Chương 408: Linh dược không biết tên?
Đối mặt với tình hình này, với cẩn thận ngày thường của nàng, nàng đã sớm nên lựa chọn quay về, mà không phải dấn thân vào nguy hiểm, tiếp tục đi xuống. Nhưng tưởng tượng đến sự khinh thường trước đó của Vương Đằng, trong lòng nàng thực sự khó có thể nuốt xuống được, nên ma xui quỷ khiến đi theo.
May mà nàng cũng không ngốc, biết đi theo sát phía sau Vương Đằng, trái lại thoải mái tránh được tất cả nguy hiểm….
Xì xì xì!
Khi lặn xuống độ sâu nhất định, Vương Đằng bỗng phát hiện áo khoác nguyên lực trên người phát ra một âm thanh rất nhẹ.
“Vậy mà có tính ăn mòn!” Hắn kinh ngạc trong lòng.
Càng đi sâu, tính ăn mòn cũng càng mãnh liệt, nguyên lực tiêu hao cực nhanh. Nguyên lực trong cơ thể vận chuyển ra lại không cản nổi tốc độ bị ăn mòn.
“Tiếp tục đi xuống như vậy không ổn, nguyên lực sẽ nhanh chóng tiêu hao hết.” Vương Đằng nhíu mày, bỗng nhiên trong lòng vừa động, nguyên lực hệ Độc lưu chuyển trong cơ thể, hình thành một màng bảo hộ bên ngoài thân hình hắn, ăn mòn đó cũng không tạo thành ảnh hưởng gì với hắn nữa.
Hắn mỉm cười, tăng tốc độ lên, mau chóng tiếp cận mục tiêu, mãng xà mào gà vảy xanh đã không xa.
Giờ phút này, Lý Dung Tuyết cũng khó khăn. Nàng lẻn khu vực có tính ăn mòn này chỉ mới một lát, nguyên lực đã tiêu hao gần như cạn kiệt, không thể không khỏi tầng ăn mòn này một lần nữa rời.
“Sao tên đó lại không bị ảnh hưởng? Hay là hắn còn có thủ đoạn khác?”
Nàng thầm nghĩ trong lòng, trên mặt không khỏi lộ ra cười khổ: “Bỏ đi, xem ra ta thật sự chỉ có thể cản trở hắn!”
Không biết làm sao, Lý Dung quay trở về, một lát sau, nàng phá tan đầm lầy, đáp trên mặt đất, ngồi khoanh chân khôi phục nguyên lực vừa mới tiêu hao.
Nhưng sự nghi hoặc vẫn quẩn quanh trong lòng nàng.
“Người này rốt cuộc có lai lịch gì? Thật sự khiến người ta không nhìn thấu!”
Suy nghĩ phức tạp của Lý Dung Tuyết, Vương Đằng cũng không biết được, nhưng hắn biết Lý Dung Tuyết đã biết khó mà lui.
Bớt một phiền phức, chiến đấu kế tiếp cũng có thể bớt vài chuyện ngoài ý muốn.
Hắn nhanh chóng dừng lại thế xông xuống, trước mặt đã là đáy của đầm lầy.
Chỉ thấy một con cự mãng vảy xanh kinh khủng lượn quanh đó, khí tức của nó uể oải, trên người có không ít vết thương.
Nhưng giờ phút này, nó đã phát hiện ra người xâm nhập, ngẩng đầu lên, mở cái miệng khổng lồ, phát ra tiếng gào thét về phía Vương Đằng.
Từng đợt sóng âm chói tai đánh tới.
“Miệng cọp gan thỏ, đã là nỏ mạnh hết đà!” Sắc mặt Vương Đằng không thay đổi. Tinh thú hệ Độc này vô cùng khó chơi, nhưng suy cho cùng đã không còn bao nhiêu thực lực.
“Tốc chiến tốc thắng đi!”
Trong lòng suy nghĩ như vậy, hắn ngưng tụ nước xung quanh thành từng băng chùy, chi chít dày đặc, một cảnh tượng cực kỳ chấn động.
Mãng xà mào gà vảy xanh đã nhận ra nguy cơ sống chết to lớn, phát ra từng hồi tiếng gào thét, sau đó.... Xoay người bỏ chạy!
Đúng vậy, nó kẹp đuôi chạy rồi!
Không chút do dự, chạy rất dứt khoát!
Vương Đằng lắc đầu, vung tay lên, từng băng chùy phá vỡ dòng nước xung quanh, xông mạnh đến, lập tức đuổi theo mãng xà mào gà vảy xanh, từng cây băng chùy xuyên vào người nó.
Gào!
Mãng xà mào gà vảy xanh phát ra tiếng gào thét rung trời, thân rắn thô to điên cuồng vặn vẹo, giãy dụa, chảy ra rất nhiều máu.
Một vầng sáng hiện ra, xông vào trong miệng mãng xà mào gà vảy xanh.
Ngay sau đó, thân thể nó đột nhiên cứng ngắc, không cử động nữa.
Đường đường tinh thú ngũ tinh cảnh bị Vương Đằng đánh chết dễ dàng như thế, tạo hóa có hơi trêu đùa…. rắn!
Vầng sáng lấp lánh kia lại lao ra, dừng trong tay Vương Đằng. Đó chính là Lưu Tinh chùy!
“Thu dọn kết thúc công việc!” Vương Đằng thu xác chết của mãng xà mào gà vảy xanh vào trong nhẫn không gian, sau đó ánh mắt dừng trên mấy mấy bong bóng thuộc tính rơi ở gần đó.
‘Nguyên lực hệ Độc x25’
Nguyên lực hệ Độc x30’
‘Nguyên lực hệ Độc x32’
....
Nhặt!
Trong lòng Vương Đằng mừng rỡ. Lần này, hắn đạt được tổng cộng 86 điểm nguyên lực hệ Độc, thu hoạch phong phú.
Tinh thú hệ Độc này vốn hiếm thấy, lần đầu tiên hắn gặp được tinh thú ngũ tinh, vận may thật sự không tệ.
Hơn nữa còn nhặt được của hời của người khác, tinh thú này đã bị thương nặng, nếu không sao có thể dễ dàng đã bị đánh chết như thế được.
‘Nguyên lực hệ Độc’: 121/500 (nhị tinh)
Nguyên lực hệ Độc của Vương Đằng vẫn là nhị tinh, nhưng một khi lấy được công pháp hệ Độc, dựa vào tốc độ tu luyện Yêu Liên độc thể, ắt hẳn sẽ có thể tăng lên nhanh chóng.
Hoàn thành giao dịch với Lý Dung Tuyết không đơn giản là vì Lâm Sơ Hạ, cũng là vì chính hắn.
Sau đó, ánh mắt của Vương Đằng quét qua phía dưới, Lý Dung Tuyết từng nói, trong hang cũ của mãng xà mào gà vảy xanh này có lẽ tồn tại một vài linh dược hệ Độc đặc thù.
Tuy rằng hắn không đi sâu nghiên cứu đối với thứ này, nhưng cho dù hắn không biết linh dược hệ Độc gì cũng không sao. Dưới thiên phú Linh thị, mọi tồn tại nguyên lực dị thường đều không cách nào che giấu.
Ngay dưới lòng đất, nơi mãng xà mào gà vảy xanh vừa lượn quanh, có ba vầng sáng nguyên lực cực kỳ bắt mắt.
Vương Đằng đào nó ra.
“Đây là nhân sâm??” Ánh mắt hắn ngưng đọng, kinh ngạc trong lòng.
“Không đúng!”
Hắn lập tức lắc đầu, mặc dù vật trước mắt trông rất giống nhân sâm, nhưng cả vật thể tối đen, rễ đó càng giống một đám rắn nhỏ.
Vật này tuyệt đối không phải nhân sâm bình thường!
“Bỏ đi, trở về rồi điều tra tỉ mỉ.” Vương Đằng không đi sâu nghiên cứu nữa, ánh mắt quét qua bốn phía, xác định không có bỏ sót, liền xông về phía trước.
....
Lý Dung Tuyết lo lắng chờ đợi trên mặt đất, đương nhiên nàng không hy vọng Vương Đằng gặp chuyện không may, nhưng lại không quá tin tưởng Vương Đằng sẽ là đối thủ của mãng xà mào gà vảy xanh kia.
Nàng đã giao đấu với con mãng xà mào gà vảy xanh, biết rõ thực lực của nó rất mạnh, mặc dù hiện giờ đã bị thương, cũng tuyệt đối không dễ đối phó.
Dù sao Vương Đằng chỉ là cấp Chiến Binh tứ tinh, cho dù là thiên tài đi nữa, chẳng lẽ còn có thể đối đầu chính diện với tinh thú ngũ tinh?
Lại nói, phía dưới là sân nhà của mãng xà mào gà vảy xanh, võ giả bình thường đi xuống tuyệt đối dữ nhiều lành ít.