Chương 289: Mấy ngàn chí tôn (1)
Tề lão sư thấy Lâm Chỉ Thủy thật sự muốn đi, không nhịn được hỏi: “Chỉ Thủy, trò thật sự tặng ta bức tranh này hả?”
“Đương nhiên.” Lâm Chỉ Thủy nhẹ gật đầu, “Dù sao lúc trước Tề lão sư cũng không thu nhiều học phí của ta, coi như là nộp bù học phí đi, cũng vừa hay chúc Hạ lão sư thêm đứa con mới.”
“Vậy ta thật sự quá lời.” Tề lão sư cười, nói: “Chờ đến tiệc đầy tháng của hai đứa bé này, trò nhớ đến đấy.”
“Hai đứa?” Lâm Chỉ Thủy ngạc nhiên.
“Sư ca, mẹ ta mang thai song sinh.” Nữ sinh thanh tú đang yêu đang ghé vào giường bệnh ở bên cạnh, ôm khuôn mặt nhỏ nhìn về phía Lâm Chỉ Thủy, cứ như nhìn không đủ, cười hì hì nói: “Ngươi muốn biết là nam hay nữ không?”
Lâm Chỉ Thủy nhẹ gật đầu.
“Vậy ngươi để ta thêm Wechat đi.” Nữ sinh thanh tú đáng yêu kia lắc lắc màn hình điện thoại về phía hắn.
“Khụ… Bạn gái của ta không cho ta thêm những nữ sinh khác.” Lâm Chỉ Thủy ho khan một tiếng, vứt cái nồi này cho Tiểu Xà.
“Ồ…” Nữ sinh thanh tú đáng yêu kia không cam lòng nói: “Vậy ngươi… Vậy ngươi cứ nói ta mới tám tuổi, là con gái nuôi mà ngươi mới nhận, đến lúc đó ta phối hợp gọi mấy tiếng phụ thân, nàng chắc chắn sẽ không nghi ngờ nữa!”
Khóe môi Lâm Chỉ Thủy hơi giật giật, “Đã biết chơi Wechat, còn quan tâm ngươi là tám tuổi chắc?”
“Điều này có gì chứ, ta tám tuổi… Khụ, không có gì.” Nữ sinh kia vừa định khoác lác hai câu, lại đột nhiên cảm nhận được ánh mắt không tốt của lão mụ, không nhịn được hắng giọng một cái, xấu hổ nói: “Không thêm không thêm, không phải sư ca đã có chủ rồi à, ta chỉ tùy tiện tâm sự.”
“Chỉ Thủy ngươi đừng để ý đến nha đầu này, suy nghĩ của đám thanh niên này đều có vấn đề.”
Tề lão sư hừ một tiếng, lại cười nói: “Ta mang thai song sinh, đáng tiếc lại là hai nữ nhi, sau này phải dạy dỗ thật tốt, không thể tuổi còn nhỏ đã không cần mặt mũi giống nha đầu này được, nhỏ như vậy đã muốn yêu đương.”
“Mẫu thân, ta không phải tám tuổi, ta đã mười tám tuổi, đã trưởng thành.” Nữ sinh kia buồn bực cãi lại.
Lâm Chỉ Thủy cười gượng một cái, không biết nên nói gì.
Hình như lúc Tiểu Xà yêu qua mạng với hắn, nàng cũng mới mười sáu tuổi…
“Được, Chỉ Thủy ngươi có việc thì đi đi, đến tiệc đầy tháng, ta sẽ thông báo với ngươi.” Tề lão sư cười nói.
“Được.” Lâm Chỉ Thủy nhẹ gật đầu.
“Sư ca, nếu không ta tiễn ngươi?” Nữ sinh thanh tú đáng yêu kia kích động hỏi thăm.
“Không cần làm phiền như vậy.” Lâm Chỉ Thủy vội vàng từ chối.
Đợi sau khi Lâm Chỉ Thủy rời đi, Tề lão sư lại đánh giá bức tranh Tây Vương Mẫu này, không nhịn được chậc chậc than thở: “Không ngờ sư ca của con lại là một thiên tài như vậy, hắn mới chỉ tiếp xúc với thư pháp ba năm, cũng không biết học hội họa vào lúc nào, công lực và ý cảnh của bức tranh này thật sự tuyệt vời.”
“Tây Vương Mẫu lớn lên như vậy sao?”
Nữ sinh thanh tú đáng yêu kia nằm ở bên cạnh, nhìn chằm chằm bức tranh Tây Vương Mẫu, tò mò nói: “Không phải Tây Vương Mẫu là lão đại mụ sao? Đây là lần đầu tiên con nhìn thấy Tây Vương Mẫu còn trẻ trung xinh đẹp như vậy đấy.”
“Cũng may là phòng bệnh riêng, cầm đi treo lên tường đi, đúng lúc phù hộ cho ta.” Tề lão sư đưa bức tranh cho nữ nhi.
“Ồ.” Nữ sinh kia vô cùng cẩn thận treo bức tranh này lên trên tường.
Tề lão sư chắp tay trước ngực nhìn về phía bức tranh, nhắm mắt lại im lặng cầu nguyện một câu.
“Mẫu thân, cùng không phải bái Phật, ngài chắp tay trước ngực làm gì.” Nữ sinh thanh tú đáng yêu kia nghẹn lời.
“Con quan tâm cái gì, đi ăn cơm đi, ta phải ngủ một lát.”
“Vậy ngài ngủ đi, con đi ra ngoài ăn cơm.”
“Đi đi.”
Đợi sau khi phòng bệnh yên tĩnh lại, bức tranh kia được treo ở trên vách tường, bên trong bức tranh vẽ Tây Vương Mẫu như Nữ Đế quân lâm, đôi mắt như đang quan sát nhân gian, đột nhiên nhẹ nhàng chớp một cái hình như đã sống lại, trên khuôn mặt xinh đẹp tôn quý kia cũng lộ ra vẻ cân nhắc.
Cùng lúc đó, một giọng nữ mơ hồ mà phàm nhân không thể nghe thấy, đột nhiên vang lên như có như không –
“Chịu ảnh hưởng không phải nàng, mà là ta? Bởi vì ta mới là nguồn gốc…”
Đôi mắt Tây Vương Mẫu ở trên bức tranh hơi chuyển động một chút, ánh mắt như chuyển sang nữ nhân có thai nằm ở trên giường.
Hoặc là nói…
Là hai thai nhi trong bụng nữ nhân có thai kia.
“Có lẽ, có thể nhân cơ hội này nhìn rõ nàng?”
Giọng nữ mờ mịt như ảo như thật kia lại nhẹ nhàng vang lên.
“Thôi được…”
…
…
Thanh Thành.
Trong phòng khách sạn được bao phủ bởi kết giới phong cấm, trước mặt Tiêu Tuệ lơ lửng một tấm gương thiếu mất một nửa, trên mặt gương không phản chiếu dáng vẻ của nàng, mà hoàn toàn mông lung và hư ảo.
Đây là bảo vật để nhân gian liên lạc với chư phương đạo thống của thiên giới, do đại la kim tiên hỗn nguyên “Tam Hàn tiên tử” quản lý nửa kia của mặt gương ở thiên giới.
Đột nhiên, mặt kính hơi chao đảo một cái, khoảng hư ảo mông lung kia dần tiêu tán.
Thứ hiện ra trong mặt gương không phải Tam Hàn tiên tử, mà là bên trong một cung điện hùng vĩ khí phách, điêu lan ngọc thế, nguy nga lộng lẫy, tiên khí mờ mịt tràn ngập trong đó, ánh sáng chói lọi không ngừng lưu chuyển, nghiễm nhiên là một cung điện tiên gia.
“Thiên Khải hành cung?”
Tiêu Tuệ ngẩn ngơ, lập tức nhận ra phương đại điện này rõ ràng là nơi thần bí nhất trong thiên giới, “Thiên Khải hành cung” gần với bên trên vòm trời nhất.
Trong truyền thuyết, nơi này là nơi có khả năng tiếp xúc với đại năng Thiên Đạo nhất trong thiên giới, chính là hành cung mà chư vị đại năng Thiên Đạo hạ xuống ý chí, chí tôn thiên giới cũng không dám làm loạn ở đây.
Lúc này, phía dưới đại điện yên tĩnh đang đứng lít nha lít nhít từng bóng người không nhìn thấy điểm cuối, cứ như chúng thần cung kính đứng nghị sự triều đình, bất cứ một bóng dáng nào cũng tản ra uy áp và cảnh giới vô cực huyền diệu như mở ra càn khôn, hiển nhiên đều là nhân vật chí tôn!
Thậm chí trong những nhân vật đứng ở hàng đầu, còn có rất nhiều người thể hiện ra ý cảnh “Thái Nhất” nửa bước đến Thiên Đạo huyền diệu!
Tiêu Tuệ liếc nhìn qua, không nhịn được thầm rung động.
Số lượng chí tôn ở trong Thiên Khải hành cung này, ít nhất cũng hơn mấy ngàn, mười vạn tám ngàn lục địa thiên giới, bất cứ một chí tôn nào cũng thống ngự hơn mười lục địa thậm chí mấy chục lục địa, còn mấy ngàn tên chí tôn này, e rằng cũng có thể chiếm cứ hơn phân nửa tổng số chí tôn thiên giới.