Chương 55: Lạnh (2)
“Ngươi dám đánh ta?” Giọng nói của Xà Tích Lộ hơi lạnh lùng.
Lâm Chỉ Thủy chợt phát hiện, lúc nha đầu này tức giận, lại không nói chuyện lắp bắp nữa?
“Ngươi ngủ đến hồ đồ rồi sao?”
Hắn cũng không sợ nha đầu này, bật cười một tiếng, lại đưa tay ra vỗ một cái thật mạnh vào mông của nàng, nói: “Ta đánh mông ngươi thì thế nào? Ngươi còn òn ào với ta, có tin ta cởi quần ngươi ra đánh hay không?”
Dường như Xà Tích Lộ không ngờ gia hỏa này lại còn dám đánh nàng, khuôn mặt hơi ngây ngốc, cơ thể chậm rãi run rẩy.
Lâm Chỉ Thủy đang muốn làm lần nữa, bảo vệ địa vị chủ một gia đình, đã thấy đôi mắt của nàng đột nhiên trợn trắng, cơ thể mềm nhũn, ngất xỉu ngay tại chỗ.
“Hả?”
Lâm Chỉ Thủy vội vàng ôm lấy Tiểu Xà nhà mình, để nàng nằm trong ngực của mình rồi ngồi xuống, không nhịn được bất đắc dĩ nói: “Này này, không đến mức đó chứ? Ta đã đánh mông ngươi bao nhiêu lần, sao ngươi còn tức đến ngất xỉu? Ầy… Chắc chắn ngươi đói quá chóng mặt, không liên quan đến ta…”
Thế nhưng, Xà Tích Lộ đã hôn mê, gối cổ lên cánh tay của hắn, mềm nhũn ngửa đầu lên, để lộ cần cổ trắng nõn.
“Hả?”
Tuy đã ở chung gần một năm, nhưng đây là lần đầu tiên Lâm Chỉ Thủy thấy nàng không đeo kính, cũng không bị tóc che khuất.
Hàng lông mày hơi nhạt rất thanh tú, đôi mắt nhắm chặt, nhưng có thể nhìn thấy rõ ràng hàng mi dài lại dày, sống mũi thẳng lại khéo léo, đôi môi mỏng hồng nhuận hơi nhếch lên, hình dáng khuôn mặt rất dịu dàng, tuy làn da có vẻ hơi tái, nhưng lại như ngọc thạch.
Khuôn mặt yên tĩnh ngủ của nàng như một bức tranh.
Lâm Chỉ Thủy lại không ngờ, sau khi nha đầu này bỏ đi cặp kính mắt vừa đen vừa thô vừa to lớn cồng kềnh, giá trị nhan sắc vẫn rất cao, nhất là trên khuôn mặt còn mơ hồ lộ ra một tia quyến rũ, ngày thường tất cả đều bị cặp kính mắt che khuất.
Hắn giật mình nhìn cả nửa ngày, lúc này mới tỉnh táo lại, nhẹ nhàng véo khuôn mặt Xà Tích Lộ một cái: “Này, không sao chứ.”
“Ừm…” Dường như nha đầu này cảm nhận được đau đớn, trong lỗ mũi phát ra âm thanh mềm mại, đôi môi cũng hơi vểnh lên, lại có vẻ càng cong hơn.
“Có phải ngươi đang giả vờ ngủ không? Muốn ta hôn tỉnh sao? Vậy ta thỏa mãn ngươi.”
Lâm Chỉ Thủy mỉm cười, chậm rãi cúi đầu xuống, hôn một cái lên môi của nàng.
Thế nhưng, hắn vừa mới cúi đầu xuống, không đợi hắn chạm vào, Xà Tích Lộ đã mở mắt, chỉ ngây ngốc nhìn hắn, ánh mắt hơi ngơ ngác, hàng lông mi thật dài chớp chớp.
Ngay sau đó, soạt một cái đỏ mặt.
Lâm Chỉ Thủy thấy nàng tỉnh lại, lập tức cúi đầu xuống, dùng khí thế sét đánh không kịp che tai trộm chuông kêu đinh đang vang đội việc nhân đức chẳng nhường ai, lại như chuồn chuồn lướt nước hôn lên môi của nàng một cái.
Xà Tích Lộ hơi ngơ ngác, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng lập tức đẩy Lâm Chỉ Thủy ra, cũng không để ý cái mông nhỏ ngã xuống sàn nhà, vội vàng bối rối bò dậy, luống cuống tay chân đứng lên, sau đó đỏ mặt lùi lại mấy bước.
“Ngươi… Ngươi ngươi ngươi làm gì…” Nàng che cái mông bị ngã đau, ngượng ngùng lại uất ức nhìn chằm chằm Lâm Chỉ Thủy, đôi mắt vì cận thị độ cao mà trong mắt không có thần thái gì, lại hiện ra vẻ tức giận.
Lâm Chỉ Thủy cố ý liếm môi một cái, cười híp mắt nói: “Ồ, công chúa của ta đã tỉnh, sau khi công chúa rau diếp ăn quả táo độc, đúng là được hoàng tử ếch xanh nhặt được giày thủy tinh hôn tỉnh, truyện cổ tích cũng không lừa người.”
“Cái… Cái gì…” Xà Tích Lộ tỏ ra ngơ ngác, trên trán viết đầy dấu chấm hỏi.
“Ai bảo ngươi giả vờ ngủ, coi như trừng phạt một chút.”
Lâm Chỉ Thủy mỉm cười, xoay người đi vào phòng bếp, thuận miệng nói: “Nhanh đi rửa mặt, chuẩn bị ăn cơm, chờ ngươi lâu như vậy, ta cũng sắp chết đói.”
“Giả… Vờ ngủ? Ta không giả… Vờ ngủ…”
Xà Tích Lộ tỏ ra mờ mịt, lại híp mắt nhìn khung cảnh mơ hồ xung quanh, phát hiện không phải ở trong phòng ngủ của mình, không nhịn được lại hơi ngạc nhiên, “Ta… Tại sao ta lại tỉnh ở đây…”
Nàng chỉ nhớ rõ vừa rồi mình mơ thấy ác mộng rất đáng sợ, lúc tỉnh lại đã phát hiện mình ở đây.
Chẳng lẽ tên kia cạy của phòng nàng?
Xà Tích Lộ chợt phát hiện mình còn chưa chải đầu, cũng chưa đánh răng rửa mặt, dáng vẻ không có chút hình tượng nào đã bị gia hỏa này thấy được, không nhịn được hơi hoảng hốt, cũng không rảnh nghĩ nhiều như vậy, đôi chân nhỏ trần trụi chạy nhanh về phòng ngủ.
‘Vừa rồi hắn còn hôn ta một cái, ta còn chưa đánh răng, không phải là miệng thối chứ…”
Nàng đỏ mặt nghĩ.