Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 323: Quân chủ quân đoàn Xích Hổ

Chương 323: Quân chủ quân đoàn Xích Hổ

“Đây là... Phù văn cảm ứng!” Vương Đằng biến sắc, lập tức nhận ra nó. Hắn cũng không ngồi không tiết phù văn, kiếm được khá nhiều tri thức căn bản về phù văn, tự nhiên không xa lạ gì với loại phù văn cảm ứng này.
Tuy phù văn trên mặt đất lúc này còn phức tạp hơn nhiều so với phù văn cơ bản mà họ vừa học nhưng trăm khoanh vẫn quanh một đốm, phù văn phức tạp cũng bắt nguồn từ phù văn cơ bản.
“Ngươi cũng có chút kiến thức đấy chứ.” Ông lão cực kỳ ngạc nhiên nhưng vẫn thấp giọng mắng: “Song tiểu tử ngươi cũng thật là đần độn. Rõ ràng thân mang niệm lực tinh thần hiếm có khó tìm lại không biết sử dụng. Ngươi hoàn toàn có thể đưa niệm lực tinh thần ra ngoài cơ thể, hình thành một khu vực cảm ứng, những phù văn này ắt không thoát khỏi sự cảm ứng của ngươi.”
“Ặc, tiền bối dạy phải.” Vương Đằng ngượng ngừng. Từ khi hắn thức tỉnh niệm lực tinh thần vẫn không ai dạy dỗ, luôn tự mình tìm tòi, cứ ngỡ đã nắm được tinh túy trong đó. Hơn nữa trong chiến đấu, niệm lực tinh thần nhiều lần lập công, khiến hắn cũng hơi đắc ý quá đà. Giờ xem ra hắn vẫn chỉ là tay mơ mà thôi.
“Tiểu tử ngươi từ lúc thức tỉnh niệm lực tinh thần vẫn chưa bái sư à?” Ông lão nhìn dáng vẻ của hắn, không khỏi hoài nghi hỏi.
“Đúng là chưa ạ.” Vương Đằng nói.
“Thảo nào.” Ông lão gật đầu, cũng không mắng hắn nữa.
Để không gây chú ý, bọn họ không phá hỏng những phù văn cảm ứng này mà đi vòng mấy chục mét ra từ nơi khác.
Sau đó trên đường đi, dưới sự chỉ dẫn của ông lão, Vương Đằng dùng niệm lực tinh thần đưa ra ngoài cơ thể, thăm dò xem xung quanh có tồn tại phù văn cảm ứng hay không.
Không tra xét thì không biết, hóa ra trong thành Xích Hổ lại bố trí phù văn cảm ứng ở mấy chục đến hơn trăm chỗ, giống như camera không đâu không thấy trên khắp Địa tinh, chỉ hơi sơ suất là trúng chiêu ngay.
Mặt khác, bọn họ còn phải cẩn thận tránh thoát đội ngũ tuần tra thi thoảng đi qua, tốc độ không khỏi chậm đi rất nhiều.
Cũng may ngược lại hữu kinh vô hiểm.
Nhưng đúng lúc này, trong thành Xích Hổ chợt vang lên một tràng tiếng còi báo động chói tai.
“Bị phát hiện rồi?” Cả đám giật mình.
“Nói thừa. Chúng ta đã chạy lâu như vậy, sao mà không phát hiện được.” Ông lão tức giận nói.
“Ngươi đúng là không vội chút nào.” Liễu Yến không nhịn được đáp trả.
“Ta vội làm gì, dù sao ta cũng chạy thoát được.” Ông lão cười khà khà nói.
“Đệt! Ông lão này sao lại nhỏ nhen vậy chứ.” Liễu Yến cạn lời.
“Đừng nói nữa, mau trốn đi.” Vương Đằng thấp giọng quát.
Vừa dứt lời, trong thành Xích Hổ đèn đuốc sáng trưng, từ xa đến gần, nhanh chóng chiếu cả tòa thành sáng như ban ngày.
Đông đảo võ giả quân đội được điều động, lục soát toàn thành…
Trong thành Xích Hổ, tiếng còi cảnh báo vang dội, ánh đèn rọi sáng bốn phía, rất nhiều võ giả được điều động lục soát.
Nơi này là trọng thành quân sự, không được có chút sơ suất nào. Bất kể là chuyện ngoài ý muốn gì đều phải bóp chết từ trong nôi.
Trung tâm của tòa thành, bên trong một căn gác.
“Cộp cộp cộp.”
Một người đàn ông trung niên gương mặt không giận tự uy bước vào phòng làm việc.
“Quân chủ!”
“Quân chủ!”
“Quân chủ!”
...
Mọi người trong phòng làm việc đều đứng dậy hành lễ. Khi thấy sắc mặt người đàn ông trung nên, tất cả đều trở nên căng thẳng.
Người đàn ông này chính là quân chủ của quân đoàn Xích Hổ – Tiêu Nam Phong!
Tiêu Nam Phong nhìn khắp xung quanh, áo choàng sau lưng không gió tự bay, khẽ lay động. Hắn ngồi xuống ghế chủ tọa, dáng vẻ khí phách, chậm rãi cất lời: “Ai có thể giải thích cho ta, tại sao ngục giam lại có phạm nhân chạy trốn?”
Mọi người câm như hến, cúi đầu xuống, không một ai mở miệng.
Uy nghi của quân chủ chỉ như vậy thôi!
“Uông Dũng, ngươi nói đi!” Ánh mắt Tiêu Nam Phong hướng về phía một người đàn ông hơi mập mạp bên dưới.
Uông Dũng lập tức toát mồ hôi, cơ mặt không khống chế nổi mà run lên, hai chân khép lại, cúi mình hành lễ, lớn tiếng nói: “Thuộc hạ thất trách, xin quân chủ trách phạt!”
Rầm!
Vừa dứt lời, một cỗ khí thế như núi lập tức ập xuống.
Uông Dũng oằn mình xuống, sắc mặt tái nhợt, hai chân run rẩy.
Đây là Tiêu Nam Phong đã nương tay rồi, nếu không Uông Dũng hẳn phải quỳ gục xuống đó, mất mặt trước các đồng sự.
Lúc này, người đàn ông bên cạnh chợt đứng ra nói: “Quân chủ, việc cấp bách trước mắt là bắt đào phạm, chi bằng cho Uông Dũng một cơ hội, để hắn lập công chuộc tội.”
Những sĩ quan khác cũng phụ họa theo, nói giúp Uông Dũng. Dù có người bất hòa với Uông Dũng thì lúc này cũng không nói gì cả. Quân chủ ghét nhất là đồng sự hãm hại nhau, hành động của họ rất dễ ảnh hưởng đến cảm nhận của quân chủ.
“Uông Dũng, ta sẽ cho ngươi một cơ hội.” Tiêu Nam Phong lạnh lùng cất lời.
“Nhưng nếu ngươi không bắt được phạm nhân về thì không cần quay về nữa.”
Dứt lời bèn buông lỏng khí thế, đứng dậy, quay đầu rời đi.
Giống như lúc đến, tới vội vã mà đi cũng vội vã, không chút chần chừ.
“Vâng!”
Uông Dũng cao giọng đáp, đến khi Tiêu Nam Phong đi khuất mới ngẩng đầu, cảm thấy sau lưng đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt.
“Lão Trần, cảm ơn ngươi!”
Hắn quay đầu nhìn về phía người vừa nói giúp mình.
“Mau đi đi, bắt người quan trọng hơn.” Người đàn ông nọ khoát tay nói.
“Được, nếu lần này đại nạn không chết, ta lại mời ngươi cùng uống một chầu.” Uông Dũng nói xung bèn vội vã ra cửa.
...
“Chạy!”
Đám Vương Đằng và Lâm Chiến nhìn nhau, thấy ngày càng nhiều võ giả quân đội tụ lại phía này, lập tức hạ quyết định.
Ánh đèn đã chiếu sáng một khu vực lớn, phương pháp ẩn nấp của họ trong bóng đêm còn có đất dụng võ chứ dưới hoàn cảnh sáng sủa như vậy, hơn nữa còn có rất nhiều võ giả lục soát, căn bản không có chỗ trốn.
Cách duy nhất chính là chạy. Nơi đây cách cổng sau của thành Xích Hổ không xa, xông ra có lẽ vẫn còn đường sống.
Mấy người lập tức chạy vội về phía cửa sau.
Ông lão không nói gì, chậm rãi theo sau bọn họ, thoạt nhìn cực kỳ thong dong, hoàn toàn không giống đang chạy trốn.
“Bọn họ ở đằng kia!”
Khi chạy qua một con phố, một đội võ giả quân đội đang tuần tra gần đó phát hiện ra đám Vương Đằng, quát to.
“Đuổi theo, đừng để bọn họ chạy.” Đông đảo võ giả quân đội lập tức vây lại phương hướng mà đám Vương Đằng đang chạy thục mạng.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất