Chương 353: Đạt được thành tựu linh trù đại sư (2)
Hiện tại hắn đang lặn lẽ lẻn vào nhà bếp của căn tin trường học. Sắp đến thời gian ăn cơm trưa, trong nhà bếp là cảnh tượng khí thế ngất trời.
Nồi, chén, gáo, chậu bay lượn khắp nơi. Tiếng cắt đồ ăn, tiếng xào rau, tiếng chặt thịt vang lên xung quanh.
Mỗi linh trù đều đang quơ xẻng xào, tựa như chiến sĩ tay cầm chiến kiếm, thủ pháp xào thức ăn kia thật sự vô cùng cao thâm.
Thức ăn sôi trào trên ngọn lửa, giống như cho thêm hiệu ứng đặc biệt, rực rỡ nổ tung.
Song mấy linh trù ở đây đều là người mập mạp, quét mắt qua không có ai dưới một trăm cân, phòng ăn trong căn tin trường học này hoàn toàn chính là thế giới của người mập mạp!
Chẳng lẽ đây chính là cái giá phải trả khi trở thành linh trù sao?
Vương Đằng giật mình, bất giác rùng mình!
Đáng sợ quá, đáng sợ quá!
Trên mặt Vương Đằng tràn đầy sự xoắn xuýt. Nhìn những linh trù kia, bọn họ giống như những ngọn núi nhỏ. Theo mỗi một động tác, thịt mỡ trên người cũng run rẩy theo, vô cùng có nhịp điệu.
Sự linh hoạt không phù hợp với dáng người, khiến Vương Đằng bỗng nhớ đến tên mập nào đó của võ quán Cực Tinh nào đó, nhớ nhung vô cùng.
Trên mặt đất trong phòng bếp rơi xuống rất nhiều bong bóng thuộc tính.
Nhặt?
Hay là không nhặt?
Vương Đằng khẽ cắn răng, nhặt!
Linh trù x3
Linh trù x2
Linh trù x5
…
Vương Đằng ôm quyết tâm cực lớn, dùng niệm lực tinh thần dẫn dắt toàn bộ bong bóng thuộc tính phía xa xa gom góp lại, sau đó nhặt hết.
Không thể không nói, nhặt thuộc tính là một loại vui vẻ.
Một loại vui vẻ mà người khác không thấu hiểu được.
Mặc dù mới lúc nãy Vương Đằng vẫn cực kỳ xoắn xuýt, nhưng một khi bắt đầu nhặt thuộc tính, muốn dừng lại cũng không dừng lại được.
Linh trù: 25/500 (thuần thục)
Ngắn ngủi trong chốc lát, thuộc tính linh trù của Vương Đằng đã từ nhập môn tiến đến thuần thục.
Trong đầu hắn đột nhiên xuất hiện rất nhiều kỹ nghệ nấu nướng, từng khung cảnh thoáng qua, từ vụng về lúc ban đầu dần dần trở nên thuần thục…
Cuối cùng Vương Đằng đã không còn là một đầu bếp gà mờ chỉ biết úp mì gói và trứng xào cà chua nữa rồi.
“Đỗ đại sư lại xuống bếp rồi, hắn chuẩn bị ra tay!”
Chính lúc này, một tên mập bỗng nhiên kêu lên.
Chẳng qua là khẩu âm của hắn có hơi đặc biệt.
“Đi thôi, đi thôi, mau đến xem.”
Những người khác sớm đã quen với chuyện này, mấy linh trù đã làm xong việc trong tay lập tức tập trung về một phía.
Còn mấy linh trù vẫn chưa làm xong việc tạm thời không đi được, nhất thời ảo não không thôi.
“Đỗ đại sư? Có thể được xưng là đại sư, khẳng định chính là đại sư linh trù.” Nội tâm Vương Đằng nhảy số, tránh khỏi tầm mắt mọi người, từ xó xỉnh này vọt đến một xó xỉnh khác, lặng lẽ theo sau.
Đây là một phòng bếp chuyên dụng, một người mập, đúng, lại là một người mập, chẳng qua tên mập mạp này Vương Đằng biết, chính là cái người đưa cơm cho Đàm Đài Tuyền trước kia.
Lúc này hắn đang ở trong phòng bếp chuyên dụng chuẩn bị công cụ và tài liệu, dáng vẻ sẽ lập tức bắt tay vào nấu nướng.
Một đám mập mạp chen chúc trước cửa phòng bếp, người nọ chen người kia, mở to hai mắt nhìn vào bên trong, khung cảnh thật là tuyệt đẹp…
Mà Đỗ đại sư kia cũng không đuổi người, mặc kệ cho bọn họ vây xem ở bên ngoài.
Rõ ràng loại chuyện thế này cũng không phải mới xảy ra một hai lần.
Sau khi Vương Đằng biết Đỗ đại sư là người quen, cũng không có ý định tiếp tục ẩn nấp nữa, trực tiếp bước đến sau lưng đám mập mạp kia. Hắn cũng không biết ai vào với ai, không phân biệt được, thuận tay vỗ lên vai một tên mập, thấp giọng hỏi: “Anh mập này, ngươi biết hôm nay Đỗ đại sư sẽ làm món gì không?”
Tên mập mạp nọ quay đầu lại, thấy một người gầy đứng ở phía sau, nhất thời trừng mắt: “Ngươi nà ai, hông biết nơi nầy nà trọng địa phòng bếp hã? Trông ngươi mới tí tuổi, vẫn còn nà sanh viên đúng hông, chuyện nấu ăn hông niên quan đến phụ nữ, mau nui ra đi.”
“…”
Cơ mặt Vương Đằng co rút, không ngờ tùy tiện tìm một tên mập lại đụng phải kẻ nói chuyện quái dị như vậy.
Duyên phận đúng không?
Không, đây chắc chắn là nghiệt duyên!
“Ta là bạn của Đỗ đại sư, qua đây để tìm hắn.” Vương Đằng đảo mắt, nói.
“Bợn của Đỗ đại sư? Ngươi chớ có nừa ta ná, chút nựa ta sẽ đi hỏi hẵn.” Mập mạp nói.
“Yên tâm, yên tâm. Đỗ đại sư bắt đầu nấu rồi kìa, ngươi không xem đi à?” Vương Đằng vội vàng nói sang chuyện khác. Nói chuyện cùng tên mập khẩu âm đặc biệt này thật quá mệt mỏi.
“Đúng, đúng nạ. Chút nựa nàà bị ngươi nừa rỗi.” Mập mạp vỗ ót, vội vàng quay đầu nhìn về phía phòng bếp.
“…”
Trách ta á!
Vương Đằng lắc đầu, không hỏi hắn nữa, nhẫn nhịn chờ đợi Đỗ đại sư làm xong món ăn, đến lúc đó tự nhiên sẽ biết được.
“Ây, làm thịt nướng đây mà!” Trong lòng Vương Đằng động đậy, nhìn động tác của Đỗ đại sư.
Mới vừa nhặt được thuộc tính linh trù, hắn hiện tại không phải tay mơ cái gì cũng không biết nữa, đương nhiên từ những thao tác của Đỗ đại sư có thể nhìn ra một số thứ.
Khoan hãy nói, so với linh trù thông thường, linh trù cấp bậc đại sư dù là kỹ thuật dùng dao hay thủ pháp nấu nướng đều có chỗ độc đáo riêng, càng tỉ mỉ cao minh hơn so với linh trù bình thường.
Cùng lúc đó mỗi một cái bong bóng thuộc tính lớn hơn đang không ngừng từ trên người hắn rơi xuống.
Linh trù x15
Linh trù x18
…
Thuộc tính linh trù của Vương Đằng không ngừng tăng lên, hiểu biết về linh trù cũng càng thêm sâu sắc.
Thuộc tính linh trù bao gồm rất nhiều thứ, thủ pháp dùng dao, phối hợp món ăn, phối hợp nguyên liệu, điều chỉnh độ lửa, vân vân… Thậm chí phối hợp linh dược, vận dụng nguyên lực… cũng khác với linh trù bình thường. Muốn trở thành linh trù hiển nhiên không hề dễ dàng.
Đỗ đại sư làm xong thịt nướng, Vương Đằng cũng thu được 62 điểm thuộc tính linh trù.
Thấy hắn không có ý định làm tiếp các món ăn khác, Vương Đằng trực tiếp tránh đi.
Thuận tiện còn nhặt luôn mấy cái bong bóng thuộc tính bên ngoài vừa mới rơi xuống, lại có thêm 58 điểm thuộc tính linh trù.
Linh trù: 145/500(thuần thục)
“Đỗ đại sư, có người tìm…” Tên mập kia vốn còn muốn mách lẻo, vừa quay đầu một cái đã không thấy bóng dáng Vương Đằng đâu nữa.
…