Chương 314: Haiz, người cố gắng luôn không có thời gian rảnh rỗi, dù chỉ trong chốc lát!
Thế nhưng, cùng thuộc trận doanh Địa tinh, Lưu Hoài Hưng nhất định sẽ lấy nhiệm vụ làm trọng, không để bọn họ đi chịu chết. Nhưng người rốt cuộc vẫn ích kỷ.
Điều kiện Diêu Quân đưa ra khiến hắn không cách nào từ chối. Có lẽ đối với loại cậu chủ có gia thế như Diêu Quân thì chẳng đáng là bao. Nhưng đối với hắn, đó lại là lợi thế quan trọng để bò lên trên, nên chỉ có thể để Chiến Hổ tiểu đội… Đi chết!
Trong chốc lát, đầu óc Vương Đằng hiện lên trăm ngàn suy nghĩ. Hắn sờ cằm, ánh mắt loé lên, sau đó một đường rút lui khỏi lối đi, vào trong lối đi bên phải.
Bọn người Lưu Hoài Hưng ít nhất còn phải nghỉ ngơi nửa giờ, thời gian của hắn cực kỳ dư dả, đủ để hắn lại đi nhặt một đợt thuộc tính.
Haiz, người cố gắng luôn không có thời gian rảnh rỗi, dù chỉ trong chốc lát!
Trong lối đi bên phải cũng có xác một con chuột đen lớn nằm trên mặt đất, ba đường hầm đều có loại chuột cỡ lớn này, người không biết còn tưởng rằng đây là ổ chuột nữa đấy.
Nói thế nào thì tiểu đội Lang Nha cũng là đội ngũ tinh anh trong tiểu đội võ giả cấp thấp. Tất cả đội viên đều là Võ Giả cấp Chiến Binh tam tinh, đối phó với những con chuột lớn này, đương nhiên không thành vấn đề.
Vương Đằng vừa đi vừa nhặt bong bóng thuộc tính trôi nổi trên mặt đất.
‘Nguyên lực Hắc Ám x5’
‘Tinh thần x6’
‘Nguyên lực Hắc Ám x3’
‘Thuộc tính trắng x9’
…
Những con chuột lớn này bị hắc ám ăn mòn, không được coi là loài Hắc Ám, nhiều lắm là chỉ là sinh vật Hắc Ám, nhưng nguyên lực rơi xuống đều cùng một màu nguyên lực Hắc Ám, lại làm cho nguyên lực Hắc Ám của Vương Đằng nhanh chóng tăng lên.
Còn chưa đi đến cùng, hắn lại đụng phải tiểu đội Lang Nha.
Thoạt nhìn bọn họ bị thương nhẹ, nhưng cũng không đáng ngại.
Chỉ có Diêu Quân dọc đường hùng hổ, có vẻ rất khó chịu, bởi vì vừa rồi khi giết Thử vương, quần áo hắn… bị bẩn.
Đổi thành những võ giả khác, nào có ‘yếu ớt’ như hắn vậy chứ!
Vẻ bất đắc dĩ không khỏi hiện lên trong mắt Sùng Lượng, cậu cả này cũng không dễ phục vụ.
Mấy người đi tới, hoàn toàn không phát hiện Vương Đằng đang ẩn thân trong bóng tối.
Vương Đằng không để ý đến bọn họ, nhanh chóng chui vào chỗ sâu trong lối đi.
Không bao lâu sau, hắn đã nhìn thấy một một con chuột lớn màu đen, hình thể lớn gấp mấy lần những con chuột khác bị chặt đứt đầu, phơi thây giữa đường hầm.
“Đây chính là Thử vương trong miệng bọn họ!”
Mắt Vương Đằng sáng lên, nhìn thấy mấy bong bóng thuộc tính càng to trên xác Thử vương đang lẳng lặng lơ lửng.
Nhặt!
‘Nguyên lực Hắc Ám x46’
‘Tinh thần x35’
‘Thuộc tính trắng x50’
Hay lắm!
Vương Đằng quả thực hơi kinh ngạc, thuộc tính của chỉ riêng một con Thử vương này rơi xuống đã có thể sánh bằng thuộc tính bảy, tám con chuột lớn bình thường rơi xuống.
Bên cạnh con Thử vương này còn có sáu, bảy xác con chuột lớn, Vương Đằng cũng nhặt cả bong bóng thuộc tính của bọn nó.
Sau đó, hắn lập tức trở về.
Thu hoạch chuyến này của hắn không nhỏ, tổng cộng thu được 335 điểm nguyên lực Hắc Ám, 88 điểm thuộc tính tinh thần, 280 điểm thuộc tính trắng.
Sau khi nguyên lực Hắc Ám tràn vào thân thể, toàn thân Vương Đằng chợt chấn động.
Nguyên lực Hắc Ám dồi dào từ viên nguyên hạch thứ hai dâng lên, dọc theo cột sống, hợp vào viên nguyên hạch thứ ba.
Nguyên lực Hắc Ám tam tinh ―― đạt thành!
‘Nguyên lực Hắc Ám’: 17/1000 (tam tinh)
Ngắn ngủi không đến một ngày, nguyên lực Hắc Ám đã trực tiếp từ cấp Chiến Binh nhất tinh lên tới tam tinh, loại tốc độ có thể xưng là kinh khủng như vậy!
Mặt khác, thuộc tính tinh thần cũng tăng lên rất nhiều.
‘Linh thần’: Linh cảnh (44,1/100)
Vương Đằng cảm giác niệm lực tinh thần trong đầu mình càng thêm mạnh hơn, thậm chí xuất hiện trạng thái hơi sền sệt.
Hắn có dự cảm, nếu bây giờ vận dụng niệm lực tinh thần điều khiển Lưu Tinh chùy, uy lực sẽ vô cùng kinh người, nếu đánh bất ngờ, không chừng có thể giết chết cấp Chiến Binh ngũ tinh.
Nhưng rốt cuộc được hay không, còn phải xem thực chiến.
Khi Vương Đằng trở lại chỗ ngã ba, hắn đã thấy được đám người Diêu Quân, Sùng Lượng.
Có thể thấy Lưu Hoài Hưng còn chưa ra, Diêu Quân đang chuẩn bị vào trong lối đi kia.
“Cậu Diêu, việc này không tốt lắm đâu.” Sùng Lượng lại hơi chần chừ. Hắn nhìn ra được Lưu Hoài Hưng không muốn bọn họ vào lối đi này, nếu tùy tiện vào, chọc giận Lưu Hoài Hưng, có lẽ sẽ gián tiếp chọc đến quân đội.
Quyền uy của quân đội cũng không phải để trang trí!
“Sợ cái gì, Lưu Hoài Hưng lại không nói không để chúng ta vào. Đến lúc đó hắn hỏi tới, các ngươi cứ coi như không biết gì là được rồi.”
“Huống chi ngươi không cảm thấy bọn họ rất thần bí sao? Ta suy đoán trong này nhất định có thứ gì tốt, các ngươi không muốn xem một chút sao?”
Diêu Quân tỏ vẻ không thèm để ý chút nào, nói xong liền đi vào bên trong.
“Việc này…” Sùng Lượng quả là hơi tò mò, nhưng hắn rốt cuộc vẫn không dám theo sau. So với Diêu Quân, bọn họ muốn bối cảnh không có bối cảnh, muốn chỗ dựa không có chỗ dựa. Đến lúc đó Diêu Quân không có việc gì, quân đội lại muốn xả giận lên bọn họ, há chẳng phải là đâm đầu vào chỗ chết sao?
Nhưng Diêu Quân vừa vào đường hầm không bao lâu, lại lui về, trên mặt có hơi ngượng ngập.
Mà ở sau hắn chính là đám võ giả quân đội Lưu Hoài Hưng cả người đầy máu, mặt mũi tràn đầy sát khí.
Nhìn thấy Diêu Quân lộ vẻ ăn phải quả đắng, Sùng Lượng không khỏi thầm vui trong lòng, nhưng cũng không biểu hiện ra ngoài, vội vàng nghênh đón.
“Ban trưởng Lưu.”
“Ừm.” Lưu Hoài Hưng khẽ gật đầu, hỏi: “Bên các người đều đã giải quyết?”
“Tính cả Thử vương, tất cả chuột lớn bị hắc ám ăn mòn đều bị chúng ta giết chết rồi.” Sùng Lượng nói.
“Làm rất tốt.” Lưu Hoài Hưng tán thưởng một câu, lại nhíu mày: “Bên tiểu đội Chiến Hổ đến nay vẫn không có tin tức, xem ra đã gặp phải phiền toái, nhưng loài Hắc Ám kia cũng không lao ra, chứng minh bọn họ còn chưa thất bại hoàn toàn, cũng đến lượt chúng ta ra sân rồi.”
“Nếu không chờ thêm một chút, tốt nhất để loài Hắc Ám cao cấp giết chết bọn họ, chúng ta lại ra tay.” Trên mặt Diêu Quân làm bộ cười hì hì, nhưng lời hắn nói ra lại vô cùng ác độc.