Chương 267: Mẹ kế Xà Tích Lộ (5)
Lúc này, xung quanh bảo tháp kim quang to lớn này, đang bị một lớp sương trắng dày đặc vây quanh, sương trắng không ngừng cuồn cuộn, có thể thấy được một con bạch long hơi có vẻ hư ảo như ẩn như hiện trong sương mù dày đặc, uốn lượn vây quanh tòa kim tháp to lớn này, che đậy hơn phân nửa uy năng kim quang tản ra ở trên thân tháp.
Phía dưới bảo tháp kim quang, nữ tử áo trắng xinh đẹp xuất trần kia bị bao phủ dưới kim quang, Hắc Viêm dày đặc quanh người không ngừng chống cự, đồng thời còn đang xé rách kết tinh ở mặt hồ dưới chân.
Dưỡng Miêu Nhân và Giảng Kinh Nhân đều đứng ở gần bảo tháp, giữa khoảng không bên cạnh đang trôi nổi lơ lửng một hắc liên to lớn, ở tâm sen đang bùng cháy một ngọn lửa u ám sâu kín, hình như đã liên thông với thượng giới, có thể nhìn thấy một đầu lâu to lớn tóc tai bù xù ở trong đó.
Kết tinh trên mặt hồ đã bị xé ra một cái khe, nhưng vẫn chưa đủ để xâm nhập, còn không thể nhìn thấy kết tinh phía dưới nước hồ.
“Ẩn Long Huyễn Thế Trận?”
Thiếu nữ Kim Ô khẽ nhíu mày, truyền âm nói: “Thì ra là thế, lấy trận phá trận… Thật là một cách tuyệt diệu, Vạn Thế Phục Long đại trận này, lấy ‘Vạn Thế trấn Ma lực’ phong ấn ‘Tiềm Long chi hồ’, lấy Thái Sơ Linh Bảo ‘Thiên Địa Huyền Hoàng Linh Lung Bảo Tháp’ hàng nhái trấn áp đại trận, còn Ẩn Long Huyễn Thế Trận, chính là nhằm vào Vạn Thế Phục Long đại trận này, ‘Huyễn Thế, Ẩn Long’, đúng lúc phá ‘Vạn Thế, Phục Long’.”
Lúc này –
“Răng rắc!”
Kết tinh ở mặt ngoài Tiềm Long chi hồ đột nhiên phát ra tiếng vỡ vụn, một sợi ma khí yếu ớt lan tràn ra từ trong vực sâu, cùng với một tiếng long ngâm như có như không, mơ hồ truyền ra từ trong hồ!
“Hả? Vạn thế trấn ma lực ở bên ngoài đã bắt đầu xé rách.”
Thiếu nữ Kim Ô lại rất bình tĩnh truyền âm giải thích: “Nhưng dù hoàn toàn hóa giải vạn thế trấn ma lực cũng không có tác dụng gì, trong hồ nước còn có huyễn trận ‘Tiềm Long bí đạo’, cùng sát trận ‘Tiềm Long Kiếm Trụ’, muốn phá giải còn sớm lắm.”
Xà Tích Lộ nhìn xung quanh một chút, nghi ngờ nói: “Tiêu Tuệ tỷ tỷ ở đâu?”
“Không phải nói nàng có bảo vật do đại năng Thiên Đạo ban cho sao? Nàng ẩn nấp đi, ta cũng không tìm thấy.”
Thiếu nữ Kim Ô khẽ lắc đầu, lại liếc nhìn đầu lâu nam tử tóc tai bù xù ở trong ngọn lửa màu đen của đóa Bỉ Ngạn Hắc Liên kia, lộ ra vẻ khinh thường, nói: “Đó chính là Ma Quân người phụ trách liên hệ với ngoại ma ở thượng giới? Ừm, huyễn trận ‘Tiềm Long bí đạo’ kia thật sự cần cảnh giới hỗn nguyên hoặc là cảnh giới Ma Quân mới có thể khám phá, chuẩn bị rất đầy đủ.”
Nàng là công chúa Thái Sơ Thiên Cung cao quý, bản thân cũng là “cảnh giới Thái Nhất” chỉ kém nửa bước là có thể tiếp xúc với Thiên Đạo, tất nhiên không ưa một Ma Quân nho nhỏ.
Thiếu nữ Kim Ô lại liếc nhìn Cứu Thế Nhân kia.
Cả người Cứu Thế Nhân bị uy năng kim quang của bảo tháp tản ra bao phủ, đồng thời với việc chống cự uy năng của bảo tháp, còn không ngừng xé rách kết tinh trên mặt hồ, muốn hóa giải vạn thế trấn ma lực ở vòng ngoài.
“Cũng sắp đến lúc, mặc dù chỉ là vòng ngoài của đại trận, nhưng nếu bị xé rách, cũng hao tổn tinh lực để tu bổ.”
Thiếu nữ Kim Ô nói khẽ, đột nhiên hít sâu một hơi, ở dưới sự bảo vệ của cấm chế ẩn nấp, dẫn theo Xà Tích Lộ, độn tới vị trí của Cứu Thế Nhân kia, đồng thời lặng lẽ tích lũy pháp lực.
Đợi đến lúc đến gần chỉ còn khoảng mười trượng –
“Giết! Thiên Đế Tạo Nhật!”
