Chương 197: Loài Hắc Ám (2)
Thổ Lân Trư điên cuồng rống lên, chân sau đạp đất, thân hình mập mạp cực kỳ linh hoạt, nhảy qua một bên né đi đòn tấn công của Vương Đằng. “Muốn tránh!”
Nét mặt Vương Đằng không có chút biến hóa nào, không chút hoang mang, Chiến Kiếm trong tay chợt chuyển, mượt mà tự nhiên, như nước chảy mây trôi mà chuyển hướng, theo sát chém lên người Thổ Lân Trư.
Lưỡi kiếm sắc bén trực tiếp cắt vảy giáp của Thổ Lân Trư ra, nguyên lực hệ Hỏa nóng rực xâm nhập vào trong thân thể của nó.
Thổ Lân Trư gào lên thê thảm, ầm ầm mà ngã xuống đất.
Cùng lúc đó, hắn khống chế sáu chuôi phi đao vây quanh lấy hai con Thổ Lân Trư ở phía dưới, mạnh mẽ đâm vào bụng của bọn nó, xoắn nát nội tạng bên trong.
Nhược điểm!
Săn giết tinh thú, thì phải tìm ra nhược điểm của bọn chúng, mới có thể đỡ tốn thời gian và công sức.
Nguyên lực hệ Thổ x6
Thuộc tính trắng x5
Nguyên lực hệ Thổ x8
Thuộc tính trắng x4
Vương Đằng nhặt bọt khí xong, lại gỡ đồ vật trên người Thổ Lân Trư xuống, sau đó thì rời đi.
. . .
Ầm!
Ở một gốc cây đại thụ phải sắp năm người trưởng thành mới có thể ôm hết, một con cự mãng chiếm lấy trọn cả cành cây, cái đuôi to như thùng nước ngang tàng vung về phía Vương Đằng.
Tinh thú cao cấp tam tinh!
Xâm nhập vào trong, Vương Đằng rốt cục đã đụng phải tinh thú cường hãn ở cấp bậc tam tinh.
Đương nhiên sau khi săn giết được không ít tinh thú nhị tinh, lúc này thực lực của hắn cũng là đến cấp Chiến Binh tam tinh, nếu không hắn cũng không dám thả lỏng như thế.
Tinh thú cao cấp tam tinh vốn là loài mạnh nhất quanh đây, bình thường đều chiếm lấy một khu vực lớn, rồi chiếm đất làm vua.
Thực lực của chúng cực mạnh, nếu võ giả tam tinh bình thường đụng tới, cũng có nguy hiểm nhất định.
Nhưng Vương Đằng ngược lại lại chả sợ chút nào, mắt thấy con cự mãng đang vung đuôi mà đến, lại không tránh né, nguyên lực hệ Thổ tuôn ra, ở trước mặt hắn ngưng tụ thành một cái khiên.
Thổ Nguyên thuẫn!
Ầm!
Cái đuôi lớn trực tiếp đánh lên trên Thổ Nguyên thuẫn.
Vương Đằng đứng tại chỗ, ánh mắt nhìn chăm chú Thổ Nguyên thuẫn đang biến hóa.
Một giây, hai giây. . .
Két, răng rắc!
Thổ Nguyên Thuẫn kiên trì được năm giây dưới lực vung đuôi của con cự mãng, cuối cùng ầm ầm vỡ vụn, phát sáng lên rồi tiêu tán mất bay đầy trời.
Mà Vương Đằng đã sớm lắc mình một cái, xuất hiện ở một hướng khác.
“Xì ~ xì ~”
Cự mãng chậm rãi nhúc nhích thân thể ở trên thân cây to lớn, đầu trăn hình tam giác chuyển hướng về phía Vương Đằng, ánh mắt lạnh lẽo nhìn chăm chú lên hắn.
“Thử một chiêu mạnh nhất hiện tại của ta chút!”
Vương Đằng tự nói, tay cầm Chiến Kiếm, nguyên lực hệ Hỏa trong cơ thể liên tục tuôn ra không ngừng, ngưng tụ lại phía trên Chiến Kiếm.
Chỉ chốc lát sau, nguyên lực hệ Hỏa gần như đã ngưng thành thật chất.
Ngọn lửa cháy hừng hực!
Phần Thiên kiếm pháp!
Phần Thiên!
Một kiếm chém ra, ánh kiếm tựa như một con hỏa long gầm thét phóng nhanh tới chỗ cự mãng.
“Gào!”
