Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 509: Thăm hỏi trước tết

Chương 509: Thăm hỏi trước tết

“Vấn đề võ đạo này ta cũng không hiểu, ta và mẹ ngươi cũng chỉ hy vọng ngươi có thể bình an. Chúng ta chỉ có mình ngươi là con trai, sau này còn đợi ngươi nuôi dưỡng lo ma chay.” Vương Thịnh Quốc nói. “Yên tâm đi, ta rất sợ chết. Chắc chắn sẽ là người sống lâu nhất.” Vương Đằng trả lời.
“Thằng nhóc này!” Vương Thịnh Quốc dở khóc dở cười.
...
Rất nhanh, Lý Tú Mai đã chuẩn bị cơm xong. Người một nhà vui vẻ hòa thuận ngồi vào bàn ăn.
Đậu Đậu đã thức, chỉ là có chút mơ màng nhìn Vương Đằng, cho rằng mình đang mơ dụi dụi mắt nói: “Đậu Đậu đang mơ sao? Mơ thấy anh trai trở về rồi.”
Lý Tú Mai và Vương Thịnh Quốc cười lớn: “Đậu Đậu, ngươi thử véo khuôn mặt nhỏ của mình thử xem có đau không?”
Đậu Đậu mơ hồ nhéo vào mặt mình, lập tức ai da một tiếng: “Đau!”
Làm cho cả nhà cười lớn một trận.
Cả nhà trong tiếng cười nói vui vẻ ăn cơm xong.
Buổi tối, Vương Đằng nằm xuống chiếc giường lớn trong phòng của mình. Ánh trăng dịu dàng từ cửa sổ tiến vào phòng, tất cả mọi thứ có vẻ bình yên và tốt đẹp.
Về đến nhà mình như trở về thế giới khác, tránh xa võ đạo, tránh xa tất cả.
Ở nhà có âm thanh trò chuyện của cha mẹ, có tin tức phát ra từ chiếc ti vi trong phòng khách, còn có âm thanh vui đùa của Đậu Đậu,...
Toàn bộ mọi thứ xung quanh đều thật ôn hòa yên bình…
Vương Đằng nhắm mắt lại dưới ánh trăng chìm sâu vào giấc mộng, tất cả những thứ này đều do hắn bảo vệ, không ai có thể phá vỡ!
Vương Đằng về đến nhà, xem như hoàn toàn thả lỏng được rồi, ngày hôm sau ngủ thẳng một giấc tới chín giờ rưỡi.
Lý Tú Mai cũng không gọi hắn dậy, hình như nàng cảm nhận được con ở trường luyện võ đã đủ mệt rồi, khó khăn lắm mới được về nhà một chuyến, đương nhiên phải nghỉ ngơi thật tốt rồi.
Chín giờ rưỡi, Vương Đằng thức dậy trong phòng riêng của mình, nhìn thấy hoàn cảnh xung quang, hắn ngẩn ngơ một lúc rồi mới phản ứng lại.
Đây là ở trong nhà!
Hắn không khỏi lắc đầu bật cười, duỗi người một cái, ngáp rồi đi vào phòng tắm rửa mặt.
Đánh răng rửa mặt xong, hắn đi xuống lầu.
Lý Tú Mai nghe tiếng động, đi ra từ nhà bếp, cười nói: “Dậy rồi à, sao không ngủ thêm một chút?”
“Ngủ không được nữa, bình thường dậy rất sớm, đã quen rồi.” Vương Đằng nói.
“Các ngươi luyện võ cũng mệt mỏi thật.” Lý Tú Mai cảm khái nói.
“Không bỏ ra làm sao thu hoạch được.” Vương Đằng lắc đầu cười nói.
Lý Tú Mai dọn bữa sáng ra, có cháo, bánh quẩy, bánh bao, vân vân, Vương Đằng ngửi thấy mùi thơm, lập tức nhịn không được ngồi xuống ăn lấy ăn để.
“Thơm quá!”
“Thằng nhóc này, không phải chỉ là cháo và bánh quẩy thôi sao, có gì mà thơm chứ.” Lý Tú Mai cười nói
“Không thể nói như vậy được, đồ ăn bên ngoài làm sao có thể so sánh với đồ ăn nhà được.” Vương Đằng nhét một cái bánh quẩy vào miệng, ậm ờ nói.
“Hôm nay là tết ông Táo, tối nay ta sẽ làm thêm chút đồ ăn ngon cho ngươi.” Lý Tú Mai nói.
“Hôm nay đã là tết ông Táo rồi sao?!” Vương Đằng kinh ngạc nói.
“Ngươi nghĩ sao.”
“Thời gian trôi qua nhanh thật.” Vương Đằng cảm khái nói.