Thiếu nữ Kim Ô đột nhiên nâng bàn tay tinh xảo lên, Kim Ô Hỏa lực chói mắt hội tụ thành một hư ảnh Thái Dương chói chang, cách khoảng không chụp về phía Cứu Thế Nhân, đồng thời sau lưng cũng hiện ra một đạo hư ảnh Thiên Đế uy nghiêm cao cao tại thượng, cũng theo nàng giơ tay lên, hành động vĩ đại cứ như quen thuộc sáng tạo ra Thái Dương tinh.
Trong chớp mắt hư ảnh Thái Dương tinh ngưng tụ đến độ cao sáu trượng, cứ như cự luân cuồn cuộn, mang theo uy năng đáng sợ, nghiền ép về phía Cứu Thế Nhân kia!
Vẻ mặt nữ tử áo trắng lại không thay đổi chút nào, ngược lại còn nở một nụ cười nhạt, “Chỉ chờ mỗi ngươi thôi.”
Cơ thể của nàng đột nhiên hóa thành một đoàn Hắc Viêm thiêu đốt, đồng thời Hắc Viêm còn hóa thành một vòng xoáy, muốn hút hư ảnh Thái Dương tinh vào trong đó, giúp đỡ nàng càng nhanh chóng đánh vỡ kết tinh mặt hồ!
Nhưng mà, đúng lúc này –
“Cứu Thế Nhân.”
Theo tiếng rắn xì xì, một giọng nữ lạnh băng thản nhiên bỗng dưng truyền âm cho Cứu Thế Nhân.
Nữ tử áo trắng đột nhiên phát hiện, thiếu nữ ngoại ma chuyển thế này đang nhìn nàng chằm chằm, nửa khuôn mặt bên trái hiện ta một lớp xà lân hắc sắc hư ảo, mắt trái càng giống như xà đồng tà dị lạnh băng.
Đồng thời, trong tiếng rắn xì xì băng lạnh này, còn có một đạo hư ảnh hơi mờ hiện ra bên ngoài cơ thể thiếu nữ.
Đó là một con cự mãng hắc sắc hơi có vẻ hư ảo, bao phủ thiếu nữ ở bên trong, thoáng như một ngọn núi to lớn, đôi xà đồng màu xanh thăm thẳm lạnh băng kia nhìn nàng chăm chú.
Một luồng uy áp kinh khủng cao cao tại thượng, trong chốc lát lan tràn ra, bao phủ nàng ở bên trong.
“Sao có thể…”
Dưới uy áp đáng sợ xuất phát từ bản năng sinh mệnh, trong chớp mắt đoàn Hắc Viêm đang thiêu đốt kia đã khôi phục biến thành nữ tử áo trắng, không tin nổi lại hoảng sợ nhìn về phía Xà Tích Lộ, trong chớp mắt đã nảy sinh sự run rẩy không thể khống chế.
Dù chỉ trong chớp mắt, nhưng cũng là một kẽ hở vô cùng khổng lồ!
“Rầm!!”
Trong chớp mắt nữ tử áo trắng đã khắc phục sự sợ hãi, khôi phục sự khống chế với cơ thể, nhưng cũng chỉ kịp thi triển 《Bất Tử Phượng Viêm》, hóa thành một ngọn lửa hình dáng Phượng Hoàng đen nhánh, đã bị hư ảnh Thái Dương tinh kia đánh trúng từ chính diện!
Thái Dương Chân Hỏa kinh khủng không hề lãng phí chút nào, hoàn toàn ngưng tụ bên trong hư ảnh, không ngừng thiêu đốt cắn nuốt Bất Tử Phượng Viêm đen nhánh kia.
Đợi đến lúc hư ảnh Thái Dương tinh thiêu đốt hầu như không còn, ngọn lửa Phượng Hoàng đen nhánh kia đã biến mất hơn phân nửa.
Hắc Viêm lại lần nữa ngưng tụ thành nữ tử áo trắng.
Sắc mặt của nàng đã trở nên vô cùng tái nhợt, bên ngoài cơ thể lại có một tia ánh sáng u ám đen nhánh xen lẫn màu đỏ tươi tiêu tán ra ngoài, hiển nhiên đã thương tổn đến bản nguyên thiên ma.
“Ngươi cho rằng ta không nghĩ ra ngươi đang chờ ta sao?”
Thiếu nữ Kim Ô mỉm cười nói: “Ngay cả kết giới phong cấm cũng không bố trí, ta đã sớm đoán được ngươi cố ý để lọt sơ hở cho ta, muốn dựa vào lực lượng của ta phá vỡ phong ấn? Nhưng ngươi không tính đến uy áp ma thức của nàng, lại khủng bố như vậy?”
Sắc mặt nữ tử áo trắng tái nhợt nhìn nàng, nói khẽ: “Thật sao?”
Đúng lúc này –
Một luồng hơi thở dường như còn hùng vĩ hơn cả thiên địa, cổ xưa mà vĩnh hằng, đột nhiên từ trong ngọn lửa hắc liên kia vượt giới mà đến, uy áp kinh khủng chí cao vô thượng, trong chớp mắt đã tràn ngập trong thiên địa.
“U Thiền?”
Sau đó, một giọng nói hùng vĩ mênh mông lạnh nhạt, cứ như vòm trời chấn động vang lên: “Ha ha ha, ngươi thật sự chuyển thế đến nhân gian?”