Chương 502: Thời tiết sắp thay đổi rồi! (2)
“Dẫn sét!” Vẻ mặt Diệp Cực Tinh nặng nề, nhìn Lôi Chấn Đình nói: “Học trò kia của ngươi điên cuồng vậy sao!”
“Vì quán quân, việc này đây tính là cái gì.” Lôi Chấn Đình khinh thường nói.
…
Trong long sào, giọng bình luận viên vang lên: “Sét đánh, thực sự là thời tiết kỳ lạ, mùa đông phải cực ít sét đánh mới đúng nhỉ.”
“May mắn, trận tranh quán quân này của chúng ta đã phân rõ thắng thua… Chờ đã, ta đang thấy cái gì đây, Nhậm Kình Thương lại đứng lên! Hắn cuối cùng lại đứng lên!!”
Giọng bình luận viên tràn đầy khó tin, lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người đồng loạt nhìn về phía bóng dáng đang lung la lung lay đứng lên trên sàn đấu kia.
“Việc này…”
“Làm sao có thể!”
“Chịu đòn công kích vừa nãy thế mà hắn vẫn đứng lên được.”
…
Mọi người kinh ngạc cực kỳ, không khỏi nghị luận lên, trận đấu vốn đã định ra thắng thua đột nhiên lại tràn đầy hồi hộp.
Nhậm Kình Thương còn có thể tái chiến sao?
Hắn còn cơ hội nữa không?
“Ngoan cường thế sao!” Vương Đằng cúi đầu nhìn về phía Nhậm Kình Thương, ánh mắt mang vẻ vô cùng kinh ngạc, sau đó cau mày nhìn lên bầu trời.
Trận sấm sét này đến rất không bình thường!
Đùng đoàng!
Dường như thật sự ứng với suy đoán của hắn, trên bầu trời lại xẹt qua một đường sấm sét, đồng thời lần này vậy mà trực tiếp đánh xuống mặt đất.
Ầm!
Ngay sau đó, sấm sét lại rơi thẳng vào người Nhậm Kình Thương.
“Đây là?” Đồng tử trong mắt Vương Đằng rụt lại, bỗng nhiên có dự cảm không tốt xộc lên đầu, tên Nhậm Kình Thương này tuyệt đối định xuất ra chiêu thiêu thân gì đó.
…
“Nhậm Kình Thương… Bị sét đánh!!!”
Mọi người trợn mắt há mồm, đây là thao tác gì thế?
Nhậm Kình Thương vừa mới đứng lên, mọi người còn muốn xem tiếp đó hắn có thể lật bàn hay không, sao đột nhiên lại bị sét đánh?
Chẳng lẽ hắn làm chuyện gì trái lương tâm, ông trời không vừa mắt, cho nên giáng xuống sấm sét đánh chết hắn, không để hắn giành được giải quán quân?
Trong lúc nhất thời, đủ loại tưởng tượng xuất hiện trong đầu mọi người.
Đùng đoàng!
Đùng đoàng!
…
Sấm sét vang dội, từng tia sét nổ vang. Nhưng tia sét liên tiếp đánh về phía Nhậm Kình Thương giống như cành cây đại thụ, tạo thành một kỳ quan.
Trong sấm sét, Nhậm Kình Thương hai tay chống trời, từng sợi tóc trên mái tóc dựng ngược lên, bay thẳng lên trời.
“Ha ha ha!”
Một tràng cười to vang vọng mà lên.
Đồng thời, một lực lượng vô cùng mạnh mẽ từ đó bộc phát ra.
Mọi người dù cho ngu ngốc đến mấy, bây giờ cũng không thể không biết Nhậm Kình Thương làm thế nào làm được như thế, nhưng rốt cuộc cũng hiểu được, Nhậm Kình Thương không phải bị sét đánh, mà là cố ý dẫn sét, tập hợp lực lượng sấm sét cho mình sử dùng.
Hành động điên cuồng như vậy, mọi người hoàn toàn không biết nên hình dung thế nào.
Quá điên cuồng!
Quá tìm đường chết!
Không có ai nghĩ đến Nhậm Kình Thương lại dùng cách như vậy đảo ngược tình hình trận đấu.
“Vương Đằng, cuối cùng ngươi vẫn không thắng được ta!” Giọng Nhậm Kình Thương từ trong sấm sét truyền ra, ánh mắt của hắn dường như xuyên thấu qua sấm sét nhìn về phía Vương Đằng.
“Bớt nói nhiều lời, có chiêu thức gì dùng hết ra đây.” Vương Đằng mặt không đổi sắc, bình tĩnh nói.
“Sắp chết đến nơi mà còn mạnh miệng!”
Sắc mặt Nhậm Kình Thương lạnh lẽo, ngay sau đó dẫn tất cả sấm sét tới trên tay phải.
“Lôi Long!”
Giọng nói thốt ra, tất cả sấm sét tụ đến, dần dần ngưng tụ thành một con rồng sấm sét lớn, lượn vòng gào thét trên bầu trời.
Vẻ mặt Vương Đằng nặng nề, hắn cảm nhận được uy hiếp rất lớn từ trên người con rồng sấm sét khổng lồ kia.
“Mượn sức mạnh của tự nhiên, uy lực một đòn này của Nhậm Kình Thương đã đột phá cực hạn, chỉ sợ đã gần với cấp Chiến Binh bát tinh!”
“Chỉ có thể thử chiêu kia!”
Hắn hoàn toàn không nghĩ tới Nhậm Kình Thương vậy mà có thể làm đến mức độ này, ánh mắt chớp mở nhanh chóng. Cuối cùng phát hiện, vậy mà chỉ có thể dùng ra chiêu trước đó hắn vẫn đang thí nghiệm kia, nếu không thật đúng là có thể ngăn không được công kích từ Nhậm Kình Thương.
Rồng sấm sét khổng lồ chiếm giữ bầu trời, tiếng sấm dường như hóa thành tiếng rồng ngâm đinh tai nhức óc.
Mọi người chấn động nhìn lên bầu trời, chỉ sợ đời này khó quên.
Vương Đằng cũng nhìn con rồng sấm kia, trong mắt không có lấy một chút sợ hãi.
Đến mức này, hy vọng được ăn cả ngã về không!
Có thể thành hay không, đều xem thiên ý!
Vương Đằng khẽ nhếch khoé miệng, nếu nói điên cuồng, hắn cũng là một người điên cuồng.
Giờ phút này, hắn nhắm mắt lại, trong đầu hiện ra từng màn thử nghiệm trước đó.
“Cam chịu số phận sao?” Nhậm Kình Thương thấy hắn nhắm mắt lại, khóe miệng không khỏi hiển lên ý trào phúng.
Mà một màn này, mọi người sau khi nhìn thấy thông qua màn hình lớn phóng đại, sôi nổi buồn bực không thôi, chẳng lẽ Vương Đằng thật sự từ bỏ?
Mặc dù công kích từ Nhậm Kình Thương cực kỳ khủng bố, nhưng bây giờ đều đã đi đến bước cuối cùng, không liều mạng thì sao có thể cam lòng.
Bình luận viên nói: “Nhậm Kình Thương dẫn lực lượng sấm sét cho mình sử dụng, ngưng tụ rồng sấm, uy lực kinh người, Vương Đằng lại nhắm mắt lại vào ngay lúc này, là bất đắc dĩ nhận thua? Hay là đang ấp ủ chiêu gì?”
Trên khán đài, Lâm Sơ Hàm nắm tay Từ Uyển Đồng bên cạnh thật chặt, căng thẳng vô cùng, nàng ngừng thở, mắt không hề chớp một cái.
Đúng lúc này, Vương Đằng bỗng nhiên mở mắt.
“Phong!”
Một tiếng quát nặng nề từ trong miệng hắn truyền ra.
Vừa dứt lời, một trận gió lốc từ xung quanh hắn xoay quanh mà lên, không ngừng xoay tròn, xông thẳng tới chân trời, gió lớn dữ dội thổi loạn khắp cả sàn đấu.
“Hỏa!”
Lại một tiếng quát nặng nề truyền ra.
Lửa cháy ngập trời, thổi quét cả bầu trời, hoàn toàn vây quanh Vương Đằng.
Giờ phút này, không còn nhìn thấy bóng dáng Vương Đằng đâu nữa, chỉ có gió lốc lửa vô tận, dưới phủ mặt đất, trên lấn bầu trời!
Nhưng như thế vẫn chưa đủ!
“Kiếm!”
Trong cơn lốc gió lửa truyền ra âm thanh lần nữa.
Keng!
Sau âm thanh trường kiếm ra khỏi vỏ, gió lốc lửa bỗng nhiên dừng lại, ngay sau đó xuất hiện từng luồng kiếm khí, dung nhập vào trong gió lốc lửa.
Gió lốc lửa lập tức trở nên cuồng bạo, cứ như thể bất cứ lúc nào cũng sẽ tan vỡ, cực kỳ không ổn định.