Toàn Thế Giới Chỉ Ta Không Biết Ta Là Cao Nhân

Chương 75: Thật ra ta rất quen thuộc với Lâm tiền bối (2)

Chương 75: Thật ra ta rất quen thuộc với Lâm tiền bối (2)
Đúng lúc này –
Điện thoại của Yến Thủy Thủy hơi rung lên một cái, phát hiện là điện thoại nhận được một tin nhắn mới, ấn mở ra xem, đôi mắt lập tức sáng lên, hơi kích động nói: “Sư tôn, vị tiền bối kia nói, hắn đã tìm được sư thúc! Sư thúc đang ở ngay trạm xe lửa Khúc Trì khu nội thành cũ!”
Đầu tiên đôi mắt đẹp của mỹ nhân bệnh tật tóc trắng sáng lên, lại lập tức tối tăm, khẽ thở dài: “Thôi được, chúng ta qua đưa tiễn sư thúc đi.”
Bây giờ đã quá muộn.
Cho dù có thể chạy đến chỗ sư thúc trước khi đại nạn tìm tới đối phương, cũng không kịp thi triển cách kéo dài tính mạng này.
Vì vậy, lần này đi cũng chỉ có thể tận mắt nhìn thấy sư thúc tạ thế, chỉ thêm đau xót mà thôi.
Thế nhưng, dù thế nào, ít nhất cũng phải gặp một lần cuối.
“Vâng.” Yến Thủy Thủy gật đầu.
“Trực tiếp bày ra kết giới Yên Thủy, dùng tốc độ nhanh nhất bay qua đó.”
Mỹ nhân bệnh tật tóc trắng nói khẽ, vung tay áo lên, đang muốn thi pháp, lại phát hiện khoảng đất trống ở trước mắt đột nhiên bùng lên một ánh lửa to lớn.
Theo ánh lửa dần biến mất, một nam tử khoảng chừng 50 tuổi, mái tóc được chải ngược ra sau rất cẩn thận tỉ mỉ, thái dương có vẻ hơi hoa râm, hai đầu lông mày hiện ra vẻ nho nhã, bước ra từ trong ngọn lửa, như thần linh trong lửa.
“Thái sư thúc?” Yến Thủy Thủy ngơ ngác.
“Sư thúc?”
Mỹ nhân bệnh tật tóc trắng giật mình nhìn người tới, không ngờ sư thúc lại đột nhiên trở về, càng không ngờ sư thúc đổi lại thái độ sa sút và tuyệt vọng trước kia, lại khôi phục phong thái lúc trước?
Điều khiến người ta khó hiểu nhất là, khí tử tịch thọ nguyên sắp hết, đại nạn sắp tới cũng đã biến mất không còn tung tích, lại như có được cuộc sống mới, khiến người ta cảm nhận được tinh thần phấn chấn.
“Đây… Đây là chuyện gì?
“Diệp sư điệt, Tiểu Thủy.”
Ánh mắt Chúc Thừa Hỏa lướt qua hai người, khẽ cười nói: “Hôm nay làm phiền các ngươi lo lắng cho ta, yên tâm, ta đã không sao nữa.”
“Sư, sư thúc… Ngài đây là?” Mỹ nhân bệnh tật tóc trắng vui mừng lại nghi ngờ nhìn Chúc Thừa Hỏa, không nhịn được hỏi: “Chẳng lẽ ngài đã đột phá trước khi đại nạn đến? Bởi vì phá năm quan, pháp thân viên mãn, vì vậy thọ nguyên tăng lên?”
Theo nàng được biết, vị Chúc sư thúc này chỉ còn thiếu một bước là thiên quan thứ năm viên mãn, chứ đừng nói đến là phá ngũ quan, vẫn còn một cửa ải pháp thân viên mãn cuối cùng nữa, không biết đã ngăn cản bao nhiêu cao nhân, đâu có dễ dàng đột phá như vậy?
Nhưng ngoại trừ khả năng này, nàng cũng không nghĩ ra những lý do khác, vì vậy cũng chỉ có thể suy đoán như thế.
“Vừa rồi có một vị tiền bối chỉ điểm, đúng là có chút đột phá.”
Chúc Thừa Hỏa mỉm cười, lập tức lắc đầu nói: “Nhưng cũng chỉ là thiên quan thứ năm viên mãn mà thôi, còn chưa có manh mối pháp thân viên mãn.”
“Vậy ngài vì sao…” Mỹ nhân bệnh tật tóc trắng không hiểu.
Nếu pháp thân không thể viên mãn, phần lớn người tu hành chỉ có 500 năm thọ nguyên mà thôi, đây là giới hạn của thiên địa, dù có ăn nhiều linh dược thế gian, cũng không thể đột phá đường dây này.
“Không thể nói, không thể nói.”
Chúc Thừa Hỏa lắc đầu cười nói: “Nhưng ta có thể nói cho các ngươi biết, ta có thể sống sót, hoàn toàn là vì một vị tiền bối ẩn thế đã cứu ta.”
Yến Thủy Thủy lại mở miệng nói: “Thái sư thúc, có lẽ là… Là Lâm tiền bối?”
“Lâm tiền bối ?” Chúc Thừa Hỏa nhìn về phía Yến Thủy Thủy, hơi nghi ngờ.
“Là Lâm tiền bối nói, hắn tìm được ngài ở trạm xe lửa Khúc Trì bên khu nội thành cũ.” Yến Thủy Thủy không nhịn được hỏi: “Chẳng lẽ không phải Lâm tiền bối cứu ngài sao?”
“Lâm tiền bối mà ngươi nói, là một nam tử trẻ tuổi dáng vẻ rất anh tuấn?”
Chúc Thừa Hỏa liền hỏi, lại nói thêm: “Thoạt nhìn vị tiền bối kia như người phàm, không cảm ứng được chút hơi thở pháp lực nào, nhưng dùng linh giác lại không cảm ứng được sự tồn tại của hắn, là người này sao?”
“Đúng, là hắn.” Yến Thủy Thủy khẽ gật đầu, không nhịn được cười nói: “Vừa rồi ta thấy vẻ ngoài của thái sư thúc rực rỡ hẳn lên, cũng nghĩ có phải Lâm tiền bối cứu được ngài hay không… Xem ra ngài cũng rất may mắn, trước khi đại nạn tiến đến lại có tiên duyên thế này.”
“Tiên duyên?”
Mỹ nhân bệnh tật tóc trắng đứng bên cạnh không nhịn được hỏi: “Đồ nhi, Lâm tiền bối mà ngươi đang nói, có phải là vị tiền bối mà ngươi quen biết gần đây không?”
“Đúng vậy, sư tôn.” Yến Thủy Thủy gật đầu nói.
Mỹ nhân bệnh tật tóc trắng không nhịn được ngây ngẩn cả người.
Không ngờ đồ nhi của mình, lại yên lặng không một tiếng động quen biết một vị nhân vật lớn đến thế?
Tiên duyên?
Bảo sao ngay cả các vị cao nhân cũng không tìm được sư thúc, mà đồ nhi của mình lại nói, chỉ cần vị tiền bối này bằng lòng nghiêm túc giúp đỡ, nhất định có thể tìm được.
Hóa ra… Đối phương đúng là cao nhân tiên gia!
“Quá tốt.”
Chúc Thừa Hỏa vui mừng nói: “Ta đang lo không biết nên đi đâu tìm kiếm vị tiền bối này để báo ơn, không ngờ Tiểu Thủy lại quen biết vị Lâm tiền bối này, Tiểu Thủy, ngày mai ngươi dẫn ta đi thăm hỏi vị Lâm tiền bối này đi.”
“Điều này…” Yến Thủy Thủy hơi do dự, nói: “Lâm tiền bối thích yên tĩnh, ẩn cư trong nơi phàm trần, là cao nhân ẩn thế chân chính, ta không dám tùy tiện dẫn thái sư thúc đi gặp Lâm tiền bối, ta vẫn phải hỏi hắn trước mới được.”
“Đó là tất nhiên.” Chúc Thừa Hỏa nói.
“Được, vậy bây giờ ta sẽ liên lạc với Lâm tiền bối?” Yến Thủy Thủy hỏi.
“Vậy thì nhờ ngươi.” Chúc Thừa Hỏa gật đầu, lại nhắc nhở: “Tiểu Thủy, ngươi nhất định phải chú ý lễ nghi, ngàn vạn lần đừng va chạm Lâm tiền bối.”
“Ầy…”
Yến Thủy Thủy cầm điện thoại, vô cùng cẩn thận nói: “Thái sư thúc, thật ra ta rất quen thuộc với Lâm tiền bối, hắn còn dạy ta luyện chữ, thường xuyên ăn sáng chung với ta đấy.”
“Hả?”
Chúc Thừa Hỏa không nhịn được trợn tròn mắt.
Ngơ ngác mấy giây, lão mới không nhịn được nhìn chằm chằm Yến Thủy Thủy với ánh mắt hâm mộ, thở dài nói: “Không ngờ, Tiểu Thủy ngươi mới là người có tiên duyên sâu sắc nhất, thật sự khiến người ta rất hâm mộ.”

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất