Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 100: Trường thi trên hải đảo

Chương 100: Trường thi trên hải đảo

“Nhưng…” Lúc này, Vương Đằng lại đột nhiên đổi ý: “Vụ trao đổi này, ta chấp nhận!” Hà cục trưởng trừng mắt, suýt nữa bị sặc nước miếng của chính mình. Giỏi lắm nhóc con, hóa ra từ nãy đến giờ ngươi đang đùa giỡn cảm tình của ta à.
Lá gan to đấy!
Hắn híp mắt lại, nhìn chằm chằm Vương Đằng với vẻ mặt nguy hiểm.
“Ha ha, đừng để bụng, chúng ta tiếp tục trao đổi về giao dịch vừa rồi đi.” Vương Đằng lại càng hoảng sợ, gượng cười nói.
“Hừ” Hà cục trưởng hít vào một hơi, khẽ hừ một tiếng rồi nói: “Ta nói lời giữ lời, chỉ cần ngươi bộc lộ năng lực võ giả, toả sáng trong cuộc thi thực chiến, thì khối tinh cốt này sẽ là của ngươi.”
“Không thành vấn đề, ta đồng ý!” Vương Đằng duỗi tay phải tới, muốn lấy khối tinh cốt trên tay Hà cục trưởng.
Ai ngờ hắn lập tức rụt tay lại, cất khối tinh cốt vào.
“Kết quả còn chưa có, đã nghĩ đến việc lấy đồ, làm gì có chuyện tốt như vậy!” Hà cục trưởng bĩu môi nói.
“Đồ không đưa cho ta, lỡ ngươi đổi ý thì phải làm sao?” Vương Đằng nói.
“Ta há là loại người nói không giữ lời à.” Hà cục trưởng trợn mắt nói.
“Chuyện đó thì không biết đâu.” Vương Đằng có hơi khinh thường.
Hà cục trưởng nghẹn một cục tức trong lòng, không cách nào bộc phát ra được, hắn hít một hơi thật sâu rồi nói: “Cùng lắm thì cùng nhau ký một khế ước.”
Vương Đằng đương nhiên cam tâm tình nguyện.
Hai người ký khế ước, ký tên của cả hai vào, rồi mỗi người mang một suy nghĩ khác nhau mà rời khỏi.
Suốt toàn bộ quá trình, Lưu Văn Thạch không chen vào dù chỉ một câu, thầm cảm thán người thanh niên này thật không tồi, không chỉ có thể cò kè mặc cả với Hà cục trưởng, còn có thể khiến hắn trở nên lép vế, người bình thường có thể không làm được như vậy.
Hơn nữa, Vương Đằng còn là võ giả!!!
Sau khi trở về nhất định phải khiến Dương Kiến ôm chặt chỗ dựa lớn này!

Sau khi Vương Đằng trở về doanh trại, Dương Kiến không nhịn được tò mò hỏi: “Cậu Vương, cậu của ta tìm ngươi làm gì?”
“Còn có thể làm gì chứ, đơn giản là bảo ta biểu hiện cho tốt, giúp cho bọn họ vẻ vang chứ sao.” Vương Đằng tùy ý nói.
“Ồ.”
“Được rồi, mau ngủ đi, ngày mai còn phải dậy sớm đấy!”
Ngày mai là kỳ thi thực chiến, rất nhiều thí sinh đêm nay không thể ngủ ngon, có vẻ rất lo lắng, cái chết giống như thanh kiếm Damocles treo trên đỉnh đầu vậy!
Một đêm trôi qua yên bình.
Sáng sớm ngày thứ hai.
Thí sinh đã dậy từ rất sớm, sau khi ăn xong bữa sáng thì tập hợp lại ở một quảng trường trống trải.
Một vật phi hành khổng lồ không rõ là gì dừng trước mặt mọi người.
“Đây là vật gì nhỉ?”
“To thật nha!”
“Hơi giống phi thuyền!”
“Cái gì mà giống, đây chính là một chiếc phi thuyền, nhưng… Mọi người nhìn xem, phía trên có phù văn!”

Các thí sinh bàn tán xôn xao, Lưu Văn Thạch hô to: “Được rồi, tất cả im lặng!”
La Thiếu úy khoanh tay đứng trước mặt mọi người, chờ họ im lặng rồi nói:
“Mọi người đều biểu hiện rất tốt, thời gian ở chung tuy rằng ngắn ngủi, nhưng ta rất hân hạnh được biết các ngươi. Ngay lúc này, ta chúc các ngươi sẽ thuận lợi vượt qua kỳ sát hạch thực chiến, hơn nữa tất cả mọi người… đều có thể sống sót quay trở về!”
Nói xong, hắn chào mọi người một cái!
Thí sinh cũng đứng thẳng lưng——
Chào!
“Cứ vậy đi. Mọi người hãy lên phi thuyền, chúng ta lập tức lên đường đến địa điểm sát hạch thực chiến!” La Thiếu úy nói.
Hắn nói xong, liền xoay người dẫn đầu bước lên phi thuyền.
Các thí sinh xếp hàng đi theo sau.
Sau khi bước vào phi thuyền, các thí sinh tò mò nhìn khắp xung quanh, lần đầu tiên ngồi loại phương tiện giao thông này, tất cả mọi người đều rất hiếu kỳ.
“Chậc chậc, đây chắc hẳn là phi thuyền nguyên lực nhỉ!” Dương Kiến tấm tắc khen ngợi.
“Phi thuyền nguyên lực?” Vương Đằng có hơi nghi ngờ, hắn thật sự chưa từng nghe nói về thứ này.
“Đó chính là loại phi thuyền khổng lồ sử dụng phù văn làm vật dẫn, truyền nguyên lực để làm động lực điều khiển đó.” Dương Kiến giải thích.
“Thứ này giống với xe hơi nguyên lực, máy bay nguyên lực của chúng ta bây giờ sao?” Vương Đằng càng không hiểu được.
“Không giống nhau, nghe nói kỹ thuật chế tạo phi thuyền nguyên lực được truyền tới từ Dị Giới, cấu tạo bên trong có rất nhiều khác biệt với khoa học kỹ thuật hiện nay của chúng ta, cụ thể thế nào ta cũng không rõ lắm.” Dương Kiến nói.
“Nói cả buổi, ngươi cũng chỉ là gà mờ!” Vương Đằng cạn lời nói.
“Nói vậy, dị giới cũng có các sản phẩm khoa học kỹ thuật như vậy sao?” Lâm Sơ Hàm hỏi.
“Ai biết được, tuy thỉnh thoảng có lan truyền hình ảnh của dị giới, nhưng đều không có gì thông tin gì quan trọng, giống như đã bị hạn chế rồi. Người bình thường như chúng ta làm sao biết được thế giới kia là thế nào, nhưng chỉ cần trở thành võ giả, thì chúng ta sẽ có cơ hội đi dị giới rồi.” Dương Kiến hào hứng nói.
“Thế tại sao ngươi lại không biết? ” Vương Đằng ngạc nhiên hỏi Lâm Sơ Hàm.
Cha của Lâm Sơ Hàm là một võ giả, lẽ ra nàng phải biết rõ mới đúng.
Lâm Sơ Hàm biết Vương Đằng có ý gì, nói: “Hắn chưa từng nói cho chúng ta biết những điều này, hơn nữa khi đó ta còn nhỏ tuổi, sau khi xảy ra chuyện, cũng không còn nhắc đến nữa.”
Vương Đằng hiểu rõ, gật đầu.
“...” Dương Kiến không hiểu chuyện gì. Được lắm, hai người các ngươi còn có bí mật không nói cho ta biết.

Phi thuyền bay lên không trung. Nhìn từ cửa sổ ra bên ngoài, những áng mây trắng trôi bềnh bồng bốn phía, các công trình kiến trúc dưới mặt đất thu nhỏ lại như kiến.
Phi thuyền chở hơn một ngàn thí sinh, bay trên bầu trời, vô cùng vững vàng, gần như không bị xóc nảy.
Hơn nửa tiếng đồng hồ trôi qua.
Phi thuyền hơi lắc lư, bắt đầu hạ xuống.
“Đã đến nơi rồi!”
Các thí sinh lập tức nhìn ra ngoài, phía dưới quả nhiên là một hòn đảo, họ đã ra biển rồi!
“Trường thi sát hạch thực chiến lại nằm trên một hòn đảo!”
“Không thể tin nổi, khó trách trước giờ chưa từng nghe nói trường thi sát hạch thực chiến ở nơi nào.”
“Mọi người mau nhìn kìa, bên kia còn có hai chiếc phi thuyền đang đáp xuống!”
Một âm thanh đột nhiên vang lên thu hút sự chú ý của mọi người.
Quả nhiên khi nhìn theo hướng ngón tay của thí sinh kia, hai chiếc phi thuyền từ hai hướng khác nhau đang bay đến, đều sắp đáp xuống hòn đảo này.
“Họ chắc là thí sinh thuộc khu vực khác của Đông Hải!”

Phi thuyền chậm rãi hạ cánh xuống hải đảo.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất