Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 275: Món ăn biết phát sáng.

Chương 275: Món ăn biết phát sáng.

Đương nhiên, hắn cũng nhận ra Vương Đằng, nếu nói hiện trong trường có ai không biết Vương Đằng không, đúng là có, nhưng đều là người ở thế hệ trước, nay đã ra ngoài làm việc, nên coi như chẳng có bao nhiêu. Lâm Ý Thắng vẫn có ấn tượng khá sâu sắc về Vương Đằng, cũng biết về ‘sự tích đồ ngốc’ hồi khai giảng, hắn chọn học cả năm học viện cùng một lúc. Lúc ấy, không nhiều người coi là sự thật, đều cho rằng hắn không biết nặng nhẹ, chờ qua một thời gian sẽ hiểu ra, dĩ nhiên chuyên tâm tu luyện Võ Đạo, không la hét đòi đi học luyện tạo, học luyện đan nữa.
Nhưng hôm nay, hắn lại thấy cậu nhóc này ở trong lớp, còn len lén núp trong góc nghe giảng bài, khiến người ta vừa kinh ngạc, vừa cảm thấy hơi buồn cười.
Hắn mặt mày tỉnh bơ đi tới…
Lâm Ý Thắng cho rằng chiêu xuất kỳ bất ý này của mình nhất định là trăm phát trăm trúng với tất cả sinh viên, nhưng thực ra Vương Đằng đã sớm chú ý tới hắn.
Thấy hắn đi tới, Vương Đằng vội vàng cầm lấy phù bút trên bàn, vẽ cấu tạo phù văn cơ sở mà hắn vừa mới giảng.
Trường quân sự Hoàng Hải đầy đủ các loại phương tiện, chẳng hạn như trong phòng học này, mỗi một chỗ ngồi đều được lắp thêm bút phù và mực phù, tạo điều kiện cho các học sinh luyện tập.
Chờ Lâm Ý Thắng lặng lẽ đi đến sau lưng Vương Đằng, Vương Đằng đã vẽ ra xong ba mươi cấu tạo cơ sở của phù văn mà hắn vừa nói tới.
“Ồ!”
Lúc đầu hắn còn muốn xem thử Vương Đằng đến học thật hay chỉ giả vờ giả vịt, nhưng khi nhìn đến cấu tạo cơ sở của phù văn được vẽ ra dưới ngòi bút của Vương Đằng, hắn không khỏi nhướn lông mày, đã sớm quên hết dự định ban đầu không còn một mống, nghiêm túc nhìn lại, cuối cùng càng xem càng kinh hãi.
“Thằng nhóc này cũng có gì đó đấy!”
Trong lớp học của học viện Phù văn, chỉ còn vài phút nữa là hết giờ học, một số sinh viên muốn hỏi giáo viên vài câu hỏi, nhưng phát hiện hắn luôn đứng trong góc lớp.
“Giáo viên đang làm gì vậy?”
“Ơ, đó chẳng phải là Vương Đằng sao?”
“Hắn thực sự đến lớp chúng ta dự thính à? Có phải giáo viên đang xem hắn vẽ phù văn không?”
“Nè nè, nhìn sắc mặt của giáo viên, hình như có chuyện đó.”
……
Những sinh viên trước đó không chú ý đến Vương Đằng cuối cùng cũng nhìn thấy hắn, vào lúc này, không khỏi hạ giọng bàn luận.
Trong số sinh viên năm nhất hiện tại, có rất nhiều người tán thành Vương Đằng, nhưng cũng có không ít người không ưa hắn, nói mấy lời chua ngoa là điều không thể tránh được.
Reng reng reng…
Tiếng chuông báo giờ tan học vang lên, cả người Lâm Ý Thắng chấn động, đột nhiên giật mình tỉnh lại, nhìn Vương Đằng với ánh mắt kinh ngạc.
“Đã hoàn toàn nắm vững ba mươi cấu tạo cơ sở phù văn, không có chút sai sót nào, mặc dù ba mươi phù văn này là những thứ cơ bản, nhưng sự huyền ảo của phù văn sao lại có thể dễ dàng nhìn thấy được như vẻ bề ngoài. Hầu hết mọi người chưa chắc gì có thể nắm vững được nó trong vòng một tháng.”
“Đứa nhỏ này vừa mới bắt đầu học? Hay đã học lâu rồi?”
“Nếu vừa bắt đầu học, cho dù thiên phú này không bằng thiên phú võ đạo của hắn, cũng không kém hơn nhiều lắm.”
Suy nghĩ trong đầu của Lâm Ý Thắng đang quay cuồng, trong chốc lát không quyết định được.
“Thầy ơi……”
Vương Đằng hơi hoảng sợ khi bị hắn nhìn như vậy, cẩn thận gọi một tiếng.
“Hả?”
Lâm Ý Thắng lấy lại tinh thần lại, vẻ mặt thay đổi, giọng nói ôn hoà:
“Bạn học Vương Đằng, gọi ta có việc gì sao? Có chỗ nào không hiểu không? Không hiểu cứ việc hỏi.”
“Dạ không, chuyện là… tan học rồi, ta đi được chưa?”
Vương Đằng nói.
“À phải rồi, tan học rồi, ngươi có thể đi rồi.”
Lâm Ý Thắng phản ứng lại, cười ha hả nói:
“Bạn học Vương Đằng, nếu có hứng thú, sau này có thể đến lớp nghe giảng thường xuyên, ngồi phía sau có nghe rõ hay không? Có cần thầy giữ lại một chỗ ở hàng trước cho ngươi không?”
“Không cần, không cần đâu, nghe rất rõ, sau này có thời gian, ta nhất định sẽ thường xuyên đến nghe giảng, vậy… thầy ơi, ta đi trước nha?”
Vương Đằng được yêu thương mà lòng lo sợ.
“Đi đi.”
Lâm Ý Thắng cười gật đầu, dáng vẻ như rất hài lòng với hắn.
Mọi người: ? ?
Tất cả mọi người đều không hiểu ra làm sao, đặc biệt là người vừa nãy nghĩ rằng Vương Đằng đã gây ra chuyện gì, lại càng sững sờ hơn.
Thầy à, có phải thầy cầm sai kịch bản rồi không?
Hay là sai biểu cảm rồi?
Cảnh tình thầy trò hòa thuận này rốt cuộc là chuyện quỷ gì thế này?
Mọi người đều không thể hiểu được, Vương Đằng cũng không thể hiểu được.
Khi hắn bước ra khỏi lớp học, mới thở ra một hơi, hắn cảm thấy thầy giáo cũng hơi quá nhiệt tình rồi, chắc không phải có ý đồ gì với hắn … đâu ha?
“Phải làm sao đây? Cảm giác như mình bị để ý rồi vậy.”
Vương Đằng bất đắc dĩ lắc đầu, đi theo dòng người đến nhà ăn.
Buổi chiều, Vương Đằng học xong tiết học của mình ở học viện Chiến tranh, đi đến lớp học ở học viện Đan Đỉnh, lại lăn lộn vào trong lần nữa.
Lớp học của học viện Đan Đỉnh khác với học viện Phù Văn.
Học viện Đan Đỉnh chủ yếu học về luyện đan, lớp học của họ giống phòng luyện đan hơn là phòng học, trước mỗi một vị trí đều có một cái nồi hơi, nhiều loại kìm thuốc, chày giã thuốc và các dụng cụ linh tinh khác được đặt ở bên cạnh, còn có sẵn lửa dưới nồi hơi, cho phép sinh viên có thể luyện tập bất cứ lúc nào.
Sắp xếp kiểu này có hơi giống phòng thí nghiệm hóa học.
Lần đầu tiên nhìn thấy phòng học thế này, Vương Đằng cũng cảm thấy khá thú vị, bỗng nhớ đến cuốn ‘Harry Potter’ đã đọc ở kiếp trước, lớp học độc dược bên trong có hiệu quả khác nhưng sắp xếp vẫn tương tự ở đây.
Vương Đằng tìm một góc không ai chú ý ngồi xuống, cố gắng để bản thân không quá nổi bật.
Nhưng số người trong một lớp của học viện Đan Đỉnh thực sự ít đến đáng thương, có nhiều thêm một người, là có thể dễ dàng bị nhìn thấy.
Huống chi Vương Đằng không phải là nam chính qua đường, hắn vẫn có cảm giác tồn tại.
Giáo viên của tiết học tại học viện Đan Đỉnh này tên là Sa Trúc Tu, vừa vào lớp đã để ý ngay đến Vương Đằng, có hơi sững sờ, mỉm cười nói:
“Hôm nay lớp chúng ta có thêm một bạn sinh viên, xem ra lớp học của ta rất được mọi người chào đón, ngay cả sinh viên học việc khác cũng đến dự thính.”
“Thưa thầy, hắn là Vương Đằng đến từ học viện Chiến Tranh.” Một bạn sinh viên nữ giơ tay lên nói.
“Ồ, thì ra ngươi chính là bạn học Vương Đằng.”
Sa Trúc Tu hơi ngạc nhiên, sau đó bừng tỉnh nói.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất