Chương 427: Ngươi! Đáng! Chết! (2)
Mọi người nghe thế đều cực kỳ kinh ngạc, quay đầu nhìn Lý Dung Tuyết. “Quận chúa, ngươi biết mình đang nói gì chứ?” Diêu Hồng Thọ kinh ngạc, không ngờ Lý Dung Tuyết lại chủ động thừa nhận.
“Diêu Dục chết chưa hết tội.” Lý Dung Tuyết kể lại việc Diêu Dục toan tính đối phó nàng ra trước mặt mọi người.
Mọi người như đang nghe kể chuyện, những khúc chiết thăng trầm trong đó không thể tưởng tượng nổi.
“Quận chúa, tuy thân phận của ngươi cao quý nhưng cũng không thể nói xấu con trai ta được.” Diêu Hồng Thọ mắt đỏ bừng, khàn giọng nói.
“Thật ra trong lòng ngươi biết rõ, chỉ là không muốn xé rách tấm màn che này mà thôi. Nhưng việc đã đến nước này, ta không thể không lên tiếng, bằng không Vương Đằng đã cứu ta, còn phải đội nồi thay ta, ta thật không đành lòng.” Lý Dung Tuyết nói.
Diêu Hồng Thọ gục đầu xuống, hai tay không ngừng run lên. Xung quanh cực kỳ yên lặng, mọi ánh nhìn đều đổ dồn về phía hắn.
Giờ quận chúa đã thừa nhận Diêu Dục bị nàng giết chết, Diêu Hồng Thọ sẽ làm thế nào?
Những chủ nhân thế gia đối đầu với Diêu gia đều có chút hả hê.
Vương Đằng cũng không thèm để ý tới cảm nhận của Diêu Hồng Thọ mà bước nhanh về phía Lâm Chiến, lấy thuốc trị thương đút cho hắn.
May mà Diêu Hồng Thọ để hắn làm chứng nên mới giữ lại mạng của hắn.
Chỉ là không biết những thành viên khác của tiểu đội Chiến Hổ thế nào rồi? Có phải cũng bị Diêu Hồng Thọ bắt được không? Có chịu sự tra tấn man rợ gì không? Hay là... đã bị giết rồi?
Bỗng nhiên, Diêu Hồng Thọ ngẩng đầu, cắn răng nói: “Nếu Diêu Dục con ta bất kính với quận chúa thì tất nhiên là chết chưa hết tội. Nhưng con trai nhỏ của ta là do Vương Đằng giết chết. Giết người đền mạng, hắn phải chết!”
“Con trai ngươi muốn giết ta, lẽ nào ta lại không thể giết hắn?” Vương Đằng quay đầu cười lạnh nói.
“Đều là lời nói một phía của ngươi.” Diêu Hồng Thọ cả giận mắng.
“Vậy làm sao biết được đó không phải lời một phía của ngươi?” Vương Đằng giễu cợt nói.
“Xin vương gia trừng trị tên này.” Diêu Hồng Thọ quay người cúi đầu với Dương vương.
“Chuyện còn chưa xác định, ta không thể giết hắn.” Dương vương thản nhiên nói.
“Vương gia, hắn là người địa tinh, không phải tộc ta khác máu tanh lòng thưa vương gia.” Diêu Hồng Thọ lạc giọng kêu lên.
“Đại lục Tinh Võ đã liên minh với Địa tinh rồi. Huống chi chúng ta đều là nhân tộc, sao lại nói không phải tộc ta được.” Dương vương đáp.
“Ha ha ha!” Diêu Hồng Thọ cười giận dữ, từ từ thẳng người dậy, nét mặt dữ tợn: “Các ngươi đã muốn bao che hắn, vậy ta chỉ có thể tự mình động thủ thôi.”
Khi nói ra những lời này, hắn đã biến mất tại chỗ.
“Tiểu súc sinh, chết đi!”
Diêu Hồng Thọ cách Vương Đằng không đến hai mươi mét, mà Diêu Hồng Thọ chính là cường giả cấp Chiến Binh lục tinh. Hắn như xuyên qua không gian, chỉ giây lát đã xuất hiện trước mặt Vương Đằng, một tay làm trảo, chộp lấy cổ Vương Đằng.
Đồng tử Vương Đằng co lại thành lỗ kim.
Cấp Chiến Binh lục tinh!
Trên cấp Chiến Binh tứ tinh, một bước như cách cả lạch trời, mỗi cảnh giới khác biệt rất lớn.
Song Vương Đằng cũng không phải người thường, nguyên lực trong người hùng hậu vô cùng. Đối mặt với công kích của Diêu Hồng Thọ, nguyên lực toàn thân tuôn ra, rót vào cánh tay, tung một quyền về phía hắn.
Uỳnh!
Không khí nổ tung, dường như không chịu nổi một quyền này mà nứt toạc ra.
Sắc mặt Diêu Hồng Thọ lập tức thay đổi. Hắn không ngờ rằng một quyền của Vương Đằng lại có uy lực lớn như vậy.
Bất đắc dĩ, hắn chỉ đành biến trảo thành chưởng, đón lấy nắm đấm của Vương Đằng.
Bùm!
Chưởng quyền đụng nhau, nguyên lực bùng nổ hình thành sóng khí quét qua bốn phía.
Hai người không khỏi lùi lại mấy bước.
Khóe miệng Vương Đằng trào ra máu tươi.
Một phen giao thủ khiến mọi người cực kỳ khiếp sợ, nhất là Vương Đằng lại có thể tiếp được công kích của Diêu Hồng Thọ càng khiến mọi người khó mà tin nổi.
Đây thật sự là một thanh niên sao?
Lại có thể chống chọi với cường giả đã thành danh từ lâu như Diêu Hồng Thọ.
Diêu Hồng Thọ thấy một kích bất thành, sắc mặt cực kỳ âm trầm, trong lòng chần động, lại xông về phía Vương Đằng.
“Làm càn!”
“Làm càn!”
Đúng lúc này, hai tiếng hét phẫn nộ hầu như đồng thời vang lên. Một tiếng đến từ Dương vương, một tiếng khác là từ Qua Lâm.
Hai cỗ khí thể cường đại đột nhiên bạo phát, đánh lên người Diêu Hồng Thọ.
Phụt!
Diêu Hồng Thọ như chịu đòn nghiêm trọng, cơ thể khựng lại trong chớp mắt, sau đó phun ra một búng máu tươi, cả người bay ngược về phía sau.
Đường đường là cường giả cấp Chiến Binh lục tinh mà dưới khí thế của hai người trấn áp lại không đỡ nổi một kích.
“Ha ha ha!”
Diêu Hồng Thọ máu tươi đầy miệng lại cười ha hả như phát cuồng, nét mặt dữ tợn.
“Đều do các ngươi ép ta!”
“Đây đều do các ngươi ép ta!”
Hai mắt hắn đỏ bừng giăng đầy tơ máu, chẳng biết từ bao giờ trong tay đã xuất hiện một quả cầu màu đen.
“Đó là?!” Dương vương và Qua Lâm nhìn món đồ trong tay hắn mà sững sờ, ngay lập tức phản ứng kịp, sắc mặt kịch biến.
Tuy bọn họ không biết đó là gì nhưng cảm nhận được một luồng khí tức hắc ám không lành từ bên trên. Khí tức kia rất nồng nặc, thậm chí bên trong còn ẩn chứa quy tắc không gian nào đó.
“Chết hết đi!”
Diêu Hồng Thọ đã phát điên triệt để, giơ cao quả cầu màu đen kia, cả người bay lên. nhắm thẳng về phía không trung.
“Ngăn hắn lại.” Dương vương biến sắc, cũng bay vọt lên.
Đáng tiếc vẫn chậm…
Uỳnh!
Chỉ trong nháy mắt, một tiếng vang cực lớn lan ra giữa bầu trời đêm.
Gợn sóng kinh khủng cuốn qua không trung, ngay cả Dương vương thực lực kinh người cũng bị cản lại.
“Xảy ra chuyện lớn rồi.”
Qua Lâm nhìn khoảng không tối đen, sắc mặt cực kỳ nghiêm trọng, dường như cảm nhận được thứ gì.
Tân khách đang ngồi cũng dự cảm thấy gì đó, sắc mặt mỗi người đều khó coi vô cùng.
“Diêu Hồng Thọ, sao hắn dám!”
“Đúng là điên rồi!”
“Tên này đáng chết, Diêu gia phải diệt!”
...
Mọi người lửa giận ngút trời, đều hận Diêu Hồng Thọ thấu xương.
“Đây là...” Vương Đằng hoảng hốt, dùng đôi mắt Linh Thị của hắn nhìn lên, thấy được hình ảnh vô cùng kinh khủng.
Không gian đang gấp khúc, chảy loạn, vỡ ra từng mảnh, hóa thành bột phấn biến mất, từ từ hình thành một vòng xoáy sâu không thấy đáy.
Một đống bong bóng thuộc tính rơi từ trên không xuống
(Không gian x10)
(Không gian x13)
(Không gian x6)
...