Toàn Thế Giới Chỉ Ta Không Biết Ta Là Cao Nhân

Chương 80: Một người phàm mà thôi

Chương 80: Một người phàm mà thôi
“Ngươi thật sự không giết Lâm Chỉ Thủy nữa?” Xà Tích Lộ cắn môi hỏi.
“Ngươi đã dùng việc cùng tìm cái chết để uy hiếp ta, ta còn có thể làm gì?”
Giọng nữ xen lẫn tiếng rắn xì xì kia thở dài nói: “Không ngờ ngươi còn hung ác hơn cả ngươi của kiếp trước, đây cũng không phải lần đầu tiên ngươi uy hiếp ta như vậy, nhưng lần này ngươi lại vì một người phàm… Đúng là mỉa mai…”
Xà Tích Lộ nhặt cán dao rơi trên mặt đất lên, nói nhỏ: “Nếu ngươi thật sự là ta, cũng trải qua chuyện của ta và hắn, có lẽ ngươi sẽ hiểu rõ.”
“Lúc trước nguyên thần của ta còn đang ngủ say, chỉ có tâm cảnh của ngươi thay đổi kịch liệt, ta mới có thể cảm ứng được bên ngoài.” Giọng điệu của người kia hơi phức tạp nói: “Phần lớn thời gian, ta đều không thấy ngươi đã trải qua điều gì.”
“Vậy ngươi từ từ xem đi.”
Xà Tích Lộ ném dao gọt trái cây và mảnh vỡ vào thùng rác nói: “Nhưng ngươi dám tổn thương hắn, dù ta không thể làm gì ngươi, cũng sẽ nghĩ hết mọi cách để cùng chết với ngươi.”
“Nói cách khác, hắn cũng là ranh giới cuối cùng của ngươi, đúng không?” Giọng nữ kia nói.
“Đúng.”
Xà Tích Lộ nhẹ nhàng lên tiếng, nói: “Ta cũng không muốn chết, ta muốn kết hôn với Lâm Chỉ Thủy, hy vọng ngươi đừng ép ta, chỉ cần ngươi có thể làm được, ta sẽ chung sống hòa bình với ngươi.”
“Đã biết.” Giọng nữ kia thản nhiên nói.
Lúc này Xà Tích Lộ mới ngồi xuống ghế sofa, im lặng một chút, lại hỏi: “Ngươi vừa nói ‘cũng là ranh giới cuối cùng của ta’? Kiếp trước ta còn có ranh giới cuối cùng sao?”
Người kia im lặng một lúc, nói: “Một ranh giới cuối cùng khác là… Không được tùy ý giết chóc người tu hành, đâu cũng là ước định lúc trước của ngươi và người kia.”
“Người kia? Ai?”
Xà Tích Lộ nghi ngờ nói: “Giết chóc người tu hành? Kiếp trước ta thật sự là đại ma đầu sao?”
“Người kia… Ngươi không cần biết.”
Giọng điệu của người kia hơi phức tạp, im lặng một chút, nói: “Về phần đại ma đầu… Nói đúng ra là ta, bản năng giết chóc của ngươi đều tập trung ở chỗ ta, lúc trước bẩm sinh chúng ta đã đối lập với người tu hành.”
“Cúng chính là hai nhân cách thiện ác? Ta nhớ tới một phim truyền hình, trong tiên kiếm long quỳ, cũng là như vậy đi?” Xà Tích Lộ không nhịn được nói.
“Đúng vậy.”
Xà Tích Lộ đột nhiên nói: “Nói như vậy, những giấc mơ kia của ta, thật ra đều là trải nghiệm kiếp trước? Còn những thi thể dị thú ở trong chiếc giếng kia… Còn có tiểu thuyết do ta viết, chẳng lẽ đều là trải nghiệm kiếp trước?”