Không phải sao, bây giờ nghĩ lại, hắn trở lại kiếp này đã hơn nửa năm, dường như đã qua mấy đời, cực kỳ không chân thật.
Ăn xong bữa sáng, Vương Đằng đi ra khỏi nhà, nhìn thấy U Diễm Minh Nha Tiểu Bạch đang chơi cùng Đậu Đậu ở trong sân.
“Về rồi!”
“Ca!”
Vương Đằng vừa ra tới, Tiểu Bạch liền lên tiếng gọi hắn.
Gần đây hắn trực tiếp nuôi thả Tiểu Bạch rồi, để nó tùy ý tự mình hoạt động ở xung quanh, chỉ cần đừng đi quá xa, cũng sẽ không có nguy hiểm gì.
Huống hồ nếu thật sự gặp phải chuyện gì, Vương Đằng cũng có thể biết được ngay thông qua khế ước linh sủng, cho nên cơ bản sẽ không xảy ra vấn đề gì.
Theo sự tăng trưởng thực lực, bây giờ hình thể của Tiểu Bạch thật sự là càng lúc càng lớn, cơ thể nhỏ bé của Đậu Đậu có thể nằm sấp trên người của nó rồi.
Tiểu Bạch mang theo Đậu Đậu bay trên không trung, chọc con bé cười khanh khách không ngừng.
Tiểu Bạch rất có linh tính, đảm bảo an toàn của một đứa trẻ là không thành vấn đề, Vương Đằng cũng rất yên tâm.
Nhìn thấy Vương Đằng, Đậu Đậu liền vỗ vỗ lưng Tiểu Bạch, từ trên không trung hạ xuống, sau đó nhào vào lòng Vương Đằng.
“Anh, chơi với Tiểu Bạch vui.” Cả đầu con bé lấm tấm mồ hôi, cười hì hì nói.
Con bé này hình như dạo này được nuôi đến ú lên rồi, khuôn mặt nhỏ bé núc ních thịt, Vương Đằng không khỏi véo một cái, cười nói: “Gần đây có phải ngươi ăn rồi ngủ, ngủ rồi lại ăn không, ú lên nhiều thế.”
“A, không có không có, Đậu Đậu có luyện võ đó, không tin Đậu Đậu đánh cho ngươi xem.”
Đậu Đậu giãy giụa, vùng nhảy ra khỏi lòng Vương Đằng, sau đó “hừ hừ ha ha” đánh một bài tập thể dục trong sân, là bài mà lúc trước Vương Đằng đã dạy nàng, không ngờ nàng lại nhớ rõ ràng, mỗi động tác nhỏ đều đánh rất bài bản.
Vương Đằng xem qua một lượt, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, vội vàng lau mồ hôi trên trán của nàng, nói: “Được rồi được rồi, ta tin ngươi rồi, không ngờ Đậu Đậu của chúng ta lại là một thiên tài nhỏ, luyện tập giỏi thật.”
“Có thật không?” Nghe được lời khen của Vương Đằng, đôi mắt to tròn của Đậu Đậu lập tức sáng long lanh, vẻ mặt mong đợi nhìn Vương Đằng, hi vọng nhận được sự khẳng định.
“Đương nhiên là thật rồi.” Vương Đằng cười nói
“Vậy anh dạy thêm một số thứ lợi hại cho Đậu Đậu nữa có được không?” Đậu Đậu mong mỏi nói.
“Được thì được, nhưng mà bài thể dục lúc nãy ngươi phải tiếp tục luyện, phải luyện đến khi vô cùng vô cùng thuần thục mới được.” Vương Đằng nói.
“Được rồi, Đậu Đậu sẽ tiếp tục luyện, luyện đến khi vô cùng vô cùng thuần thục.” Đậu Đậu nghiêm túc gật đầu nói.
“Ngoan quá!”
Sau đó Vương Đằng ở trong sân luyện võ cùng đám nhóc, tuy rằng bây giờ những thứ này đối với hắn giống như trò chơi con nít vậy, nhưng hắn vẫn kiên nhẫn dạy Đậu Đậu, chỉnh sửa lỗi của nàng từng chút một.

Vương Đằng ở cùng người nhà một ngày.
Sáng ngày thứ hai, hắn chào hỏi Lý Tú Mai xong thì liền lái xe chuẩn bị ra ngoài.
“Con trai, ngươi đi đâu thế?” Lý Tú Mai vội vàng đi ra, trong mắt lóe lên vẻ hóng chuyện, ánh mắt sáng quắc hỏi.


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất