Chương 471: Lòe người mọi người, vai hề nhảy nhót!
“Đại khái là hắn sẽ nhớ cả đời.” “Vì sao đều là Đại học Kim Lân phải thừa nhận nỗi đau không thể chịu đựng này…”
Đúng lúc này, trong phòng livestream có siêu cấp hỏa tiễn bay lên trời, biểu ngữ treo cao.
“Đại Đao Khách Mạc Bắc đưa tặng streamer mười phát siêu cấp hỏa tiễn! Ta thật sự thích viên gạch này, muốn hỏi xem Vương Đằng có bán hay không?”
“Anh Anh Quái đưa tặng streamer mười phát siêu cấp hỏa tiễn! Anh anh anh người ta bị anh giai Vương Đằng biến thành fan rồi.”
“Chân Đá Nhà Trẻ Nam Sơn đưa tặng streamer hai mươi phát siêu cấp hỏa tiễn! Một chữ: gãi!”
…
Thổ hào xuất hiện khiến phòng livestream càng thêm nóng bỏng, không khí lại bị đốt cháy.
“Moá nó, moá nó, ngay cả lão đại Nhà Trẻ cũng đến đây!”
“Lão đại, Nhà Trẻ Nam Sơn còn nhận trẻ mồ côi hay không? Tại hạ vừa tròn ba tuổi, tinh thông cầm kỳ thi họa các thứ, chỉ một cái màn thầu là có thể mang đi!”
“Trên lầu là la lị hả? Nếu không phải, xin tránh ra được không?”
“Lão đại Nhà Trẻ lên tiếng – một chữ: gãi!”
“Lão đại Nhà Trẻ lên tiếng – một chữ: gãi!”
“Lão đại Nhà Trẻ lên tiếng – một chữ: gãi!”
…
Màn hình lại một lần nữa bị đống spam lấp đầy, tham tướng Bạch nhìn hết thảy những chuyện này, khóe miệng điên cuồng cong lên. Hai ngày nay, lượng truy cập phòng livestream của hắn tăng lên chóng mắt, mấy sự kiện nho nhỏ làm sao sánh được với tốc độ tăng lên này?
Tuy hắn dính chút hào quang cuộc thi Võ Đạo hàng đầu cả nước và Vương Đằng nhưng tới cuối cùng, nếu giữ được một phần ba lượng truy cập này, đã là chuyện cực kỳ tốt với hắn.
Huống chi phong cách bình luận của bản thân hắn cũng rất đặc sắc, bằng không lúc trước đâu thể tích góp được tiếng tăm không nhỏ?
Cho nên một phần ba vẫn là hơi bảo thủ!
Xem livestream võ đạo cần quan tâm tới hai phương diện, một là phong cách bình luận của streamer có hấp dẫn hay không, hai là trận thi đấu võ đạo trên livestream có phải đủ phấn khích hay không.
Tham tướng Bạch bắt được thời cơ này, đã bước đầu có đủ tiềm chất để nổi tiếng…
Cùng lúc đó, âm thanh của bình luận viên Trương Tuấn truyền khắp long sào: “Ta vừa được xem cái gì đây? Vương Đằng lại dùng một viên gạch giành được thắng lợi trận đấu, này, rất có tính hí kịch! Thứ lỗi cho mắt ta kém cỏi, đến bây giờ ta chưa nhìn được nguyên nhân. Rốt cuộc là thực lực của bạn học Vương Đằng như thế nào? Là mạnh thực sự? Hay là vận may? Đột nhiên ta rất chờ mong trận đấu tiếp theo của hắn!”
“Bỗng nhiên ta cảm thấy bạn học Vương Đằng rất có thể là một hắc mã nha!” Một bình luận viên khác, Tô Hiểu cười nói.
“Khiến cho chúng ta mỏi mắt mong chờ!”
…
Lầu hai khán phòng, Nghiêm Khang cảm thấy mặt có chút đau, trước khi trận đấu bắt đầu, hắn nói Sử Huy nhất định sẽ thắng, nhưng hiện giờ hình như đối phương đã thua khá thê thảm.
Vì sao?
Ngay cả Sử Huy xếp thứ ba Đại học Kim Lân cũng không phải của đối thủ Vương Đằng?
Thanh niên này có cổ quái!
Tuyệt đối có bất thuồng!
Lúc này rất nhiều người đều đã nhìn ra một chút, chỉ là vẫn không thể xác nhận mà thôi.
Rất nhiều người đều muốn nhìn trộm cảnh giới của Vương Đằng nhưng giống như đá chìm đáy biển, không thể cảm ứng được tình huống nguyên lực trong cơ thể hắn, hết thảy đều phí công.
Mấy vị lãnh đạo trường khác nhìn Nghiêm Khang, không hiểu sao lại có chút thương hại.
Nếu chỉ là trận đấu bình thường, bại thì cũng thôi, kỹ không bằng người, còn gì để nói?
Cố tình hai sinh viên tư chất không tồi của Đại học Kim Lân lại gặp đối thủ phúc hắc Vương Đằng này, còn liên tục hai lần bị viên gạch đập vào mặt. Đúng là thua cũng có chút dọa người.
Nếu lại thêm một lần nữa, chỉ sợ lần này Đại học Kim Lân sẽ trở thành trò cười lớn!
Bành Viễn Sơn không tiếp tục trêu đùa Nghiêm Khang nữa, hắn có cảm giác hiện giờ Nghiêm Khang chính là một thùng thuốc nổ, đụng chút là bùm!
Những lúc thể này tốt nhất đừng đi chọc xui xẻo, chiếm lợi trong lòng vui vẻ một chút là tốt rồi!
Bên phía Lâm Sơ Hàm, Từ Uyển Đồng càng thêm chột dạ, hướng khuôn mặt đáng thương vô cùng nhìn Lâm Sơ Hàm, cầu xin nói: “Sơ Hàm, khi trận đấu kết thúc, ta mời khách, ngươi nhất thiết phải nói Vương Đằng tha thứ cho sai lầm trước kia của ta nhé. Ta còn quá trẻ, bây giờ ta biết sai rồi.”
Điền Tiếu Tiếu ôm bụng cười to, thật không dễ dàng mới được thấy bạn cùng phòng chuyên nói lời ác độc, ăn quả đắng. Đúng là hiếm có.
Lâm Sơ Hàm thấy dáng vẻ của Từ Uyển Đình, cũng có chút dở khóc dở cười, vội vàng an ủi: “Được rồi được rồi, trận đấu kết thúc, ta nhất định sẽ mời hắn ra, hoà giải giúp các ngươi.”
“Đây là ngươi nói nha!” Từ Uyển Đồng vội vàng nói.
“Ta nói.” Lâm Sơ Hàm có chút không biết nên nói gì.
Nàng thật sự không thể tưởng được, Vương Đằng còn chưa làm gì, chỉ đấu mấy trận mà thôi, thậm chí có lẽ hắn còn chẳng thèm để ý, vậy mà kết quả lại khiến bạn cùng phòng có lá gan khá lớn của nàng bị dọa thành như vậy.
…
Dưới lôi đài, đám người Cơ Tu Minh và Nhậm Kình Thương cũng thấy được trận đấu của Vương Đằng nhưng đều có chút khinh thường.
Một sinh viên Đại học số 1 bên cạnh Cơ Tu Minh nói: “Hình như thực lực của Vương Đằng không kém!”
“Có thể dùng một kích đánh bại đối thủ, tuyệt đối không thể đơn thuần dựa vào vận may.” Một người dự thi khác của Đại học số 1 cũng nói.
“Lòe người mà thôi.” Cơ Tu Minh nghe được mấy người nghị luận, nhắm mắt lại nghỉ ngơi, nhàn nhạt mở miệng nói.
“Đương nhiên không so được với ngươi!” Mọi người không khỏi cười nói.
Mà bên Nhậm Kình Thương, cũng có người đang tiến hành đánh giá Vương Đằng, đặc biệt có rất nhiều người đều biết Vương Đằng đã sớm gia nhập võ quán Cực Tinh.
Xưa tới nay, võ quán Lôi Đình bọn họ và võ quán Cực Tinh đều là đối thủ cạnh tranh. Tuy lần này Vương Đằng không đại biểu võ quán Cực Tinh dự thi nhưng nếu đụng phải, khẳng định sẽ có người lấy võ quán Lôi Đình và võ quán Cực Tinh ra so sánh.
“Ta nghe nói Vương Đằng này đã ký hợp đồng cấp SSS.” Đột nhiên có người nói.
“Hợp đồng cấp SSS!” Những người khác không khỏi kinh hô.
“Đây chính là hợp đồng cấp bậc cao nhất, xem ra võ quán Cực Tinh rất coi trọng hắn!”