Chương 235: Yêu ta? (3)
Tam Hàn tiên tử đột nhiên mở miệng nói: “Thiên Nguyên chí tôn bên Uế Thổ Kiến Mộc cũng gửi tin tức đến, sau khi hắn báo với vị Thủy Thần ‘Cộng Công’ của Uế Thổ Kiến Mộc trên vòm trời cao, đại thần Cộng Công nói, ‘nhân gian tự có số mệnh của nhân gian, không cần để ý’.”
Tiêu Tuệ không nhịn được ngơ ngác.
Vị đại thần Cộng Công uy danh hiển hách, ban thưởng pháp thân truyền thừa này, cũng không thèm để ý đến nhân gian?
“Đối với đại năng Thiên Đạo thoát khỏi tam giới mà nói, không thèm để ý đến phàm trần, cũng rất bình thường.”
Tam Hàn tiên tử lắc đầu bất đắc dĩ, nói: “Thế nhưng còn có vị đại năng kia của Vô Gian Thiên Đình vẫn chưa trả lời, chờ chút xem, biết đâu vị đại năng kia sẽ…”
Nói đến đây, sắc mặt của nàng đột nhiên hơi thay đổi, lập tức thở dài nói: “Thôi.”
“Chẳng lẽ…” Tiêu Tuệ không nhịn được hỏi.
Tam Hàn tiên tử thở dài, nói: “Đúng, ta bẩm báo cho vị chí tôn đạo thống Vô Gian Thiên Đình kia, vừa rồi cũng truyền tin tức cho phân thân nguyên thần của ta, nói là vị đại năng kia chỉ trả lời bốn chữ: ‘không cần để ý’, cũng không nói thêm gì nữa.”
Tiêu Tuệ không nhịn được cắn môi một cái.
Tam Hàn tiên tử nhìn nàng một cái, nói khẽ: “Ngươi cũng đừng nói lời oán giận gì, ta từng nghe chí tôn nói, cho dù thần tiên thiên giới bị diệt sạch, cũng không ảnh hưởng đến các vị đại năng bên ngoài tam giới, chiến tranh giữa thần tiên thiên giới chúng ta và ngoại ma, trong mắt các đại năng cũng chỉ là trò đùa trẻ con mà thôi, căn bản không ảnh hưởng đến nền tảng tam giới, vì vậy các đại năng mới không thèm để ý.”
Tiêu Tuệ hít sâu một hơi, thản nhiên nói: “Ta biết, lúc đại kiếp thượng cổ, các vị đại năng vì đảm bảo đạo thống thiên giới không bị diệt, đã ra tay bố trí tầng tầng lớp lớp, coi như đã hết lòng quan tâm giúp đỡ.”
Nàng đã từng tiếp xúc với đại năng Thiên Đạo thật sự, tất nhiên biết đại năng Thiên Đạo đối xử với sự tồn tại phía dưới Thiên Đạo thế nào.
Tất cả tam giới đều vận chuyển phía dưới Thiên Đạo, đại năng Thiên Đạo ra tay, chẳng khác nào ảnh hưởng đến sự vận chuyển này, đối với đại năng Thiên Đạo không chỉ không có chỗ tốt ngược lại còn có tai hại, đương nhiên sẽ không tùy tiện ra tay.
Đại năng tam giới càng coi trọng “trật tự”, “tự nhiên”.
Ngay cả đại năng Thiên Đạo như Lâm tiền bối chuyển thế, cũng chưa từng để lộ ra thủ đoạn phương diện Thiên Đạo, nhiều lắm chính là thủ đoạn chí tôn “Hỗn Nguyên Sinh Vô Cực”, hiển nhiên không bằng lòng ảnh hưởng đến sự vận chuyển Thiên Đạo.
“Thái m Quảng Pháp chí tôn đã đi liên hệ các chí tôn khác bàn bạc cách đối phó.”
Tam Hàn tiên tử nói: “Mặc dù các đại năng Thiên Đạo sẽ không giúp đỡ, nhưng bên những ‘Tổ’ ngoại đạo hầu hạ chúa tể ngoại đạo kia, cũng gần như chưa từng giúp đỡ một phương ngoại đạo, một khi đại năng ngoại đạo ra tay, một phương đại năng Thiên Đạo của chúng ta cũng sẽ ra tay.”
Tiêu Tuệ khẽ lắc đầu, không nói gì.
Hai người chỉ có thể tạm thời cắt đứt liên lạc, yên lặng chờ đợi kết quả bàn bạc của các chí tôn thượng giới.
Sau một tiếng rưỡi.
Mặt kính không trọn vẹn kia, cuối cùng lại một lần nữa trở nên rõ ràng.
“Rất nhiều các chí tôn thiên giới đã bàn bạc ra kết quả.”
Tam Hàn tiên tử mở miệng nói: “Bản tôn của Đông Duyên Đại Tôn cũng lên tiếng ở thiên giới, sau khi bàn bạc, quyết định mỗi một phe đạo thống đều ban thưởng một lượng lớn linh đan gần ‘tiên phẩm’ và ‘thiên bảo’ bóc ra khí linh.”
Nàng hơi dừng lại, nói: “Cũng chỉ có thể ban thưởng ba món thần vật chí tôn, cũng không phải không thể nhiều hơn, nhưng có lẽ không còn kịp nữa, các thần vật chí tôn mà thiên giới đang có đều lấy ‘pháp lực chí tôn’ tạo ra, ít nhất cũng phải tốn thời gian mấy tháng mới được, dù sao trước đó cũng không ngờ lại có loại tình huống này, ba món kia vốn là dự định làm ra chuẩn bị sau này đưa cho nhân gian.”
“Ta hiểu.” Tiêu Tuệ nhẹ gật đầu.
Nàng cũng hiểu rõ.
Ở nhân gian nhiều nhất chỉ có thể truyền lại pháp lực bán tiên, cho dù là thần vật chí tôn cũng chỉ có thể dùng pháp lực bán tiên để hình thành, nhưng luyện chế loại bảo vật này rất tốn thời gian, chủ yếu là vì quá phức tạp, đủ loại pháp lý, đạo vận, linh văn xen lẫn, pháp lực bán tiên và pháp lực chí tôn chỉ là sự khác biệt nguồn gốc năng lượng ở trong đó mà thôi.
Cho dù là chí tôn am hiểu luyện chế thần vật chí tôn, áp chế pháp lực đến cấp độ bán tiên, việc luyện chế cũng không nhanh đến mức nào.
Mấy ngàn năm, dù có gia tốc nghìn lần vạn lần, vậy ít nhất cũng phải tốn mấy tháng mới được.
“Về phần kỳ bảo đại thần thông cấp độ hỗn nguyên, luyện chế bằng pháp lực bán tiên, tạm thời cũng chỉ có mười hai món, mười hai món này cũng chuẩn bị vì nhân gian.”
Tam Hàn tiên tử nói: “Thế nhưng, các chí tôn có thể ưu tiên luyện chế kỳ bảo cấp hỗn nguyên, dưới sự gia tốc thời gian, sẽ nhanh hơn luyện chế thần vật chí tôn gấp trăm lần nghìn lần, có lẽ ngày mai sẽ có thể đưa thêm cho ngươi, nhưng dưới sự dốc sức của tất cả các chí tôn am hiểu luyện bảo của thiên giới, nhóm chí tôn đầu tiên nhiều nhất chỉ có thể luyện chế ra hơn trăm món mà thôi.”
“Hơn trăm món…” Tiêu Tuệ hơi nhíu mày.
Kỳ bảo cấp hỗn nguyên, chỉ có pháp lực bán tiên, uy năng cũng chỉ gần bằng tiên nhân gian đại la kim tiên hỗn nguyên chuyển thế ra tay, tối đa chỉ có thể đối phó với chân ma đệ nhị đẳng mà thôi.
Nếu là kỳ bảo uy năng cấp hỗn nguyên, e rằng ngay cả chân ma đệ nhị đẳng cũng có thể chống cự được.
Những vị chí tôn thiên giới luyện chế kỳ bảo cấp hỗn nguyên kia, uy năng chắc chắn không thể đáng sợ gần đạt tới cực hạn như tự thiếp của Lâm tiền bối, mặc dù có hơn trăm món, tác dụng cũng rất hữu hạn.
Có lẽ đối phó với chân ma khác rất đơn giản, nhưng đối với Cứu Thế Nhân mà nói, e rằng chút uy năng này nhiều lắm chỉ có thể đưa đến hiệu quả khống chế mà thôi.
Mấu chốt của lần kiếp nạn này là Cứu Thế Nhân kia, phần lớn các chân ma khác đền là đệ ngũ đẳng đệ tam đẳng mà thôi, đối với đại la kim tiên hỗn nguyên chuyển thế mà nói, căn bản cũng không có sự uy hiếp.
“Hy vọng có chút tác dụng.” Tiêu Tuệ thở dài.
“Đây đã là kết quả các chí tôn thiên giới hợp lực, nếu là bình thường, các chí tôn sẽ không ra sức như thế.”
Tam Hàn tiên tử khẽ lắc đầu, nói: “Còn phải chờ một chút nữa, bây giờ những chí tôn am hiểu càn khôn chi đạo kia, đang dùng tốc độ nhanh nhất xuyên thẳng qua thiên giới, tập trung tài nguyên do các phương cống hiến.”