Chương 184: Người tốt Vương không nỡ giết gà!
Tà đồ mặt ngựa xông lên chém lần nữa nhưng mà cơ thể hắn bỗng nhiên ngưng trệ ở giữa không trung một lúc, nét mặt thay đổi cực lớn. “Ngươi… dùng độc!”
Tên tà đồ mặt ngựa hét lên, kiếm quang nguyên lực trên cơ thể chớp động muốn xua tan khí độc trong cơ thể.
Nhưng mà khí độc đó lại giống như mụn nhọt ăn vào xương khó mà tiêu tan được, ngược lại còn ăn mòn đồng loạt nguyên lực khiến cho nguyên lực di chuyển không thông khó có thể cử động được.
Kịch độc của Yêu Liên độc thể chính là đáng sợ như thế!
“Giết!”
Vương Đằng nhìn thấy cơ hội tốt như thế trong nháy mắt xông lên đến trước mặt hắn.
Tên tà đồ mặt ngựa hoảng sợ muốn lui về sau nhưng dưới tác dụng của kịch độc khiến động tác chậm đi nửa nhịp…
Xùy!
Một nhát kiếm này bổ thẳng vào ngực của hắn gần như chém hắn ra làm hai, tà đồ mặt ngựa trợn tròn mắt rõ ràng không thể sống được nữa.
Mọi thứ diễn ra trong chớp mắt, Liễu Yến nhìn đến ngẩn ra.
Đến nỗi vừa nãy quên mất nổ súng!
Tên tà đồ mặt ngựa võ giả cấp Chiến Binh tam tinh bị Vương Đằng giết chết?
Trước đây không phải hắn luôn trông yếu đuối sao? Sao đột nhiên lại lợi hại như vậy?
Tên nhóc này không phải là giả heo ăn thịt hổ đó chứ?
“Tên nhóc ngươi dữ thật đấy!” Liễu Yến đi lên phía trước nhìn cái ngực bị chém nát của tên tà đồ mặt ngựa, trong lòng không khỏi kinh hãi.
“Ta cũng đâu có muốn, Vương Đằng ta luôn là một người tốt, bình thường ngay cả giết gà cũng không nỡ, người đời đặt cho biệt hiệu là người tốt Vương không nỡ giết gà!” Vương Đằng tỏ ra nét từ bi vô cùng thành khẩn mà nói: “Ngươi tin ta tốt không?”
Người tốt Vương không nỡ giết gà!
Cả gương mặt Liễu Yến nhất thời trở nên kỳ lạ.
“Ta tin cái quỷ nhà ngươi!”
“Ôi, ta vốn đem lòng hướng trăng sáng, ai ngờ trăng sáng hướng kênh mương!” Vương Đằng thở dài thật sâu.
Liễu Yến: “...”
“A, mặt của hắn sao lại đen như vậy?” Liễu Yến đột nhiên nhìn thấy sắc mặt của tên tà đồ lại nghĩ đến tiếng hét vừa nãy của hắn, kinh ngạc nói: “Ngươi còn biết dùng độc?”
“He he, biết sơ sơ thôi!” Vương Đằng cười hơi ngại ngùng.
“Cái đồ khốn!” Cả gương mặt Liễu Yến trở nên kỳ lạ lập tức lùi về sau hai bước giống như sợ Vương Đằng cũng cho nàng một đòn như vậy.
“Này này, ta là vì đánh chết kẻ địch được chưa, ánh mắt của ngươi là gì vậy?” Vương Đằng nói.
“Ha ha, ta đi giúp bọn người đội trưởng, ngươi ở đây nghỉ ngơi một lát đi.” Liễu Yến co chân chạy đi.
Vương Đằng bất đắc dĩ lắc đầu, ánh mắt dừng lại trên mấy cái bong bóng thuộc tính rơi bên cạnh tên tà đồ mặt ngựa – lượm nhặt!
Lực lượng x20
Tốc độ x15
Nguyên lực hệ Thủy x12
Thiên phú hệ Thủy cấp trung x2
Điệp Lãng kiếm pháp x1
…
“Mẹ nó!”
Tình huống cận kề cái chết vừa rồi, lúc này xem ra cũng…đáng lắm!
Thuộc tính sức mạnh và tốc độ gia tăng, sức mạnh và tốc độ của Vương Đằng cũng không ngừng mạnh lên.
Đương nhiên điều quan trọng nhất chính là thiên phú hệ Thủy cấp trung!
Có được thiên phú Vương Đằng mới có thể sử dụng nguyên lực hệ Thủy.
Hơn nữa còn tăng thêm 12 điểm nguyên lực hệ Thủy, bây giờ nguyên lực hệ Thủy của hắn tổng cộng 33 điểm, thực lực được tăng thêm lần nữa.
Thậm chí còn có kiếm pháp trung cấp Huyền giai – Điệp Lãng kiếm pháp!
Không sai Điệp Lãng kiếm pháp chính là kiếm pháp Huyền giai.
Lại là một kiếm pháp Huyền giai, Vương Đằng lời to rồi!
Lần sóng gió này thật sự đáng giá!
Điều đáng tiếc duy nhất chính là không có được công pháp hệ Thủy!
Vương Đằng không khỏi cười khổ.
Bản thân có hơi tham lam quá mức, thu hoạch trước mắt đã đủ nhiều rồi vậy mà còn muốn công pháp, thật cạn lời!
Hắn lắc đầu ánh mắt chuyển sang chiến đoàn của mấy người Lâm Chiến!
Sau khi giết chết tên tà đồ mặt ngựa, chiến lực của hai bên phát sinh chênh lệch, đám người Lâm Chiến rất nhanh đã giải quyết xong mấy tên tà đồ khác.
Trong lúc này, trên bầu trời không ngừng vang lên những tiếng gầm rú cực lớn giống như có người đang chiến đấu vậy.
Nhưng mà bên phía bọn người Vương Đằng lại không thấy được gì cả.
“Xem động tĩnh này bên phía Chân Lý giáo ít nhất là điều động võ giả cấp Chiến Binh thất tinh, chúng ta tốt nhất nên nhanh chóng rời đi.” Lâm Chiến nghiêm túc nói.
Mọi người gật đầu, chuẩn bị rời đi từ con hẻm bên cạnh.
Ánh mắt Vương Đằng quét qua, kéo dài niệm lực tinh thần kéo những bong bóng thuộc tính mà những tà đồ bị giết chết làm rơi ra và những bong bóng do đám người Lâm Chiến làm rơi trong lúc chiến đấu lại.
Nguyên lực hệ Hỏa x15
Nguyên lực hệ Thổ x10
Thiên phú hệ Hỏa trung cấp x1
Nguyên lực hệ Kim x12
Nguyên lực hệ Mộc x13
Nguyên lực hệ Thủy x8
Sức mạnh x40
Tốc độ x32
Ngộ tính x10
...
Thiên phú hệ Hỏa trung cấp!
Lại là một thiên phú hệ Hỏa!
Trong lòng Vương Đằng vui như nở hoa, không những là thiên phú trung cấp mà còn là hệ Hỏa.
Phải biết rằng thiên phú càng cao đối với sức nắm giữ nguyên lực càng mạnh.
Hiện tại nguyên lực hệ Hỏa của hắn đã đạt đến nhị tinh, thể lượng càng ngày càng lớn, cũng càng trở nên rắn chắc. Nếu như thiên phú không tăng lên kịp thì sau này càng khó kiểm soát.
Còn lại là các loại nguyên lực và tăng cao sức mạnh tốc độ!
Vương Đằng cảm thấy chiến lực của bản thân tăng lên một lượng lớn.
Sảng khoái!
Cảm giác trở nên mạnh mẽ thật sự quá đã!
Cuối cùng là ngộ tính, sau khi mấy tà đồ bị giết chết lại rơi ra 10 điểm thuộc tính ngộ tính.
Ngộ tính hiện tại của Vương Đằng đạt đến cấp bậc linh cảnh, ngộ tính tầm thường chỉ có thể tăng theo tỷ lệ 10:1.
10 điểm thuộc tính phổ thông tăng thêm 1 điểm thuộc tính linh cảnh.
Ngộ tính: Linh cảnh (1/100)
Trong nháy mắt hắn bỗng cảm thấy đầu óc sáng suốt, các loại giác ngộ lóe lên trong đầu.
Gần đây hắn thử tu luyện công pháp và chiến kỹ, phát hiện bản thân sau khi từ ngộ tính tiến vào linh cảnh tốc độ tu luyện tăng lên nhanh chóng.
Thậm chí không cần dựa vào thuộc tính trắng thêm giờ cũng nhanh chóng tăng độ thuần thục chiến kỹ và công pháp lên.
Vương Đằng lập tức hiểu ra tầm quan trọng của ngộ tính, nếu như có thể tăng ngộ tính lên một trình độ cực cao vậy liệu có thể tu luyện chiến kỹ và công pháp thành công chỉ trong một ngày không, thậm chí viên mãn, vậy chẳng phải nghịch thiên rồi sao!