Toàn Thế Giới Chỉ Ta Không Biết Ta Là Cao Nhân

Chương 81: Ta đương nhiên biết (1)

Chương 81: Ta đương nhiên biết (1)
“Sao lại chờ ở cửa?”
Lâm Chỉ Thủy cầm một túi hoa quả, mở cửa đi vào trong nhà, phát hiện Tiểu Xà nhà mình đang đứng ở cửa, lúc đang muốn chê cười nàng tham ăn, lại phát hiện vành mắt của nàng đỏ lên, còn thay một bộ quần áo khác.
Hắn không nhịn được ngơ ngác.
Chỉ đi ra ngoài nửa tiếng mà thôi, sao nha đầu này lại khóc rồi hả?
Còn thay quần áo là cái quỷ gì?
Lúc hắn đang muốn hỏi rõ ràng, đã thấy Xà Tích Lộ đột nhiên đi về phía trước hai bước, duỗi tay ra ôm chặt lấy eo của hắn, dựa đầu vào lồng ngực của hắn, cứ như đã lâu không gặp, yên lặng dựa vào ngực của hắn.
Sao thế?
Lâm Chỉ Thủy hơi ngạc nhiên, nhưng cũng chỉ có thể nhẹ nhàng ôm nàng, vỗ về sau lưng nàng, dịu dàng nói: “Đừng sợ, ta ở đây.”
Vào lúc này, hay là đừng hỏi thăm nguyên nhân vội, an ủi trước rồi nói sau.
“Ta… Ta sợ hãi…” Xà Tích Lộ bĩu môi, vành mắt đỏ lên.
Nàng cũng không biết làm sao, rõ ràng vừa rồi đã chuẩn bị tâm lý thật tốt, nhưng bây giờ vừa nhìn thấy Lâm Chỉ Thủy, nghĩ đến bản thân suýt nữa không gặp được hắn, liền nghĩ mà sợ lại muốn khóc.
Cứ như lúc sống sót sau tai nạn, đột nhiên lại lần nữa nhìn thấy người quan trong nhất, khiến lớp phòng ngự tâm lý của nàng lập tức hỏng mất.
“Yên tâm, ta vẫn luôn ở đây.” Lâm Chỉ Thủy khẽ an ủi.
Xà Tích Lộ đang muốn nói chuyện, lại nghe thấy giọng nói lạnh lùng xen lẫn tiếng rắn xì xì của U Thiền vang lên trong đầu:
“Có lẽ hắn chỉ là người phàm, ngươi không thể nói thật với hắn, ‘nó’ và trời là một thể, tiềm tàng ở sâu trong ý thức của vô số người phàm, một khi hắn biết rõ việc của chúng ta, chẳng khác nào ‘nó’ cũng biết, có khả năng bị ‘nó’ tìm đến chúng ta.”
Lời nói của U Thiền như một thùng nước đá, giội xuống đầu Xà Tích Lộ, khiến nàng lập tức tỉnh táo lại.
Dù nàng không biết những chuyện này, nhưng trong sách của nàng lại từng viết qua thiết lập này.
Đó chính là ngoại ma tạo thành đại kiếp thiên địa, bản thân thiên đạo là một đại ý thức của thế giới, nhưng lúc đại kiếp đã bị ngoại ma ăn mòn một phần đại ý thức, đại ý thức ngoại ma lấy mạng sống phàm trần làm mắt, hạ xuống rất nhiều tai nạn ngoại ma, cắt đứt con đường tu hành của thế gian.
Một khi người tu hành bị người phàm phát hiện, vậy gần như phải chết không nghi ngờ!
Cho dù chỉ là khi nàng làm đại kết cục, viết thiết lập hơi mơ hồ, nhưng nếu tiểu thuyết chịu ảnh hưởng trí nhớ của kiếp trước, vậy có lẽ không phải giả.
Bây giờ U Thiền thức tỉnh là một thể song hồn với nàng, cũng không tính là mạng sống phàm tục, chẳng may bị Lâm Chỉ Thủy biết được, vậy chỉ sợ…
Trong lòng Xà Tích Lộ không khỏi run lên.
Nàng hít sâu một hơi, hơi do dự, chậm rãi ngẩng đầu lên, nhắm mắt hôn lên môi Lâm Chỉ Thủy một cái, sau đó nhanh chóng cúi đầu xuống, trái tim đập loạn nhịn nằm sấp trong ngực của hắn, lắp bắp nói: “Ta… Ta không sao, chỉ là… Chỉ là muốn… Muốn hỏi một chút… Quả đào… Đúng, đào… Quả đào ở đâu ra?”
“Ngươi lại bắt đầu nói lắp rồi…” Giọng nói bất đắc dĩ của U Thiền vang lên trong đầu của nàng.
Xà Tích Lộ hơi uất ức, nàng vừa nhìn thấy Lâm Chỉ Thủy đã mềm nhũn, lại thêm nói dối, lập tức không biết nói chuyện nữa.
“Quả đào?”
Lâm Chỉ Thủy ngẩn ngơ, cúi đầu nhìn Xà Tích Lộ, nhưng cả khuôn mặt của nàng đều vùi vào trong ngực của mình, dáng vẻ không dám ngẩng đầu, cũng không biết có vẻ mặt gì.
Thế nhưng, rõ ràng nàng từng khóc, vừa về đến lại đột nhiên nhắc đến quả đào… Trước khi hắn đi ra ngoài cũng không nói gì khác, chỉ có lúc trên bàn cơm mới nhắc đến Yến Thủy Thủy ở trong tiệm một chút…
Hả?
Thì ra là thế… Lâm Chỉ Thủy đột nhiên hiểu rõ.
Tiểu Xà là một nữ hài tử tâm tư cẩn thận lại nhạy cảm, luôn thích giấu đau khổ ở trong lòng, chỉ sợ lúc ở trên bàn cơm nàng đã ăn giấm, chỉ miễn cưỡng vui cười mà thôi, lúc ấy hắn cũng không chú ý lắm.
Sau khi hắn đi ra ngoài, lúc Tiểu Xà đi lấy quả đào trong túi, có lẽ đã phát hiện cái gì đó ở trong túi –
Hắn nhớ trong túi của mình còn đặt một túi khăn tay mà Yến Thủy Thủy tặng hôm trước, kiểu dáng màu hồng và mùi nước hoa kia cũng chỉ có tiểu nữ sinh mới dùng, lúc ấy hắn cũng không nghĩ quá nhiều đã nhận lấy, có lẽ Tiểu Xà đã phát hiện túi khăn tay này.
Với năng lực liên tưởng bổ não của Tiểu Xà, lại phát hiện chỉ có một quả đào, biết đâu cũng sẽ nghi ngờ quả đào kia là quả đào tình yêu mà Yến Thủy Thủy tặng cho hắn?
Cả một loạt nguyên nhân kết nối vào chung một chỗ, vì vậy… Nàng mới khóc?
Hơn nữa nàng còn nói lắp thành dáng vẻ này, hiển nhiên là đang nói dối, ý không trong lời nói, mặt ngoài là hỏi quả đào, trên thực tế là muốn hỏi rõ hắn có vượt quá giới hạn không.
Ừ, tám phần là như vậy, nếu không sẽ chẳng giải thích được sao nàng lại khóc.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất