Toàn Thuộc Tính Võ Đạo

Chương 508: Cha, thời đại thay đổi rồi

Chương 508: Cha, thời đại thay đổi rồi

Ra khỏi trường học, Vương Đằng trực tiếp bắt xe trở về căn nhà ở Lộc Viên. Trên xe Vương Đằng nhìn ra ngoài, bên đường đã treo đèn lòng đỏ, khắp nơi đều phủ bầu không khí an lành và tĩnh lặng.
Vương Đằng nhìn thấy tất cả, trên mặt cũng không nén nổi nụ cười.
Có lẽ rất nhiều võ giả bằng lòng âm thầm ở phía sau trả giá chính là vì những thứ này.
Đây là một thời đại lớn, nhưng đằng sau mỗi thời đại đều có rất nhiều người âm thầm thúc đẩy tất cả những thứ này.
Sự an toàn và tốt đẹp của xã hội yêu cầu phải có người gánh vác.
Đối với người bình thường mà nói, chiến tranh, chết chóc những thứ này cách họ rất xa. Bọn họ nhìn không tới cũng không hiểu được.
Rất nhiều võ giả có lẽ chỉ hy vọng những người bình thường có thể sống tốt, có thể trải qua một năm an toàn. Như vậy sự trả giá của bọn họ càng xứng đáng hơn…
“Giải thi đấu Võ đạo lần đầu tiên trên toàn quốc đã kết thúc, Vương Đằng của trường Quân đội Hoàng Hải đoạt giải quán quân.”
Trên xe, tài xế đang nghe phát thanh không nén được xúc động nói: “Giải thi đấu Võ đạo lần đầu tiên trên toàn quốc là cuộc thi lớn, Vương Đằng của Đông Hải chúng tôi giành giải quán quân. Thật sự làm tăng thể diện cho Đông Hải.”
Vương Đằng sờ sờ mũi nói: “Bác tài, ngươi cũng quan tâm đến cuộc thi đấu Võ đạo toàn quốc lần thứ nhất này à.”
“Đúng vậy, võ đạo càng ngày càng được phổ biến rộng rãi. Người bình thường như chúng ta cũng đều có chút hiểu biết. Theo ta thì võ đạo này này chắc chắn có tác dụng rất lớn, nếu không thì phía chính phủ cũng không tốn nhiều sức lực tổ chức giải thi đấu Võ toàn quốc lần thứ nhất này như vậy.” Tài xế nói với vẻ mặt hiểu biết.
“Bác tài, ngài thật đúng là người có hiểu biết.” Vương Đằng có chút kinh ngạc giơ ngón cái lên.
“Ha ha, chàng trai trẻ ta nhìn thấy ngươi đi ra từ trường Quân đội Hoàng Hải, ngươi cũng là học sinh của trường Quân đội Hoàng Hải Sao?” Tài xế hỏi.
“Đúng vậy.”
“Vậy ngươi có quen biết Vương Đằng không?” Tài xế tiếp tục hỏi.
“Biết chứ, bọn ta là bạn học mà.” Vương Đằng trả lời.
“Ồ, bạn học à. Bạn học của ngươi cũng quá lợi hại rồi. Nhanh nói với ta xem hắn là người như thế nào?”
....
Nửa tiếng sau, Vương Đằng xuống xe ở bên ngoài Lộc Viên. Nhìn tài xế lái xe rời đi, không nhịn được lắc đầu cười.
Cùng đối phương nói chuyện nửa ngày, tài xế kia nghe rất thích thú, đối với sự việc về võ đạo cũng rất tò mò.
“Vương thiếu!”
Người bảo vệ nhìn thấy Vương Đằng lập tức cho qua.
“Vất vả rồi!” Vương Đằng mỉm cười chào hỏi sau đó đi vào Lộc Viên.
“Không vất vả, không vất vả!”
Một vài bảo vệ nhìn thấy Vương Đằng đi vào Lộc Viên không nén nổi cảm khái: “Nghe nói Vương thiếu giành được giải quán quân trong giải thi đấu Võ đạo toàn quốc lần thứ nhất này, thật là tài giỏi.”
“Đúng vậy, đó là giải quán quân toàn quốc, nghe nói rất lợi hại.”
“Ta xem trực tiếp rồi, má nó cảnh đó thật sự rất ngầu, rất giỏi!”
....
“Mẹ, ta về rồi!”
Vương Đằng bước vào nhà, vẫn lớn tiếng gọi như trước đây.
“Vương Đằng về rồi à.” Lý Tú Mai vẻ mặt vui vẻ từ trong nhà bếp bước ra. Lau tay lên tạp dề rồi kéo Vương Đằng nói: “Nhanh để mẹ ngươi xem ngươi có bị thương không?”
“Không có bị thương, con trai của người vẫn rất tốt.” Vương Đằng để cho Lý Tú Mai lăn qua lăn lại.
“Không bị thương thì tốt, không bị thương thì tốt. Ta cùng cha ngươi đi xem ngươi thi đấu, các ngươi thi đấu thật kịch liệt, làm ta rất sợ hãi.” Lý Tú Mai nghĩ lại còn sợ.
“Các ngươi đến Hạ đô xem thi đấu sao?” Vương Đằng kinh ngạc hỏi.
“Ta với cha ngươi tối hôm qua vừa trở về.” Lúc này, Vương Thịnh Quốc từ phòng khách đi ra.
“Cha.” Vương Đằng gọi một tiếng. Sau đó hướng về Lý Tú Mai cười nói: “Thật ra cũng không có gì, con trai của các ngươi thế nhưng lại rất lợi hại, ai có thể làm ta bị thương được.”
“Chỉ ngươi có thể.” Lý Tú Mai quở trách.
Chẳng qua nàng ấy nghĩ đến Vương Đằng giành giải vô địch toàn quốc, trong lòng không khỏi có chút hãnh diện.
Vương Đằng cười hì hì.
“Được rồi, mau đi nghỉ ngơi ta đi nấu cơm.” Lý Tú Mai nói, sau đó lại tiếp tục trở vào bếp nấu nướng.
Vương Đằng ngồi xuống phòng khách cùng với Vương Thịnh Quốc.
“Sao không thấy Đậu Đậu?” Vương Đằng hỏi.
“Nó đang ngủ trên lầu.”
Vương Thịnh Quốc cười nói khẽ: “Giải thi đấu Võ đạo toàn quốc lần thứ nhất này của các ngươi rốt cuộc để làm gì, tại sao đột nhiên công khai hướng đến cả nước vậy?”
Quả nhiên người sáng suốt như Vương Thịnh Quốc đều nhìn ra chút ít manh mối.
Vương Đằng suy nghĩ một chút, từ từ nói: “Cha, thời đại thay đổi rồi.”
“Cuối cùng thời đại này sẽ đi về đâu?” Vương Thịnh Quốc nhíu mày không nhịn được hỏi.
“Yên tâm đi, không cần biết đi về đâu, sẽ luôn có cao nhân gánh vác ở phía trước.” Vương Đằng nói.
“Vậy còn ngươi?” Vương Thịnh Quốc hỏi lại.
“Ta?” Vương Đằng suy nghĩ nở nụ cười: “Cuối cùng ta sẽ mang sức mạnh bảo vệ tất cả, ngươi và mẹ ta cứ việc đợi ta phụng dưỡng là được.”
Vương Thịnh Quốc nhìn Vương Đằng, tâm trạng rất phức tạp.
Con trai lớn rồi, có thể che mưa chắn gió cho ngôi nhà này, hắn vốn nên vui mừng.
Hiện tại có rất nhiều bạn bè của hắn đều biết con trai hắn giành được giải quán quân cuộc thi võ đạo toàn quốc lần thứ nhất, là một võ giả mạnh mẽ. Sau cuộc thi rất nhiều bạn làm ăn đặc biệt gọi điện thoại chúc mừng hắn.
Thậm chí một số đại gia tộc trước đây chướng mắt Vương gia của bọn họ cũng chủ động gọi điện thoại liên hệ tình cảm, tìm kiếm hợp tác.
Những việc này đều làm cho hắn cảm thấy rất tự hào.
Nhưng khi nghĩ đến cuộc chiến kinh hoàng giữa các võ giả, trong lòng hắn tràn đầy lo lắng.
Sức mạnh cuả võ giả động tí là khai bia hở đá, hơn thế nữa nó còn có thể dẫn động sức mạng của tự nhiên, gần như có thể gọi là long trời lỡ đất, công kích như thế nếu rơi trên cơ thể người thì kết quả có tưởng tượng được.
Nhưng mà hắn có thể nói gì được, con trai bước đi trên con đường võ đạo, còn được nhận vào trường Quân đội Hoàng Hải – ngôi trường nổi tiếng cả nước. Sau này chắc chắn hắn sẽ tiến vào quân đội phát triển, tương lai tươi sáng lẽ nào hắn lại muốn ngăn cản sao?


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất