Chương 183: Tà đồ Chân Lý giáo (2)
Vương Đằng lắc đầu, trong lòng thầm nghĩ có phải bản thân xui xẻo hay không? Luôn gặp phải những rắc rối khó hiểu thế này, không nhanh không chậm mà mang găng tay đấm bốc vào, lấy chiến kiếm ra… Nhìn thấy bọn người Lâm Chiến dám đứng trước mặt như vậy, chẳng hề có ý né tránh, mấy tên tà đồ của Chân Lý giáo liền tỏ ra dữ tợn.
“Ngu dân đều đáng chết!”
Một người đi đầu cầm chiến đao ngưng tụ một đao mang đỏ rực phóng thẳng lên cao, chém về phía Lâm Chiến.
“Tản ra!”
Lâm Chiến khẽ quát một tiếng, hai lưỡi búa giao nhau, ánh sáng màu vàng kim phát ra ngăn chặn đao quang sắc bén.
Keng!
“Lực đạo không tồi, đáng tiếc uy lực không đủ!”
Khóe miệng Lâm Chiến nhếch lên khinh thường, dưới chân đạp mạnh một cái tạo thành một nguồn lực điên cuồng mạnh mẽ giẫm nát mặt đất xông về phía đối phương.
Người đối diện rõ ràng bị thái độ coi thường của hắn chọc tức, tia điên cuồng trong ánh mắt càng đậm, nhe răng cười nói: “Uy lực đủ hay không ngươi thử xem!”
…
Lúc này bọn người Liễu Nhiên, Ngôn Cẩm Minh đã tản ra bắt đầu chiến đấu với mấy tên tà đồ Chân Lý giáo khác.
“Vương Đằng, ngươi yểm hộ cho ta!”
Súng máy hạng nặng trong tay Liễu Yến bắn phá, nguyên lực hệ Hỏa trên đạn hợp kim theo đó trút xuống, tốc độ khiến người ta kinh ngạc giống như trực tiếp xé rách không khí xuất hiện trước mặt kẻ địch.
Một thanh niên mặt ngựa phía trước biến sắc, bóng hình lóe lên tránh đi quỹ đạo của viên đạn trước, sau đó xông đến Liễu Yến.
Hắn không ngốc, hắn biết uy lực của Liễu Yến rất lớn, nhất định phải xử lý nàng trước.
Nhưng mà Vương Đằng đương nhiên sẽ không phải chẳng làm gì cả, nghiêng mình chắn trước mặt hắn.
“Cút ra!” Tên mặt ngựa trừng đôi mắt, gương mặt ẩn hiện vẻ tàn ác, chiến kiếm trong tay chém về phía Vương Đằng.
Trên mũi kiếm sắc bén hiện lên ánh sáng màu xanh lam, đối phương trực tiếp sử dụng chiến kỹ giống như từng làn sóng to gió lớn kéo tới, khí thế dọa người.
Nét mặt Vương Đằng khẽ thay đổi, nguyên lực toàn thân điên cuồng tuôn ra.
Lúc này hắn không để ý đến việc che giấu nữa, trực tiếp sử dụng nguyên lực hệ Hỏa mạnh nhất.
Hỏa Lân kiếm pháp!
Ầm!
Hai nguồn nguyên lực trực tiếp đối chọi nhau.
Vương Đằng vừa mới tiến vào nguyên lực hệ Hỏa cấp bậc nhị tinh, hoàn toàn chẳng đáng gì ở trước mặt đối phương nên đã trực tiếp bị đánh bay đi.
Cấp Chiến Binh tam tinh!
Khóe miệng của hắn tuôn ra một chút máu, nét mặt khẽ thay đổi.
Lúc này vừa giao đấu đã hoàn toàn thất bại, kém nhau một cấp bậc quả nhiên là thực lực khác xa nhau.
“Chỉ là một võ giả nhị tinh, ai cho ngươi dũng khí đó!” Tên mặt ngựa cười lạnh, đang muốn thừa thắng xông lên thì âm thanh phá không của viên đạn lại vang lên.
Pằng pằng pằng!
Tên mặt ngựa chỉ đành né tránh, cắn răng một cái tăng tốc xông về phía Liễu Yến.
“Đối thủ của ngươi là ta!” Vương Đằng chắn trước mặt hắn lần nữa.
“Không biết tự lượng sức mình, tránh ra!” Khuôn mặt tên mặt ngựa hiện lên nét tức giận quả nhiên bị tên võ giả cấp Chiến Binh nhị tinh Vương Đằng chọc tức, quả thực dính dai như thuốc cao bôi lên da chó.
Hắn vung chiến kiếm, từng kiếm quang bao phủ lấy toàn thân Vương Đằng, nhưng lần này Vương Đằng không hề đón đỡ mà sử dụng thân pháp liên tục né tránh.
“Sao có thể như vậy?”
Cả gương mặt tên mặt ngựa đầy vẻ khó tin, một võ giả nhị tinh lại có thể tránh được đòn tấn công của hắn.
“Tên nhóc này nhất định là chiếm được một thân pháp nào đó, nhưng dựa vào thực lực của hắn không thể nào duy trì lâu được. Ta vẫn không tin hắn có thể tránh tám, mười nhát kiếm, còn có thể tránh được hai mươi, ba mươi nhát kiếm?” Tên mặt ngựa trở nên hung ác, tốc độ tay phải phát ra vung chiến kiếm, chỉ đâu chém đó.
Tốc độ này cực kỳ đỉnh!
Vương Đằng khó khăn ứng phó, thực tế nếu chỉ dựa vào thân pháp cơ bản thì chắc chắn không thể nào tránh được sự tấn công của võ giả tam tinh. Nhưng mà trước đây có được Tật Phong Bộ, kết hợp với nguyên lực hệ Phong hiệu quả vô cùng tốt, khiến hắn miễn cưỡng có thể chống lại được sự tấn công của võ giả tam tinh.
Hơn nữa còn có niệm lực tinh thần, lúc thật sự không thể né tránh thì khởi động niệm lực tinh thần hình thành lực kéo để tránh đòn tấn công.
Nếu cái này mà đổi thành võ giả nhị tinh phỏng chừng đã chết dưới kiếm của đối phương từ lâu.
Cho dù như vậy hắn cũng rơi vào hiểm cảnh, mồ hôi trên trán túa ra, hét lớn: “Đại tỷ, ngươi mà còn không nhanh nữa thì sẽ nhặt xác giúp ta luôn đó!”
Liễu Nhiên nhìn chằm chằm tên mặt ngựa không chớp mắt, chốc chốc bóp cò súng, viên đạn hợp kim mang theo tia lửa bắn ra ngoài.
Đáng tiếc lúc này Vương Đằng đang giao đấu với đối phương, hai bóng hình của đối phương không ngừng di chuyển khó mà nhắm chuẩn được.
Vương Đằng cũng nhanh chóng nhận ra điều này, lúc né tránh cố tình tránh khỏi đối phương.
Liễu Yến lập tức nắm chắc khoảng không bắn một phát.
Pằng!
Tên tà đồ đó vẫn chưa kịp phản ứng, một đóa hoa máu nở rộ trên bắp đùi của hắn.
“A!”
Cơ thể võ giả cường tráng nhưng phát súng này vẫn khiến bắp đùi của hắn rướm đầy máu thịt, đau đến mức không khỏi thét lên thảm thiết.
“Ta phải giết chết các ngươi!”
Hắn đã sắp phát điên rồi, xông về phía Vương Đằng giống như sự phản công trước khi chết, muốn giải quyết thẳng quỷ phiền phức này trước đã.
“Cẩn thận!” Nét mặt Liễu Yến khẽ thay đổi, lập tức cất tiếng nhắc nhở.
Pằng pằng pằng!
Cùng lúc đó mấy phát súng bắn ra ngăn cản hành động của đối phương.
“Chết tiệt! Thật sự xem ta là bùn mà nhào nặn à.” Đôi mắt Vương Đằng trừng một cái không hề lùi mà lại tiến tới, nguyên lực hệ Hỏa trong cơ thể tuôn ra tạo thành một kiếm quang bổ ra.
Không ai phát hiện trong đường kiếm quang đỏ rực này trộn lẫn một ít sương đen quỷ dị.
Nét mặt của tên tà đồ mặt ngựa trở nên vặn vẹo, mạnh mẽ giơ kiếm lên đón lấy, kiếm quang trên thân kiếm chớp động phóng ra tất cả uy lực của võ giả cấp Chiến Binh tam tinh.
Thực lực của hai người kém nhau tại chỗ này, đao kiếm vừa chạm nhau Vương Đằng thụt lùi mấy bước.
Lần này hắn đã có chuẩn bị, niệm lực tinh thần ở phía sau tạo thành một lực đẩy khiến cho cơ thể cứng rắn chống lại.