Cự mãng tựa như cảm nhận được nguy cơ lớn, ngửa mặt lên trời rít gào lên, trong miệng ngưng tụ ra một vầng sáng băng màu xanh, phun ra.
Ầm!
Đầy trời là lửa, khiến vầng sáng Băng màu xanh kia phải tan rã đi.
Cự mãng đã hoàn toàn bị bao vây trong đống lửa, tiếng rống thê thảm không ngừng truyền ra.
Thân thể khổng lồ rơi đập xuống từ cành cây, điên cuồng cuộn mình lại trên mặt đất, hình như muốn dập tắt đống lửa, đáng tiếc là vu sự vô bổ.
Ầm ầm!
Cây cối ở bốn phía đều bị đập gãy, hỗn loạn khắp nơi.
Cự mãng đang giãy giụa dần dần yếu ớt.
Nó muốn chạy trốn, trên mặt đất kéo ra một vết cháy thật dài, cho đến khi không còn cách nào nhúc nhích nữa, hoàn toàn không còn hơi thở.
Nguyên lực hệ Băng x35
Thuộc tính trắng x30
Sơ cấp thiên phú hệ Băng x20
“Nguyên lực hệ Băng ba mươi lăm điểm, nguyên lực hệ Băng đã đột phá đến nhị tinh.” Vương Đằng cảm nhận được biến hóa trong cơ thể, cực kỳ vui mừng.
Nguyên lực Ngũ Hành đã đến tam tinh, bây giờ nguyên lực hệ Băng cũng rốt cục đạt đến nhị tinh, không đến mức bị tụt lại đằng sau quá nhiều!
“Còn có 20 điểm thiên phú hệ Băng sơ cấp!”
Vương Đằng nhìn về phía giao diện thuộc tính.
Thiên phú hệ Băng sơ cấp (33/300)
Ách. . . xem ra muốn thăng lên trung cấp, đường phải đi còn rất dài!
Nhưng ngược lại thuộc tính trắng đã tăng được 20 điểm, lượng lớn thuộc tính trắng thu về được trước đó khi săn giết tinh thú, đều đã bị hắn mang đi gia tăng ngộ tính, mấy ngày gần đây góp nhặt một chút, chỉ còn thừa lại 125 điểm.
Vương Đằng đi tới, nhìn thi thể cự mãng cháy đen khắp nơi lại có chút đáng tiếc.
Vảy trên người con cự mãng này xem như là phế!
Không ngờ tới một thức sau cùng của Phần Thiên kiếm pháp vậy mà mang uy lực to lớn như thế, ngay cả tinh thú cao cấp tam tinh cũng ngăn cản không nổi.
Chỉ có thể nói một tiếng – quá mức khủng bố!
Vương Đằng cảm ứng một chút, nét mặt lại thoáng vui mừng, lôi được một tinh hạch từ trong cơ thể cự mãng ra.
Tinh hạch tam tinh, giá trị rất nhiều tiền!
Hắn cẩn thận xem xét một chút, rồi bỏ vào bên trong nhẫn không gian.
Về phần tinh cốt, thì nghĩ cũng đừng nghĩ.
Cho đến nay, tinh thú Vương Đằng săn được chừng trên trăm con, kết quả kinh ngạc là chẳng phát hiện được khối tinh cốt nào cả.
. . .
Thời gian trôi qua, thời gian Vương Đằng đi vào rừng Ám Vụ đã một tháng.
Lúc này, trăng lên giữa trời, bóng đêm âm trầm.
Vương Đằng ngồi xếp bằng trên tán cây của một gốc đại thụ, kiểm kê những gì thu được gần đây.
Đối với Vương Đằng mà nói, lần tiến vào rừng Ám Vụ này, mục đích lớn nhất chính là rèn luyện để tăng thực lực lên.
Cho nên lúc đối mặt với tinh thú, hắn không đơn giản chỉ là săn giết để sau rơi bong bóng thuộc tính ra, mà song song cũng đang tôi luyện chiến kỹ của mình.
Huyễn Băng quyền, Hám Sơn đao pháp, Thanh Phong trảo, Thổ Nguyên Thuẫn, Điệp Lãng kiếm pháp, Phần Thiên kiếm pháp, Tật Phong Bộ. . .
Một cái cũng không sót!
Bây giờ toàn bộ đã đạt tới cấp bậc viên mãn.
Thậm chí Hỏa Lân kiếm pháp rốt cục còn lĩnh ngộ ra kiếm thế, nhưng chỉ chưa tới một phần, giao diện thuộc tính hiện lên chỉ có nửa phần mà thôi.