Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 352: Đạt được thành tựu linh trù đại sư

Chương 352: Đạt được thành tựu linh trù đại sư

Cho dù là thiên tài có thể kiêm tu thì nhiều lắm cũng chỉ có thể kiêm thêm một môn, nhiều hơn nữa sợ rằng không có đủ tinh lực để làm. “Cộc, cộc, cộc!”
Ngay lúc này bỗng truyền đến một tràng tiếng vang.
Bành Viễn Sơn dùng ngón tay gõ xuống mặt bàn.
Một tay khác của hắn day ấn đường, dường như đang rất đau đầu.
“Nói thử xem, các ngươi có ý kiến thế nào?” Bành Viễn Sơn nói.
“Ta cảm thấy không nên lãng phí thiên phú như Vương Đằng.” Trong mắt Tư Đồ Quân vẫn còn sót lại nỗi khiếp sợ, trầm ngâm một chút mới lên tiếng nói.
“Đúng vậy, nếu như chúng ta tiếp tục bàng quan không lo, đây không chỉ là tổn thất của hắn mà còn là tổn thất của Hoàng Hải chúng ta.” Âu Trường Tung phụ họa nói.
“Thiên phú như vậy nếu như không nghiêm túc đào tạo thì quả thật là lãng phí của trời.” Thôi Hằng cũng nói.
“Tào lao!”
Đồng Hổ tức giận, trợn mắt nhìn mấy người viện trưởng học viện khác, đầu trọc sáng loáng, giống y như con hổ đầu trọc đang giận dữ.
Mấy viện trưởng khác nhất thời trở lên lúng túng.
Bọn họ cũng có tính toán riêng nên khi bị Đồng Hổ trợn mắt nhìn như vậy khó tránh khỏi đôi chút chột dạ.
“Đồng Hổ, ngồi xuống!”
Cũng may lúc này Bành Viễn Sơn chợt cất lời.
“Không phải, tổng viện trường, những người này rõ ràng là muốn kéo Vương Đằng qua. Thiên phú võ đạo của Vương Đằng thế nào, ngài hẳn là hiểu rõ hơn ta, không thể xem là trò đùa đâu!” Đồng Hổ gấp gáp nói.
“Ta biết, ngươi ngồi xuống trước đi đã.” Bành Viễn Sơn trấn an hắn.
Đồng Hổ không thể làm gì khác hơn nên đành ngồi xuống, nhưng hắn vẫn giận dữ hừ một tiếng với đám người Tư Đồ Quân, muốn phát tiết sự khó chịu trong lòng.
“Tổng viện trưởng, chúng ta quả thật có chút lòng riêng nhưng cũng vì mến tài nên mới nóng lòng. Thiên tài như Vương Đằng, nếu lãng phí tài năng của hẳn quả thật là đáng tiếc vô cùng.” Tư Đồ Quân nói.
“Đúng vậy, tài năng của Vương Đằng các ngươi tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi. Hắn chỉ tham gia dự thính mà thôi, thậm chí chưa từng bỏ thời gian ra học mà có thể đạt được đến trình độ này. Nếu như hắn chịu dành thời gian và tinh lực vào, thành tựu của hắn chắc chắn sẽ không thể đong đếm được,” Thôi Hằng nói.
Âu Trường Tung ngữ xuất kinh nhân: “Không đến mười năm, tất vào cảnh giới Tông sư, có thể trở thành… Tông sư Đan Phù Khí!”
“Tông sư Đan Phù Khí, ngươi đúng là dám mơ.” Đồng Hổ khịt mũi coi thường, rõ ràng hắn cảm thấy Âu Trường Tung đang khoác lác, tăng tỷ lệ thắng cho mình mà thôi.
Ngươi cho là người cơ trí như Đồng Hổ ta sẽ không nhìn ra sao?
Tư Đồ Quân và Thôi Hằng cũng cảm thấy hơi viển vông nhưng hiện tại bọn họ chắc chắn sẽ không bước ra phá vỡ cục diện này.
“Lão Âu, lời này của ngươi hình như hơi quá rồi.” Bành Viễn Sơn nhìn hắn, nói.
“Không hề, không hề quá lời một chút nào. Nếu viện trưởng đồng ý cho chúng ta bồi dưỡng Vương Đằng, ta bảo đảm trong vòng mười năm sẽ trả lại cho ngươi một tông sư Đan Phù Khí.” Âu Trường Tung cười híp mắt nói.
“Giỏi lắm, ngươi quả nhiên đang tính toán chuyện này, tổng viện trưởng ngươi đừng nghe lời hắn, hắn đang khoác lác đấy.” Đồng Hổ hét lên.
“Muốn biết ta có khoác lác hay không, vậy Đồng Hổ ngươi có dám đánh cược với ta không…”
Âu Trường Tung còn chưa nói hết câu, Đồng Hổ đã trực tiếp cười lạnh nói: “Ta không cược với ngươi, thằng ngu mới cược với ngươi.”
“Ha ha ha.”
Tô Cảnh đứng một bên bàng quan chứng kiến mọi chuyện không khỏi cười lớn.
“Lão Âu à, ngươi còn định lừa gạt Đồng Hổ à, hắn tinh ranh lắm đó.”
Tư Đồ Quân và Thôi Hằng cũng bật cười lắc đầu.
“Được rồi, được rồi.” Bành Viễn Sơn cũng cười, khoát tay nói: “Tất cả các ngươi chớ ồn ào, trước hết giữ nguyên hiện trạng, các ngươi âm thầm quan sát, lúc cần thiết thì chiếu cố hắn thêm một chút, tiếp tục coi tu luyện võ đạo làm chính.”
Ba người Âu Trường Tung có chút nuối tiếc, mấp máy môi, cuối cùng cũng không nói gì nhưng trong lòng nghĩ gì thì không biết được.
Đồng Hổ thoải mái hẳn, đắc ý liếc nhìn ba người kia.
“Vẫn còn bao nhiêu người chưa thăng cấp võ giả?” Bành Viễn Sơn hỏi.
“Học viện Chiến Tranh 8 người.”
“Học viện Chỉ Huy 6 người.”
“Học viện Phù Văn 5 người.”
“Học viện Đan Đỉnh 5 người.”
“Học viện Luyện Tạo 2 người.”
Mấy vị viện trưởng rốt rít báo cáo tình huống.
Bành Viễn Sơn gật đầu, nói: “Giáo viên các lớp chú ý nhiều vào, đảm bảo chắc chắn mỗi sinh viên đều nhanh chóng trở thành võ giả. Tiếp theo rất có thể sẽ tổ chức cho sinh viên ra ngoài chấp hành nhiệm vụ, nhà kính sẽ không nuôi ra được mãnh thú hung tàn đâu.”
“Rõ.”
“Vậy hôm nay đến đây thôi, tan họp.”

Sau khi tổng viện trưởng đi khỏi, mỗi người viện trưởng tiếp tục tập hợp các giáo viên của mồi học viện, mở tiếp một cuộc họp nhỏ.”
Giống như đã được hẹn trước, mỗi viện trưởng đều âm thầm dặn dò giáo viên các lớp phải chú ý nhiều hơn đến Vương Đằng, trong học tập hắn có gặp phải vấn đề gì, hãy tận lực giải đáp cho hắn.
Bên phía học viện Chiến Tranh, Đồng Hổ nói với các giáo viên: “Nhất định phải coi chừng Vương Đằng, đừng để cho kẻ lợi dụng sơ hở mà chui vào.”
Hắn rất sợ Vương Đằng sẽ bị các học viện khác cướp đi.
Mấy giáo viên đều cho là đúng, sôi nổi gật đầu thưa vâng.
Học viện Chỉ huy.
Tô Cảnh buồn bực, hỏi giáo viên bên cạnh: “Vương Đằng không tới học viện Chỉ Huy của chúng ta dự thính à?”
“Có tới.” Giáo viên phụ trách giảng dạy của học viên Chỉ Huy nói.
“Vậy tại sao hắn lại không tham gia cuộc thi của học viện Chỉ huy chúng ta?” Tô Cảnh cau mày hỏi.
“Hắn có tới, kết quả khi nhìn thấy cuộc thi lại rời khỏi. Lúc đó ta cũng không nghĩ gì, dẫu sao hắn cũng không phải sinh viên của học viện chúng ta…” Giảng viên này một lời khó nói hết, ai mà biết Vương Đằng lại gây ra động tĩnh lớn như vậy ở các học viện khác đâu chứ.
“Không phải chứ!” Mấy giáo viên do dự nói.
“Nói thế cũng không chắc. Từ trước đến nay, các ngươi đã từng nghe nói có người nào đồng thời có đầy đủ thiên phú về võ đạo, đan phù khí như vậy chưa?” Tô Cảnh nói.
“Chuyện này…” Mấy giáo viên cũng không biết nói gì cho phải.
Tỉ mỉ suy nghĩ, với biểu hiện của Vương Đằng, có lẽ thật sự có khả năng đó.

Vương Đằng còn không biết tên mình đã được treo tên trước mặt năm đại viện trưởng, thậm chí là toàn bộ giáo viên năm nhất của trường.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất