Chương 96: Điềm báo hạo kiếp (2)
“Vâng, vãn bối cũng cho rằng như vậy.” Hàng Long tôn giả gật đầu.
“Còn có thần thông nào khác không?” Giọng nói thiếu niên non nớt ở trong phòng lại hỏi.
“Có.”
Hàng Long tôn giả nhẹ gật đầu, lại nói: “Trước cửa nhà vị tiền bối kia có một cây tùng có vẻ bình thường, nhưng thật ra là Thụ yêu, chỉ sợ đã được vị tiền bối kia điểm hóa, mở linh trí, còn nhận được pháp thân truyền thừa.”
“Điểm hóa thụ mộc tinh quái?” Thiếu niên trong phòng ừ một tiếng, nói: “Trừ khi là trích tiên bị phong ấn nguyên thần, nếu không cao nhân tiên gia đều có bản lĩnh thế này, nhưng điểm hóa vật chết có độ khó cực cao, chỉ là thụ mộc tinh quái cũng không tính quá bất hợp lí.”
Hàng Long tôn giả giật mình, lại nói: “Thế nhưng, cây tùng kia lại có kỳ ngộ phi phàm, nghe nói cây tùng kia nhận được pháp thân truyền thừa, còn là pháp thân Phục Hi một trong Tam Hoàng của Uế Thổ Kiến Mộc.”
Trong phòng yên lặng mấy giây, lập tức vang lên một âm thanh đầy sự rung động –
“Cái gì?!”
Cửa phòng đột nhiên mở ra, một tiểu tăng đầu trọc dáng vẻ thiếu niên non nớt đột nhiên xuất hiện trước cửa phòng, trên mặt tràn ngập sự chấn động khó có thể tin nổi, lập tức lại lóe lên một cái, đi đến trước mặt Hàng Long tôn giả, nhìn chằm chằm khuôn mặt của hắn ta, hỏi: “Ngươi nói cái gì? Cây tùng kia nhận được pháp thân truyền thừa của Phục Hi?”
Hàng Long tôn giả hơi ngạc nhiên, không ngờ Không Trần đại sư sống hơn một ngàn năm, lại có phản ứng lớn đến thế.
Hắn ta vội vàng gật đầu: “Đúng vậy, Chúc Thừa Hỏa truyền thừa pháp thân Xích Đế của đạo thống Uế Thổ Kiến Mộc, vì vậy lúc cây tùng kia hoạt động, hắn liếc mắt một cái là nhận ra, đó là thiên quan thứ nhất ‘Mộc hình người’ của pháp thân Phục Hi.”
“Cây tùng kia là linh căn quý hiếm gì đó rất hiếm thấy của thiên địa sao?” Không Trần đại sư có dáng vẻ tiểu tăng đầu trọc nghiêm túc vặn hỏi.
“Không phải…” Hàng Long tôn giả lắc đầu nói: “Chỉ là một cây tùng rất bình thường mà thôi.”
“Cây tùng bình thường…”
Khuôn mặt Không Trần đại sư hơi có vẻ ngây ngốc lẩm bẩm một tiếng, “Sao có thể… Cây tùng bình thường lại nhận được pháp thân truyền thừa của pháp thân Phục Hi có thể nói là đứng đầu?”
Hàng Long tôn giả nghi ngờ nói: “Không Trần đại sư, điều này có vấn đề gì không? Có lẽ cây tùng kia có phúc duyên thâm hậu thì sao? Thiên phú kinh người thì sao?”
“Không… Ngươi không hiểu.”
Không Trần đại sư hít sâu một hơi, miễn cưỡng ổn định tâm trạng, lắc đầu nói: “Ngươi có biết người đạt được pháp thân truyền thừa cao cấp nhất, đều là người thế nào không?”
Hàng Long tôn giả suy nghĩ một chút, nói: “Lục Kiếm Tiên của đạo thống Vô Gian Thiên Đình, chính là người đạt được pháp thân truyền thừa Thương Thanh Linh Bảo Thiên Tôn một trong Tam Thanh? Ngược lại đã mấy trăm năm rồi không xuất hiện người thừa kế pháp thân Tam Hoàng của Uế Thổ Kiến Mộc… Thế nhưng, dù việc này có mới mẻ, cũng không khiến ngài giật mình như vậy chứ?”
“Ngươi không hiểu.”
Không Trần đại sư nói: “Lục Kiếm Tiên chính là kỳ tài kiếm đạo bẩm sinh, từ sáu trăm năm trước, hắn không phải là thần tiên chuyển thế gì cả, lại chỉ tốn thời gian một giáp để tu hành đã vượt qua năm quan, trong ngàn năm qua của Vô Gian Thiên Đình, chỉ có một vị kỳ tài hiếm thấy ngàn năm khó gặp như Lục Kiếm Tiên đạt được pháp thân Tam Thanh mà thôi, một pháp thân Tam Hoàng cùng một cấp độ, sao có thể đơn giản như vậy?
“Biết đâu cây tùng nhỏ kia có ngộ tính cao thì sao?” Hàng Long tôn giả nói.
“Đứa ngốc, ngộ tính của cỏ cây tinh quái vốn không thể bằng loài người, điểm hóa ra linh trí cũng không thể sánh nổi với người bình thường.”
Không Trần đại sư lắc đầu thở dài: “Theo lời nói của mấy vị trích tiên mà ta quen, một cây tùng bình thường thành tinh, nhiều nhất chỉ có thể đạt được pháp thân truyền thừa Mộc Thần Cú Mang của Uế Thổ Kiến Mộc mà thôi, nếu không phải thiên địa linh căn quý giá hiếm có, căn bản không thể đạt được pháp thân Thanh Đế, huống chi là pháp thân Phục Hi tối cao?”
“Vậy… Vậy đã xảy ra chuyện gì?” Hàng Long tôn giả ngạc nhiên.
“Còn không hiểu sao?” Không Trần đại sư chậm rãi lắc đầu, nói: “Đã không phải nguyên nhân từ bản thân cây tùng kia, vậy dĩ nhiên là vì cao nhân tiên gia đã điểm hóa cho nó.”
Hắn ta thở dài nói: “Điều này… Chỉ sợ là vị thiên cho hoàng Phục Hi một trong Tam Hoàng kia, đang nể mặt vị tiền bối này.”
Hàng Long tôn giả nghe vậy ngẩn ngơ, chấn động lẩm bẩm: “Thiên chi hoàng Phục Hi… Nể mặt vị tiền bối kia?”
“Chỉ vì vị tiên gia tiền bối kia điểm hóa một cây tùng, Tam Hoàng Phục Hi cũng bằng lòng nể mặt…”
Không Trần đại sư thổn thức nói: “Nhìn như thế, chỉ sợ vị tiên gia tiền bối kia không chỉ đơn giản là có quen biết với Phục Hi, hắn là người đứng ở vị trí cao trên thượng giới đấy.”
Hàng Long tôn giả hoàn toàn ngây ngẩn cả người, chỉ cảm thấy mình như đang nghe thấy truyền thuyết thần thoại.
Mặc dù hắn ta là cao nhân tu hành thiên quan thứ năm, nhưng trong mắt Phục Hi Tam Hoàng cao cao tại thượng của thần thoại, cũng chỉ là một con sâu cái kiến hơi cường đại mà thôi.
Vị tiền bối mà hắn ta gặp vào hôm nay… Lại quen biết với thiên chi hoàng Phục Hi! Thậm chí một vị đại thần cao cao tại thượng như Phục Hi, cũng bằng lòng nể mặt vị tiền bối kia?
Trời ạ… Rốt cuộc vị tiền bối kia là thần tiên chuyển thế đáng sợ đến mức nào.
“Thần tiên chuyển thế chính là ứng kiếp mà sinh, một vị thần tiên ở địa vị cao như thế lại chuyển thế đến nhân gian…”
Không Trần đại sư ngẩng đầu nhìn bầu trời tối tăm mờ mịt, ánh mắt hơi mê man, lo lắng nói khẽ: “Nhân gian… Chỉ sợ sắp dấy lên một trận hạo kiếp to lớn…”