Chương 149: Lưu Tinh chùy!
Nghe nói sử dụng niệm lực tinh thần để công kích là dựa vào một vài bí pháp, tạo thành thủ đoạn công kích đặc biệt, rất là thần bí, hơn nữa uy lực còn bất phàm. Tấn công tinh thần, nhẹ thì làm người ta biến thành người thực vật, nặng thì trực tiếp tiêu diệt linh hồn, làm người ta hồn phi phách tán.
Vừa thần bí lại vừa quỷ dị, làm người ta khó lòng phòng bị!
Nhưng mà những bí pháp kia rất thưa thớt và quý, Vương Đằng tìm tòi ở trong mạng nội bộ.
Có thì cũng chỉ có một vài loại lác đác, hơn nữa giá tiền đều tính bằng đơn vị mấy trăm triệu, hắn mua không nổi.
Thế nên chỉ đành tạm thời dùng loại thủ đoạn công kích thứ nhất trước đã —— Cách không ngự khí!
Loại binh khí phù hợp với kiểu tấn công này phải là loại cỡ nhỏ, nhẹ và còn phải sắc bén vô cùng.
Ví dụ như phi đao, phi châm v.v…
“Phi đao, phi châm… Chọn cái gì giờ nhỉ?”
Vương Đằng thấy có hơi khó chọn, hắn nhìn lướt qua một loạt cửa hafntg vũ khí, sau đó bỗng nhiên hai mắt khựng lại.
“Ấy!”
Hắn thấy một cái tên quen thuộc.
Lỗ Đại Sư!
Đối tác chính thức của võ quán Cực Tinh—— Lỗ Đại Sư!
Cái quần què gì đây?
Tiệm Lỗ Đại Sư này là đối tác chính thức của võ quán Cực Tinh, chơi trội vậy cơ à?
“Cũng không biết có phải cùng một tiệm hay không?”
Vương Đằng nói thầm, mở trang chủ của cửa hàng này ra, tìm được mục phục vụ khách hàng, Vương Đằng nhắn một tin.
“Có online không?”
“Online đây nè, thân (づ ̄3 ̄) づ╭? ~, có cần gì không nào?”
Vẫn là giọng điệu quen thuộc kia, vẫn là emoji quen thuộc ấy.
Hàng thật giá thật đây rồi!
Chính là cửa hàng Lỗ Đại Sư mà hắn biết.
“Khách quen rồi, lúc trước ta có mua hộp Tàng Binh và đạn phù văn ở cửa hàng của ngươi, có nhớ không đó?”
“Ò ò, thì ra ngươi, đúng là có duyên với nhau mà.”
“Ngươi có hợp tác với võ quán Cực Tinh hả?” Vương Đằng tò mò hỏi.
“Ờ đúng rồi đấy thân, cửa hàng Lỗ Đại Sư bọn ta hợp tác cả với tam đại võ quán, ta vẫn chưa chúc mừng ngươi gia nhập võ quán Cực Tinh nữa.”
“Ngươi giỏi làm ăn quá ha!” Hiển nhiên Vương Đằng sẽ không nói hắn chơi trội.
“He he, cảm ơn đã khen nha, cửa hàng bọn ta là cửa hàng lâu đời rồi, danh dự phẩm chất đều bảo đảm.”
Vương Đằng thầm nghĩ xem ra cửa hàng Lỗ Đại Sư này đúng là cửa hàng lâu đời rồi, đến tổ chức lớn như võ quán Cực Tinh cũng đồng ý hợp tác, đủ để thấy tư lịch của cửa hàng này lớn.
“Các ngươi có loại vũ khí như phi đao, phi châm không?”
Nếu đụng phải người quen, hiển nhiên Vương Đằng cũng lười đi tìm cửa hàng khác.
Hắn đã mua đồ hai lần ở cửa hàng Lỗ Đại Sư, phẩm chất của cửa hàng này vẫn đáng tin.
Bên Lỗ Đại Sư kia không nói hai lời, gửi liền một mạch mấy đường link qua.
“Thân, ngươi cứ xem thử đi, những thứ này có phải thứ ngươi muốn không, hài lòng thứ nào thì có thể đặt hàng nha.”
Vương Đằng lần lượt mở các link ra xem.
Link thứ nhất là phi đao, nguyên bộ có sáu chuôi, kích cỡ không đều, yết giá một triệu năm trăm ngàn!
Nhưng mà chỉ là binh khí nhất tinh cao cấp.
Link thứ hai là một bộ một bộ phi châm, kích cỡ vừa phải, tổng cộng có mười tám cái, cái nào cũng dài bằng ngón trỏ của người trưởng thành, yết giá hai triệu!
Cũng là binh khí nhất tinh cao cấp, nhưng mà còn đắt hơn một phi đao trên năm trăm ngàn!
Nhìn hai loại binh khí này Vương Đằng cũng thấy khá là hài lòng.
Đằng sau vẫn còn, xem tiếp đã.
Nhưng vài loại binh khí sau đó không phải phi tiêu thì lại phi đâm v.v… Tạo hình thì thôi miễn bàn, hoàn toàn không phù hợp thẩm mỹ của Vương Đằng.
Hắn dần mất đi hứng thú.
Nhưng mà còn có một link cuối cùng nữa, nếu đã gửi tới thì xem thử cũng không mất gì.
Sau khi mở ra thì xuất hiện trước mắt hắn là một binh khí với dáng vẻ rất quái dị, tổng thể trông giống một cái chùy, trông cũng không có gì lạ, không có điểm gì đặc biệt hết.
Lưu Tinh chùy!
Vương Đằng nhắc đi nhắc lại tên của binh khí cuối cùng này, không khỏi có chút ngạc nhiên, sau đó tua đến phần giới thiệu phía sau.
“Đây là?”
Một tờ vẽ mô hình hiện ra trước mặt của hắn.
Binh khí này có thể phân giải, có hình dáng phi đao hẹp dài, có hình lá thoi, cũng có loại hình dáng giống như châm…
Tổng cộng chín hình thái!
“Thần kỳ vậy cơ à!”
Bên cạnh còn có thuyết minh tương ứng, Vương Đằng vội vàng xem kỹ.
Trong thuyết mình nói những binh khi này tổ hợp lại một chỗ có thể sử dụng như một binh khí. Khi tấm công kẻ địch, nếu như sử dụng niệm lực tinh thần để khống chế thì có thể làm nó phân giải chỉ trong nháy mắt, tạo thành chín loại công kích và mang lại hiệu quả khác nhau.
Rất hiển nhiên, đây là một binh khí chuyên dành cho niệm lực tinh thần sư sử dụng!
Đôi mắt Vương Đằng sáng lên, cảm thấy binh khí này rất thích hợp với mình, đúng là đồ cần thiết cho người việc chơi xỏ người mà!
Nhìn xuống yết giá: Năm triệu!
Binh khí này đã đạt tới trình độ nhất tinh đỉnh cấp, nhưng mà giá tiền lại cao hơn chiến kiếm mà hắn lấy được lúc ở núi Bảo An là một triệu năm trăm ngàn.
Điều duy nhất làm Vương Đằng thấy tiếc đó là, phẩm cấp của binh khí này có hơi thấp.
Điều làm hắn thấy kỳ lạ đó là, binh khí mà đối phương chia sẻ cho hắn đều là nhất tinh, chẳng nhẽ sợ hắn không mua nổi ư?
Vương Đằng gửi tin nhắn hỏi:
“Sao lại chỉ có binh khí nhất tinh thế?”
“Chuyện là thế này, thân. Bởi vì những binh khí này chỉ có niệm lực tinh thần sư mới sử dụng được, mà bình thường thì bọn họ đều chọn đặt làm riêng, thế nên trong cửa hàng của bọn ta cũng chỉ có binh khí nhất tinh thôi, để triển lãm cho bọn họ xem.” Đối phương giải thích một câu.
“Đặt làm! Còn làm vậy được hả?” Bỗng nhiên trong lòng Vương Đằng nghĩ tới gì đó, hắn lấy Hắc Hàn thạch và khối tinh cốt kia ra, chụp hình gửi qua.
“Hai thứ này ngươi biết không?”
Hắn cũng không lo đối phương thấy tài nổi lòng tham, nếu là vậy thật thì đoán chừng cửa hàng này cũng chẳng mở được lâu như vậy.
Huống hồ dù sao Lỗ Đại Sư cũng là đối tác chính thức của võ quán Cực Tinh, có võ quán Cực Tinh đứng ra bảo đảm nên hiển nhiên sẽ không có vấn đề gì.
Sau khi đối phương thấy hai thứ này thì đã phát một loạt emoji khiếp sợ qua cho hắn chỉ trong vài giây ngắn ngủi.
Sau đó…
“Thân, hai thứ này ngươi bán không? ( ̄︶ ̄)↗”
Vương Đằng: ??
“Không bán!” Hắn tức giận trả lời một câu.