Chương 489: Top 16!
Một giọt mồ hôi lạnh lập tức từ trên trán Hàn Chú chảy xuống, hắn ngượng ngùng cười một tiếng: “Ha ha ha, học đệ Vương Đằng, ngươi đẹp trai như vậy, sao lại là quái vật được. Mới nãy là ta lỡ lời, ngươi tuyệt đối đừng để trong lòng.” Vạn Bạch Thu: “…”
Đỗ Vũ: “…”
Mọi người: “…”
Bọn họ còn chưa bao giờ thấy được bộ dáng Hàn Chú không biết xấu hổ như vậy.
“Ha ha.” Vương Đằng cười khẩy.
“Cho dù nói thế nào thì, đàn em Vương Đằng, cảm ơn ngươi đã báo thù thay chúng ta.” Vạn Bạch Thu chân thành nói.
“Cũng không có gì, ta chỉ là nhìn Triệu Nguyên Vũ không vừa mắt mà thôi.” Vương Đằng xua tay nói.
Vạn Bạch Thu cười, không nói thêm gì nữa, có một số việc trong lòng hiểu rõ là được, không cần phải nói ra quá mức rõ ràng.
Sau khi ăn cơm tối xong, Bành Viễn Sơn triệu tập mọi người tới, trực tiếp nói: “Trong trận đấu, các ngươi cứ đánh mạnh tay, chuyện khác trường sẽ gánh thay các ngươi, không cần để ý.”
Nói xong câu đó, liền xua tay, đuổi mọi người rời đi.
“Được rồi, trở về nghỉ ngơi thật tốt, chuẩn bị cho trận đấu ngày mai.”
Mọi người chẳng hiểu thế nào, hoàn toàn không biết vì sao Tổng viện trưởng lại đột nhiên nói câu như vậy, sau khi rời khỏi phòng thì từng người trở về phòng mình nghỉ ngơi.
Vương Đằng bỗng cười lớn, Bành Viễn Sơn đây là nhắc đến trận đấu buổi trưa.
Đồng thời cũng là để hắn hiểu rõ trong lòng, không cần lo lắng Càn Nguyên tông phía sau Triệu Nguyên Vũ.
Tất cả có Hoàng Hải gánh!
Người có chỗ dựa, chính là có khí phách như vậy!
Thực lực trường Quân đội Hoàng Hải mạnh mẽ, không biết có bao nhiêu sinh viên nằm trong các bộ môn quân sự quan trọng rất lớn trải rộng trên cả nước, tay nắm thực quyền, thậm chí có dưới người kinh doanh dưới biển, cũng trở thành đại lão một phương.
Bàn về thế lực, cả nước có mấy thế lực có thể so được?
Hoàng Hải như vậy, Càn Nguyên tông sao có thể so được.
Càn Nguyên tông cho dù không phục, cũng phải nhịn, nuốt vào trong bụng.
…
Ngày tiếp theo, thi đấu tiếp tục.
Lại qua hai ngày tiến hành thi đấu hừng hực khí thế.
Vương Đằng vẫn giữ vững ghi chép toàn thắng, mỗi đối thủ đều bị cục gạch giáng xuống, làm hắn càng ngày càng được định chắc tên tuổi cục gạch cuồng ma.
Sáng sớm hôm đó, lượng người trong long sào vẫn cuồn cuộn như cũ, bầu không khí sôi động không giảm chút nào, ngược lại theo trận chung kết tới gần, càng trở nên mãnh liệt.
Đúng tám giờ, trên màn hình lớn không hiện ra danh sách đối chiến như mọi ngày.
Âm thanh từ bình luận viên vang lên: “Thi đấu tiến hành đến đây, Giải thi đấu Võ đạo lần đầu tiên trên toàn quốc cuối cùng đã quyết định ra top 16!”
Mọi người lập tức giật mình, mấy ngày trước bọn họ còn xem thi đấu đến say sưa ngon lành, hoàn toàn không ngờ tới đã đến trận chung kết.
“Top 16 này theo thứ tự là, Cơ Tu Minh của Đại học số 1, Nhậm Kình Thương đại diện cho võ quán Lôi Đình, La Thành của trường Quân đội Hạ Đô, Vương Đằng của trường Quân đội Hoàng Hải, Triệu Nguyên Vũ đại diện cho Càn Nguyên tông …”
Bình luận viên đọc tên từng người trong top 16, mỗi lần đọc đến một cái tên, trên màn hình lớn sẽ lập tức xuất hiện ảnh chân dung của người tham gia thi đấu tương ứng.
Cuối cùng, mười sáu ảnh chân dung được đặt song song trên màn hình lớn.
Ba người Cơ Tu Minh, Nhậm Kình Thương, La Thành xếp ở hàng đầu tiên.
Mà Vương Đằng thì xếp ở vị trí thứ nhất của hàng thứ hai.
Thứ tự sắp xếp này hiển nhiên là tổng hợp dựa theo biểu hiện và thành tích chiến đấu của người dự thi trong những trận đấu trước đây rồi định ra.
Điểm tổng hợp của Vương Đằng xếp sau ba người Cơ Tu Minh, bây giờ chỉ xếp ở vị trí thứ tư.
Nhưng đã là rất cao.
Dù sao trong mắt mọi người, tuổi của hắn thật sự còn rất trẻ. Ngay từ đầu tất cả mọi người đều không nghĩ tới hắn có thể đi đến bước này.
Nhưng biểu hiện của Vương Đằng trong trận đấu lại lần lượt đổi mới nhận thức về hắn đối với mọi người.
Toàn bộ chiến toàn thắng!
Không một lần thua!
Một đường đi tới, dù là có chút không hài hoà cho lắm, những vẫn làm rất nhiều người kinh diễm. Hiện tại thậm chí có người xếp hắn vào sau ba người Cơ Tu Minh, lại thêm một người tranh giành chức quán quân hấp dẫn.
Triệu Nguyên Vũ mặc dù thua Vương Đằng, nhưng thành tích chiến đấu tổng hợp của hắn đủ để lọt vào top 16.
Đáng nhắc tới, Hàn Chú cũng nằm trong top 16, nằm ở vị trí thứ mười ba, thứ hạng này không tính là thấp.
Trận đấu tiếp sau, nếu hắn có thể biểu hiện tốt một chút, xếp hạng có thể sẽ còn tiến thêm một bước, chen vào top 10 cũng không phải là không có khả năng.
Lại thêm Vương Đằng, lần này không chừng Hoàng Hải sẽ có hai người lọt vào top 10, thành tích cực kỳ không tệ.
“Giới thiệu xong top 16, mọi người nhất định cũng chờ sốt ruột rồi. Tiếp theo đây chúng ta lập tức tiến vào giai đoạn trận chung kết, tiếp theo mời nhìn vào màn hình lớn!”
Theo giọng bình luận viên rơi xuống, ảnh chân dung top 16 trên màn hình lớn bỗng nhiên bị xáo trộn, sau đó sắp xếp lại ngẫu nhiên…
Cuối cùng dừng hình!
Vô số người ngừng thở, ánh mắt rơi vào trên màn hình lớn.
Vương Đằng ngược lại không nhanh không chậm, cho đến khi danh sách đối chiến hoàn toàn được định ra, mới chậm rãi ngẩng đầu nhìn lên, dù sao cũng là sắp xếp ngẫu nhiên, nên thế nào thì sẽ thế đó.
Nhưng khi hắn nhìn thấy tên của mình và đối thủ, vẫn là có chút sửng sốt.
Vương Đằng: La Thành!
Đối thủ của hắn là La Thành của trường Quân đội Hạ Đô!
Từ một ý nghĩa nào đó mà nói, đây cũng là va chạm giữa hai trường quân đội đứng đầu là trường Quân đội Hoàng Hải và trường Quân đội Hạ Đô!
Trường Quân đội Hoàng Hải vs trường Quân đội Hạ Đô!
Gần như tất cả mọi người đều có suy nghĩ này, họ đã không xem đây đơn giản là trận đấu của cá nhân hai người nữa.
Từ trước đến nay, mọi người vẫn luôn so sánh trường Quân đội Hoàng Hải và trường Quân đội Hạ Đô với nhau.
Một trường nằm ở phía nam, một trường nằm ở phương bắc!
Một nam một bắc đại diện cho rất nhiều thứ, cũng pha trộn rất nhiều thứ mà không thể giải thích rõ chỉ bằng một hay hai câu nói là xong.