Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 501: Thời tiết sắp thay đổi rồi!

Chương 501: Thời tiết sắp thay đổi rồi!

Trong tàn ảnh không ngừng xoay tròn vây quanh Vương Đằng, chín bóng dáng đột nhiên phát ra công kích lôi đình. Ầm ầm!
Chín tia sấm sét bổ về phía Vương Đằng, uy lực khủng khiếp!
Sắc mặt Vương Đằng khẽ biến, đòn này của Nhậm Kình Thương, Võ Giả cấp Chiến Binh thất tinh bình thường cũng chưa hẳn chống đỡ được, hắn không dám sơ suất chút nào, ngưng tụ nguyên lực, một quyền đánh về phía Lôi Đình.
Viên Vương quyền!
Quyền ý!
Bóng dáng Viên vương to lớn như một ngọn núi hiện lên sau lưng Vương Đằng, ngửa mặt lên trời gào thét, một quyền đập ra.
Rầm!
Vượn khổng lồ và sấm sét va chạm vào nhau, tiếng ầm ầm vang vọng bốn phía.
Sấm sét chôn vùi!
Vượn khổng lồ tiêu tán!
Sóng xung kích cuộn ngược bốn phía, tách ra toàn bộ tàn ảnh của Nhậm Kình Thương, một bóng người hiện ra, chính là người thật Nhậm Kình Thương.
Vương Đằng giơ cao Ma Khuyết, hỏa diễm đao ý bộc phát.
Chiến kỹ Thiên giai!
Thiên Cương Hỏa Diễm đao!!!
Ánh đao lửa khủng bố trực tiếp chém tới Nhậm Kình Thương.
Sắc mặt Nhậm Kình Thương đại biến, đến không kịp né tránh, chỉ có thể điều động Lôi Đình thân đến cực hạn, ánh sét toàn thân dày đặc tới cực điểm, mạnh mẽ chống đỡ một đao kia.
Ầm!
Ánh đao lửa lập tức giáng xuống, ngọn lửa quét tới, bao phủ hoàn toàn Nhậm Kình Thương.
Nhậm Kình Thương lập tức giống như một ngôi sao băng, kéo theo cái đuôi thật dài từ trên cao rơi xuống mặt đất.
Ầm ầm!
Mặt đất rung động, bốn phía trải rộng vết nứt, ngọn lửa bùng cháy hồi lâu, hố sâu lớn vừa nãy lại hiện ra.
Một bóng người nằm ngang trong đó, thảm hại đến cực điểm!

Yên lặng!
Toàn trường hoàn toàn yên tĩnh!
Nhậm Kình Thương thế mà thua!!!
Rất nhiều người há mồm ngơ ra, cảm giác khó có thể tin, ánh mắt của mọi người trong lúc nhất thời đều dồn vào bóng dáng trên bầu trời kia.
“Việc này… Làm sao có thể??”
Ông cụ Nhậm gia trừng to mắt, Nhậm Kình Thương được hắn gửi gắm kỳ vọng rất lớn thế mà lại thua?
Còn là thua bởi hậu duệ của người hắn vẫn luôn căm hận kia!
Hắn không thể nào tiếp nhận được, giờ phút này hơi thở dồn dập, không khỏi ho khan, một vệt máu từ khóe miệng hắn tràn ra, sắc mặt như giấy vàng, dường như lúc nào cũng có thể chết thẳng cẳng, đi gặp Diêm Vương.
Vô số ánh mắt tập trung lại một chỗ.
Trong khoảnh khắc này, có thể nói Vương Đằng đang được muôn người chú ý, hắn chính là người chói sáng nhất ở đây!
Dưới sàn đấu, Cơ Tu Minh ngây người nhìn một màn này, trên mặt hiện lên một tia thất vọng: “Ngay cả Nhậm Kình Thương cũng thua sao?”
Đả kích lớn nhất đối với thiên kiêu có lẽ chính là, người hắn đều không để vào mắt lại trở thành người đánh bại hắn, đồng thời còn đi xa hơn hắn.
Cơ Tu Minh nắm chặt kiếm trong tay, xương ngón tay đều bị nắm đến có chút trắng bệch.
“Thắng… Thắng rồi??” Đám người Hàn Chú lại tràn đầy vẻ khó tin, đưa mắt nhìn nhau, trong lúc nhất thời có chút tiếp nhận không nổi.
Vương Đằng lấy tư cách sinh viên năm nhất đại học tham gia vào Giải thi đấu Võ đạo lần đầu tiên trên toàn quốc đã là chuyện lần đầu xưa nay chưa từng thấy, kết quả còn bế được giải quán quân về nhà!!
Ai có thể nghĩ đến kết quả này?
Cho dù là Bành Viễn Sơn, người để Vương Đằng tới tham gia Giải thi đấu Võ đạo lần đầu tiên trên toàn quốc này cũng chưa hẳn nghĩ ra được.
Quán quân Giải thi đấu Võ đạo lần đầu tiên trên toàn quốc!
Từ ngữ tràn đầy mộng ảo, thậm chí chứa đựng giấc mơ võ đạo của vô số võ giả tuổi trẻ, là thứ tất cả võ giả đều theo đuổi!
Khán phòng lầu hai, Bành Viễn Sơn có chút mất hồn, nhìn bóng dáng ngạo nghễ toàn trường phía dưới, cảm khái không thôi, không khỏi nghiêng qua hỏi Đàm Đài Tuyền bên cạnh: “Hiệu trưởng, ngươi có thể dự đoán được hắn có năng lực giành được giải quán quân sao?”
“Ây…” Đàm Đài Tuyền hơi ngây ra, lúng túng nói: “Ta chỉ tuỳ tiện bảo hắn đi thử xem sao.”
Hay cho một câu thử xem sao!
Học trò không đáng tin không phải không có nguyên do, dù sao thầy hắn cũng là cái đức hạnh này!
“…” Mọi người cũng cạn lời.
Viện trưởng học viện Võ Đạo của Đại học Kim Lân – Nghiêm Khang mặt đầy hâm mộ cộng thêm ghét bỏ. Nhìn xem, đây là lời con người nói ra được sao?
Tùy tiện thử là giật được quán quân Võ đạo toàn quốc, vậy nếu nghiêm túc thì chẳng phải là sẽ lấy về quán quân thế giới luôn sao.
Hắn sẽ không thừa nhận chính mình đang ghen ghét đâu!
Dù sao Vương Đằng đã từng là mục tiêu tranh giành của bọn họ, cũng là nói, lúc đầu Đại học Kim Lân bọn họ cũng có nhắm tới quán quân.
A a a…
Nghĩ như vậy, nội tâm Nghiêm Khang càng muốn nổ tung!
Đó là quán quân, quán quân đó!
Lỡ mất dịp may!
Trượt tay!!!
Có thể xưng là series tiếc nuối lớn nhất đời người!
Cả người Nghiêm Khang cũng không tốt lắm, lâm vào tự kỷ, lúc này hận không thể tìm một nơi hẻo lánh không người ngồi vẽ vòng tròn nguyền rủa cái đám may mắn trường Quân đội Hoàng Hải kia.

Bên kia, vẻ mặt quán chủ võ quán Cực Tinh – Diệp Cực Tinh tràn đầy cảm khái, sau đó không khỏi nói: “Ta nhớ được tên nhóc này là hệ Băng nhỉ. Ta thấy toàn bộ hành trình hắn gần như đều dùng hệ Hỏa, về sau lại dùng hệ Thủy, hệ Thổ, hệ Phong. Đây là võ giả thiên phú đa hệ!”
Tổng giám đốc Ahrima bên cạnh nghe vậy, lập tức ngây người, âm thầm đếm, nói: “Năm hệ?!”
“Ừm.” Diệp Cực Tinh cười gật đầu: “Nếu như không có gì che giấu, đúng là năm hệ.”
“Shhhhh!” Tổng giám đốc Ahrima hít vào một hơi lạnh: “Thiên phú này…”
Hắn đã không biết nên dùng ngôn ngữ gì để hình dung nữa.
Sau đó không khỏi quay đầu qua hỏi quán chủ võ quán Lôi Đình: “Quán chủ Lôi, xem ra học trò ngươi thua không oan!”
Lôi Chấn Đình từ đầu đến cuối vẫn chưa mở miệng bỗng nhiên cười một tiếng: “Trận đấu còn chưa kết thúc đâu.”
Tổng giám đốc Ahrima lập tức sững sờ.
Lôi Chấn Đình ngẩng đầu, nói:
“Thời tiết sắp thay đổi rồi!”
Diệp Cực Tinh nghe vậy, sắc mặt khẽ biến, bỗng nhiên ngẩng đầu nhìn lên bầu trời.
Bầu trời không biết lúc nào đã tối sầm lại, mây đen giăng kín, mưa gió nổi lên.
Đùng đoàng!
Bỗng nhiên, một tia sét phá tan tầng mây, ánh sáng trắng bạc chiếu sáng nửa bầu trời, khán giả còn đang đắm chìm trong trong trận đấu lập tức bị bừng tỉnh.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất