Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 364: Long đại tiểu thư, không cần dùng đại lễ như vậy?

Chương 364: Long đại tiểu thư, không cần dùng đại lễ như vậy?

“Đúng rồi, một đám chúng ta đấu một mình ngươi.” Vương Đằng nói. “Hừ, đồ vô sỉ!” Ngực cô gái tóc vàng phập phồng, tức đến đau tim.
“Ngôn ngữ Hoa Hạ bác đại tinh thâm, phải chịu khó học, chăm chỉ xem.” Vương Đằng nói.
Sắc mặt Long Dao trở nên cổ quái, đột nhiên nàng cảm thấy xót xa thay cô gái tóc vàng kia, gặp phải loại đối thủ này chắc là đau khổ lắm.
Nhưng khi Long Dao nhìn bộ ngực lớn của cô gái tóc vàng, lại nhìn xuống ngực mình, cảm thấy vẫn nên quên đi, coi chừng giận quá nổ tung mất.
Cô gái tóc vàng tức tới đau cả ngực, tất cả bực bội trong lòng đều xả hết vào đám người Hách Chính Nghiệp. Kết quả nàng phát hiện tuy số người phe đối diện nhiều nhưng dường như không quá mạnh.
Thậm chí năng lực thực chiến còn hơi non.
Cô gái tóc vàng nhìn từng gương mặt trẻ tuổi bên đối phương, dường như đã hiểu được điều gì.
Trong mắt nàng hiện lên một luồng hàn quang, nhắm chuẩn một người trong đó, chiến đao chém mạnh qua, thực lực cấp Chiến Binh nhị tinh trực tiếp bộc phát.
Trong chiến đấu lúc trước, mấy người kia đã thích ứng được với quá trình phối hợp lẫn nhau, lúc này thấy đồng bạn bị công kích, lực công kích còn rất mạnh, ai nấy đều vội vàng lắc mình đi tới cùng nhau ngăn cản một kích này.
Rầm!
Ba người đang ngăn cản, lại trực tiếp bị một đao của cô gái tóc vàng đánh lui, liên tục lui lại mấy bước, sắc mặt trắng bệch.
Mạnh quá!
Thực lực của cô gái tóc vàng mạnh hơn bọn họ nhiều lắm.
Bao gồm cả Lý Văn Đống, ba người đều lộ vẻ hoảng sợ, nhìn thấy cô gái tóc vàng lại đánh tới, không khỏi có chút sợ hãi.
“Hây!”
Đúng lúc này, Hách Chính Nghiệp thấy bạn học gặp nguy hiểm, đã đập một côn về phía đầu cô gái tóc vàng.
“Cút ngay!” Sắc mặt cô gái tóc vàng không thay đổi, sau lưng giống như mọc ra con mắt, một chân quét ngang, đá Hách Chính Nghiệp bay ra ngoài mấy trượng, khóe miệng chảy ra vết máu.
“Oái, bạn học của ngươi sắp không chịu nổi rồi!” Long Dao biến sắc, không ngờ bảy người của trường Quân đội Hoàng Hải lại không đánh nổi một mình đối phương, vội vàng nói với Vương Đằng: “Ngươi còn không ra tay? Đợi chút nữa chỉ còn một mình ngươi, chắc chắn sẽ đánh không lại nàng đâu.”
“Ngươi cứ xem là được.” Vương Đằng nói.
Lúc này, sinh viên Đại học Đông Hải phụ trách bảo vệ Long Dao kia đang dùng thuốc trị thương, sắc mặt vẫn tái nhợt, lảo đảo đi tới bên cạnh Vương Đằng và Long Dao, lo lắng nói với Vương Đằng: “Chắc các ngươi là sinh viên mới của trường Quân đội Hoàng Hải à? Đối phương là võ giả cấp Chiến Binh nhị tinh đấy, các ngươi không đánh lại nàng đâu, mau dẫn Long tiểu thư đi.”
“Ồ, các ngươi lại là sinh viên năm nhất?” Long Dao nghe xong lời đối phương nói, sắc mặt hoàn toàn thay đổi. Nàng cứ nghĩ rằng Vương Đằng có tính toán trước, kết quả bọn họ đều là một đám gà nhép.
Khó trách vừa rồi cả đám đối phó với hai nam võ giả nước ngoài kia lại cố sức như vậy, hóa ra không phải đối phương mạnh mẽ, mà là các ngươi quá yếu!
“Ngươi hố ta, đi mau, đi mau, nếu không đi sẽ không kịp nữa đâu!”
Giờ khắc này, Long đại tiểu thư biến sắc, vội vàng thúc giục Vương Đằng nhanh rời đi.
Vương Đằng vẫn khoanh tay đứng yên, nhìn nàng rồi thản nhiên nói: “Nếu sợ thì các ngươi có thể đi trước.”
“Ngươi bị đần hả? Đánh không lại còn ở đây làm gì?” Long Dao vội la lên.
“Chẳng lẽ ngươi muốn ta bỏ lại bạn bè của ta?” Vương Đằng hỏi.
“Ờ thì... chúng ta có thể đi tìm người đến hỗ trợ mà.” Long Dao hơi chột dạ, tìm một lý do khá gượng ép.
“Được rồi, nếu muốn đi thì ngươi cứ đi.” Vương Đằng khoát tay, không nhìn đến nàng nữa, ánh mắt luôn chú ý tới cuộc chiến.
Để đám người Hách Chính Nghiệp đối phó võ giả cấp Chiến Binh nhị tinh vốn là làm khó bọn họ, căn bản không đánh nổi. Có lẽ chờ sau này khi kinh nghiệm phong phú còn có chút phần thắng, hiện tại thì...
“Ta mặc kệ ngươi đó.” Long Dao quay đầu đi về phía thanh niên Đại học Đông Hải nói: “Chúng ta đi mau, trở về gọi viện binh.”
Thanh niên kia liếc mắt nhìn Vương Đằng, thấy từ đầu đến cuối sắc mặt hắn vẫn luôn bình tĩnh, dường như không hề lo lắng về tình huống trước mắt.
Chẳng lẽ hắn có thể đối phó cô gái tóc vàng kia?
Trong lòng thanh niên nảy ra suy nghĩ này nhưng ngay sau đó hắn lại tự mình phủ định. Nếu chỉ là sinh viên mới, gần như là không thể đối phó được võ giả cấp Chiến Binh nhị tinh.
“Ngươi vẫn nên kéo bạn học của ngươi rời đi thôi, đừng hành động theo cảm tính mà vứt bỏ tính mạng, không đáng đâu.” Cuối cùng hắn vẫn nhắc nhở một câu, sau đó không dừng lại nữa, nhanh chóng rời đi cùng Long Dao, biến mất trong màn đêm.
Trong góc tối, Lưu Phong từ xa nhìn mọi người chiến đấu với cô gái tóc vàng, không khỏi nhíu mày.
“Rốt cuộc tiểu tử này định làm gì? Nếu còn không ra tay, mấy người Hách Chính Nghiệp sẽ gặp nguy hiểm .”
Nhất là khi hắn nhìn thấy đám người Hách Chính Nghiệp không ngừng bị cô gái tóc vàng đánh đuổi, đã chịu thương tích, hắn sợ tới mức đổ mồ hôi thay bọn họ, thậm chí còn thủ thế, chuẩn bị ra tay bất cứ lúc nào.
“Đến lúc rồi!”
Đúng lúc này, cuối cùng Vương Đằng cũng ra tay. Hắn đứng xem lâu như vậy, coi như đã bức đám người Hách Chính Hưng, Viên Tĩnh tới cực hạn, cũng thuận tiện cho những nhiệm vụ sau này.
Giờ phút này, cô gái tóc vàng vừa đánh lui đám người Hách Chính Hưng, đang vọt đến trước mặt Viên Tĩnh, nhếch miệng cười gằn, đưa ngang lưỡi đao quét qua cổ Viên Tĩnh. Cùng là con gái lại ra tay tàn nhẫn như thế, có thể thấy người này tâm ngoan thủ lạt.
Sắc mặt Viên Tĩnh trắng bệch, ánh mắt lộ ra vẻ tuyệt vọng.
“Không hay!” Đám người Hách Chính Nghiệp đều sợ hãi.
“Cút!”
Uỳnh!
Một tiếng gầm, ngay sau đó là âm thanh nguyên lực nổ tung vang lên bên tai Viên Tĩnh.
Đồng thời cũng khiến cô gái tóc vàng biến sắc.
Nàng vội vàng thu hồi chiến đao, muốn ngăn cản một kích bất ngờ này, nhưng kình lực khủng bố đã bùng nổ, đánh bay nàng trong nháy mắt.
Phụt!


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất