Chương 148: Mua mua mua!
“Vậy sao quán chủ lại cho ta thứ này nhỉ? Các ngươi có nhầm không đó, lỡ chỉ giống vẻ ngoài thôi thì sao.” Vương Đằng nói, Lâm Chiến cũng cảm thấy có khả năng, nói: “Ngươi tháo xuống để ta nhìn kỹ xem.”
Vương Đằng tháo đồng hồ xuống đưa cho hắn.
Lâm Chiến chăm chú nhìn một lúc, sau đó trả lại cho Vương Đằng, thở dài nói: “Là hàng thật đó, ngươi xem thử xem phía sau có phải có một ký hiệu hay không, ký hiệu đó không làm giả được đâu.”
“Đúng rồi, ta nhớ ra rồi, hình như võ quán cũng sẽ cung cấp loại đồng hồ chuyên cung cấp cho nội bộ này cho những thành viên có tiềm lực, đểu biểu đạt sự coi trọng.”
“Đội trưởng, sao ngươi biết rõ thế?” Ngôn Cẩm Minh trắng trẻo đột nhiên hỏi.
“Ta… Ta nghe người khác nói cũng không được à!” Lâm Chiến trợn trừng mắt nhìn Ngôn Cẩm Minh.
Chẳng nhẽ ta lại nói cho các ngươi biết, bởi vì thích nên ta đã trộm tìm hiểu hả.
“Òoooo…” Ngôn Cẩm Minh kéo dài giọng ra.
“Ầuuuuuuu…” Mấy người còn lại cũng kéo dài giọng ra theo.
“Móa, cái đám các ngươi muốn ăn đòn đúng không, xem ra phải tìm lúc nào đó huấn luyện các ngươi mới được.” Lâm Chiến hổn hển nói.
“Đội trưởng thẹn quá hóa giận rồi kia!”
“Đội trưởng thẹn quá hóa giận rồi anh em ơi!”
…
“…” Lâm Chiến.
Sao hắn lại có một đám đồng đội thiểu năng thế này nhỉ, đột nhiên Lâm Chiến cảm giác mệt lòng quá.
Vương Đằng thì không nhịn được cười
Lâm Chiến vội vàng ho một tiếng, nói: “Nếu ngươi đã có đồng hồ rồi thì không cần mua nữa, chủ yếu vẫn là binh khí, bây giờ ngươi dùng binh khí gì? Là phẩm cấp gì?”
“Kiếm và quyền sáo, kiếm là nhất tinh đỉnh cấp, quyền sáo là nhất tinh cao cấp.” Vương Đằng nói.
Lâm Chiến nhíu mày: “Hai loại binh khí ư, nhất tinh cao cấp và nhất tinh đỉnh cấp tạm dùng được, nhưng nếu đụng phải tinh thú từ nhị tinh đổ lên thì cũng rất dễ bị hỏng. Ta đề nghị ngươi tốt nhất nên mua binh khí từ nhị tinh đổ lên, vậy thì khi đối mặt với tinh thú nhị tinh hoặc mạnh hơn, dù ngươi không phải chủ lực thì cũng có thể phát huy được tác dụng nhất định, phối hợp với đồng đội để săn giết.
Điều này đối với ngươi cũng có chỗ tốt, dẫu sao thì khi đối mặt với tinh thú mạnh hơn, mới trưởng thành nhanh được.”
“Vậy để lát ta về xem thử binh khí nhị tinh.” Vương Đằng gật đầu.
Hắn bỗng nghĩ tới nguyên chủ nhân của quyền sáo và chiến kiếm, bọn họ đoán chừng… Rất nghèo ha!
Nhìn đội trưởng Lâm người ta xem, nói đến binh khí nhị tinh đều tỏ ra nhẹ nhàng như thế, hoàn toàn không coi vũ khí nhị tinh ra gì.
Đây chính là chênh lệch!
“Ngoài ra, ngươi còn cần một tấm khiến, trong chiến đấu, bất kỳ ngoài ý muốn nào cũng đều có thể lấy mạng của ngươi, thế nên binh khí phòng ngự cũng không thể thiếu được.” Lâm Chiến lại nói.
Hắn không ngại phiền bắt đầu giải thích một lượt về các món đồ cần chuẩn bị, Vương Đằng cũng chăm chú nghe.
Sau đó, mọi người mới tự mình rời đi.
Hẹn hai ngày sau hội hợp.
…
Vương Đằng vừa về nhà thì lập tức bắt tay vào chuẩn bị.
Hắn thông qua đồng hồ kết nối với máy tính, truy cập vào mạng nội bộ của võ quán Cực Tinh.
Hai ngày trước trong khi đợi thư thông báo trúng tuyển, hắn đã nghiên cứu qua mạng nội bộ của võ quán Cực Tinh, thế nên bây giờ cũng khá là quen thuộc.
Trong mạng này chia làm mấy khu, bao gồm Công Pháp các, Chiến Kỹ đường, cửa hàng binh khí, Linh Đan phường v.v…
Ở bên trong gần như có thể mua được bất kỳ tài nguyên nào mà bản thân cần… Công pháp bí tịch, chiến kỹ nguyên lực, đủ loại binh khí, linh đan hiếm có gì gì đó đều có hết.
Thậm chí còn có vũ khí nóng, công cụ giao thông hiện đại và cả chiến phục mà Lâm Chiến nói, tất cả đều có bán.
Chỉ cần có tiền thì mua gì cũng được.
Mà Vương Đằng thì lại chẳng thiếu tiền.
Trong hợp đồng cấp SSS mà võ quán Cực Tinh cho hắn có hứa ẹn sẽ cho hắn ngân sách tu luyện trị giá một tỷ!
Mặc dù ngân sách tu luyện một tỷ này sẽ phát theo đợt, nhưng dầu gì thì hiện giờ hắn cũng đã lĩnh được một trăm triệu, đủ cho hắn hắn tiêu xài một lần rồi.
Mà ngân sách tu luyện chỉ sử dụng được ở trong nội bộ của võ quán Cực Tinh.
Vương Đằng sử dụng chẳng có tí áp lực hay băn khoăn gì hết, nói cho cùng thì ngân sách tu luyện này cũng không phải tiền mặt, chỉ có tiêu đi thì mới thể hiện được giá trị của nó.
Kế tiếp là mua mua mua một lèo!
Chiến phục cũng chia cấp bậc.
Vương Đằng mua luôn một bộ chiến phục có giày chiến trị giá năm triệu!
Sau đó là binh khí.
Vương Đằng suy nghĩ một lúc, thực lực của mình tăng lên rất nhanh, nhị tinh sợ là không dùng được bao lâu, thế là hắn mua luôn binh khí tam tinh.
Nhưng mà binh khí tam tinh thực sự là không rẻ gì.
Một thanh chiến kiếm thuộc series Xích Diễm cấp tam tinh lại mất mười lăm triệu!
“Đắt quá!”
Oán trách một câu xong nhưng rồi vẫn mua!
“Quyền sáo… Thôi bỏ, mua sau vậy!”
“Đúng rồi, có thể mua thêm một cây cung, đối phó với tinh thú thì chắc cung tên sẽ khá dễ dùng.”
Vương Đằng nghĩ, thế là lại thêm một cây cung hạng năng tam tinh, cây cung này yêu cầu vô cùng cao về sức mạnh, nhưng cũng đồng nghĩa uy lực rất cường hãn.
“Còn có… Vũ khí sử dụng tinh thần lực!”
Hắn bỗng nhíu mày.
Mấy ngày qua hắn cố ý tìm hiểu về loại lực lượng vô hình này, trong diễn đàn dành cho võ giả của mạng nội bộ cũng có nội dung liên quan.
Loại lực lượng vô hình này quả thật là niệm lực tinh thần.
Nhưng mà niệm lực tinh thần bình thường đều là bẩm sinh, là một loại thiên phú, không thể đạt được qua rèn luyện.
Có vài người có tinh thần mạnh mẽ, nhưng chưa chắc đã có niệm lực tinh thần.
Tinh thần và niệm lực tinh thần là hai loại khái niệm khác nhau hoàn toàn.
Người có tinh thần mạnh mẽ có thể học luyện khí, khắc phù văn, cho tới luyện đan v.v…
Nếu nói tới thủ đoạn công kích thì cùng lắm cũng chỉ là tạo ra được một luồng khí thế, áp bách về tinh thần mà thôi.
Bình thường thực lực càng mạnh thì tinh thần cũng sẽ càng mạnh.
Thế nên khí thế của cường giả mới mạnh mẽ như vậy, khiến người ta không tài nào cản nổi.
Mà niệm lực tinh thần thì lại khác, niệm lực tinh thần chẳng những có thể coi là một loại thủ đoạn khống chế, khống chế binh khí để công kích, mà còn có thể sử dụng được như một thủ đoạn công kích, tấn công tinh thần của địch nhân.