“Có thể nói như vậy.” Giọng nữ kia nói: “Sau này ngươi viết tiểu thuyết cũng là chịu ảnh hưởng từ trí nhớ của ta, tất nhiên sẽ thêm trải nghiệm kiếp trước vào đó, tạm thời không nói đến tình tiết mà ngươi tạo ra, nhân vật, thiết lập lại không khác nhiều lắm, nhưng… Khi đó, Thái Sơ Chi Giếng còn chưa được gọi là Nguyên Sơ Ma Giếng.”
“Thái Sơ Chi Giếng?”
Xà Tích Lộ giật mình nhẹ gật đầu.
Trong tiểu thuyết của nàng thật sự có một thiết lập như thế, Thái Sơ Chi Giếng ở vùng đất Thái Sơ tối tăm, cũng được gọi là yêu giới, Đế Lưu Tương sẽ từ Thái Sơ Chi Giếng rơi xuống bầu trời của yêu giới, một phần trong số đó sẽ rơi xuống thế gian, phần lớn lưu lại yêu giới.
Nàng không nhịn được hỏi: “Vậy những thi thể yêu tộc trong Thái Sơ Chi Giếng kia là sao?”
Giọng nữ kia bình thản nói: “Tất nhiên là chúng ta giết, chúng ta phụ trách trấn giữ Nguyên Sơ Ma Giếng, phong tỏa toàn bộ yêu giới, người xông vào chắc chắn phải chết không chút nghi ngờ.”
“Vì sao?” Xà Tích Lộ không nhịn được hỏi.
“Chuyện cũ trước kia, hỏi lại cũng không có ý nghĩa.”
Giọng nữ kia thở dài, nói: “Chúng ta đã thoát khỏi quá khứ, ngươi biết những điều này cũng không có chỗ tốt gì.”
“Ồ… Vậy được.” Xà Tích Lộ ngon ngoãn gật đầu.
Dù sao chỉ cần không nguy hại đến Lâm Chỉ Thủy, thỏa hiệp những việc khác cũng không có gì.
“Đúng, ngươi tên là gì?” Xà Tích Lộ vô cùng cẩn thận hỏi.
“Ta và ngươi là cùng một người, ngươi tên gì, tất nhiên ta cũng tên như thế.” Giọng nữ kia nói.
“Không thể được.” Xà Tích Lộ vội vàng lắc đầu, nói: “Nếu ngươi cùng tên với ta, ta luôn cảm thấy mình bị cắm sừng… Không cho phép ngươi cùng tên với ta.”
Người kia im lặng nửa ngày, nói ra: “Vậy… Ta dùng tên kiếp trước đi, gọi ta là ‘U Thiền’.”
“Đây không phải tên nữ chính trong tiểu thuyết của ta sao?” Xà Tích Lộ ngạc nhiên.
“Ừm.” Người kia nói.
Xà Tích Lộ nhẹ gật đầu, nói: “Vậy ta gọi ngươi là U Thiền.”
U Thiền im lặng một lúc, nói: “Lại nói, hôm nay xảy ra chuyện gì? Ta còn tưởng rằng phải đợi thêm một khoảng thời gian nữa để ngươi trưởng thành, nguyên thân của ta mới có thể hoàn toàn thức tỉnh, hôm nay ngươi sao thế?”
“Hôm nay? Không có gì…”
Xà Tích Lộ hơi mờ mịt, nói: “Vừa rồi ta cũng không biết xảy ra chuyện gì, không hiểu sao cảm thấy đầu rất đau đớn, dường như muốn nổ tung vậy, ta cũng không làm gì, chỉ ăn một quả đào thôi, cũng không thể vì một quả đào chứ?”
“Đau đầu là vì nguyên thần của ta thức tỉnh.” U Thiền giải thích một câu, lại vặn hỏi: “Ngươi nói ngươi ăn quả đào? Quả đào gì?”
“Chỉ là một quả đào rất bình thường.”
Xà Tích Lộ suy nghĩ, đứng dậy đi đến phòng ngủ của Lâm Chỉ Thủy, cầm hột đào ở trên bàn sách lên, nói: “Chính là cái này, chẳng lẽ quả đào này có vấn đề gì?”
“Cái này…” U Thiền kêu lên một tiếng ở trong đầu của nàng.
“Sao thế?” Xà Tích Lộ nghi ngờ nói.
“Quả đào này ở đâu ra?” U Thiền hỏi.
Xà Tích Lộ thấy hơi kỳ quái nói: “Lâm Chỉ Thủy cho ta, hôm nay hắn mang về, chẳng lẽ quả đào này là thiên tài địa bảo gì sao?”
“Đây là tiểu bàn đào.” U Thiền nặng nề nói.
“Bàn đào?”
Xà Tích Lộ ồ lên một tiếng, tất nhiên trong tiểu thuyết của nàng cũng thường gặp thứ đồ chơi này, không nhịn được nói: “Không phải bàn đào là sản phẩm của tiên giới sao? Tại sao Lâm Chỉ Thủy lại có? Chẳng lẽ nhân gian cũng có cây bàn đào?”
U Thiền im lặng nửa ngày, hỏi: “Ngươi hiểu rõ Lâm Chỉ Thủy kia không?”
“Hiểu rõ, hắn đối xử với ta khá tốt.” Xà Tích Lộ nhẹ gật đầu.
“Ngươi thật sự hoàn toàn hiểu rõ hắn sao? Từng gặp hắn thật sự chứ?” U Thiền lại hỏi.
“Hoàn toàn… Ầy, cũng chưa hiểu rõ hoàn toàn.”
Xà Tích Lộ nói một nửa, đột nhiên nghĩ đến mình và Lâm Chỉ Thủy còn chưa phải là phu thê, chưa từng thấy dáng vẻ Lâm Chỉ Thủy không mặc gì, đâu được coi là hiểu hoàn toàn?
“Chỉ có hoàn cảnh của thiên giới mới có thể thai nghén ra bàn đào, nếu hắn mang về cho ngươi, vậy tất nhiên không phải đơn giản là ‘trùng hợp’, có lẽ là tác phẩm của thượng giới…” U Thiền nói khẽ.
“Chẳng lẽ thật ra Lâm Chỉ Thủy là người tu hành ẩn thế? Cao thủ tu tiên ở đô thị?” Đôi mắt Xà Tích Lộ tỏa sáng, chợt nhớ đến những tiểu thuyết tu tiên đô thị từng xem trước kia.
“Ngươi suy nghĩ nhiều.”
U Thiền thản nhiên nói: “Dựa vào linh giác nguyên thân của ta, rất nhiều tiên Phật trên trời dưới đất, có thể giấu giếm sự tồn tại với ta, một tay cũng đếm hết được, hắn chỉ là một người phàm mà thôi, có lẽ bàn đào là người của thiên giới để hắn đưa cho ngươi, cho dù bản thân hắn không biết cũng rất bình thường, đối với những lão gia hỏa kia mà nói, chỉ là một quân cờ mà thôi.”
“Ồ…” Xà Tích Lộ hơi mất mát gục đầu xuống.
U Thiền nói: “Đợi lát nữa ngươi hỏi hắn một chút, quả đào này từ đâu ra, sau đó chúng ta có thể điều tra thêm.”
Lúc này, ở cửa lớn vang lên âm thanh khóa cửa chuyển động.
“Ồ, Lâm Chỉ Thủy đã về.”
Trong lòng Xà Tích Lộ vui mừng, vội càng đi về phía cửa.
“Hả?”
U Thiền trong đầu nàng lại hơi ngạc nhiên, lập tức nghi ngờ không thôi nói: “Sao có thể? Có người cách gần như thế, linh giác nguyên thần của ta lại không cảm ứng được hắn?”
“Hả?” Xà Tích Lộ ngạc nhiên, không nhịn được hỏi: “Không phải ngươi vừa nói, trên trời dưới đất, có thể giấu giếm sự tồn tại với ngươi, một tay cũng đếm hết được sao?”
Nàng không nhịn được nghĩ: Chẳng lẽ, kiếp trước của mình… Thật ra có vô số ngón tay?

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất