Chương 545: Lò luyện đan cổ xưa (2)
“Cái đó... đây chính là cái mà ngươi nói là không tầm thường?” Vương Đằng nhìn kẻ có lò luyện đan, ánh mắt lộ ra vẻ quái đản. “Khụ khụ.” Tên võ giả kia hơi lúng túng, vội ho một tiếng, nói: “Lò luyện đan đó, khẳng định không thể chỉ nhìn bề ngoài, phải xem tác dụng của nó.”
“Quả thật lò luyện đan cần xem tác dụng, có lò luyện đan có thể làm tăng lực ngưng tụ hỏa diễm, nâng cao tốc độ luyện đan, có lò luyện đan có thể ngăn cản việc tràn ra của dược lực, dược lực của đan được được bảo đảm ở mức độ cao nhất, còn có lò luyện đan dựa vào tình hình luyện đan đặc biệt mà phát ra tiếng vang kỳ dị, thông qua tiếng vang kỳ dị luyện đan sư uyên bác có thể nghe ra được tình hình luyện chế đan dược, tùy cơ đối phó, nâng cao tỷ lệ luyện đan thành công, mà có lò luyện đan…”
Vụn vặt lẻ tẻ tổng cộng hắn nói tác dụng của mười mấy lò luyện đan.
Sau đó Vương Đằng khẽ mỉm cười, nhìn sắc mặt mông lung của mọi người, tiếp tục nói:
“Dĩ nhiên quan trọng nhất là, thời điểm luyện chế đan dược cao phẩm, cho dù là cường độ của hỏa diễm, hay là chấn động của nguyên lực cũng hết sức kịch liệt, chỉ có lò luyện đan cao phẩm mới có thể chịu đựng được.”
“Thế nên ngươi cảm thấy lò luyện đan của ngươi có tác dụng thuộc loại nào?”
Dứt lời, hắn nhìn kẻ có lò luyện đan.
“Ngươi… ngươi rổt cuộc là ai?” Sắc mặt đối phương hoàn toàn thay đổi, nhìn Vương Đằng, vô cùng khiếp sợ.
Ánh mắt của Hàn Chú và Vạn Bạch Thu cũng mang theo vẻ kinh ngạc ghê gớm, chỉ với lượng kiến thức này, cũng có thể thấy được thành tựu thuật luyện đan của Vương Đằng tuyệt đối không thấp.
Yêu nghiệt!
Quả nhiên là yêu nghiệt!
Tu vi võ đạo mạnh mẽ cũng coi như thôi đi, thành tựu luyện đan cũng làm cho người ta theo không kịp, cái này không phải là rất quá đáng à.
Vương Đằng chỉ chỉ chính mình, cười nói: “Ta ấy à, thật ra ta chỉ là một gã luyện đan sư mà thôi!”
“Muốn hiểu rõ với lò luyện đan, trên thế giới này ngoại trừ người rèn lò luyện đan, chỉ e cũng chỉ có luyện đan sư hiểu nhất.”
“A đúng rồi, ngoại trừ là luyện đan sư, ta còn là một gã luyện tạo sư.”
Hàn Chú và Vạn Bạch Thu mở trừng hai mắt.
Vương Đằng lại còn là một luyện tạo sư??
Thật hay giả vậy?
Người này có mấy bộ não vậy? Thế mà học được nhiều thứ như vậy, còn là người sao?
Tên võ giả kia đối mặt với ánh mắt của Vương Đằng, theo bản năng lui về phía sau một bước, nuốt nước miếng, hỏi: “Cái lò luyện đan này, ngươi còn có muốn hay không?”
Vương Đằng không trả lời, mà vòng quanh lò luyện đan một vòng, sau đó cong ngón tay búng.
“Keng~!”
Dư âm lượn lờ, quanh quẩn trong lò luyện đan hồi lâu mới từ từ bình ổn.
“Nói một chút xem, các ngươi muốn bán bao nhiêu tiền? Giá tiền thích hợp, có lẽ ta sẽ mua.” Lúc này Vương Đằng mới từ chối cho ý kiến nói.
“Vừa nãy giám định sư Taobao đã xác định cho lò luyện đan này, nói là tương đương với thất tinh, ra giá thu mua hai trăm triệu, nhưng mà ta cảm thấy không chỉ được như vậy. Không ngại nói cho ngươi biết, lúc chúng ta lên một ngọn núi tìm kiếm mạch khoáng đào được lò luyện đan này, xem năm sợ rằng đã hơn ngàn năm, nhưng mà vẫn được bảo tồn hoàn hảo đến ngày hôm nay, thế nên ta cảm thấy phẩm chất của nó tuyệt đối không chỉ ở thất tinh…” Tên võ giả kia nói.
“Nói thẳng giá tiền đi.” Vương Đằng nói.
Tên võ giả hơi do dự, cắn răng nói: “Nếu như ngươi muốn, tối thiểu bốn trăm triệu!”
“Bốn trăm triệu!” Vạn Bạch Thu lập tức quát to một tiếng, nhìn chằm chằm hắn nói: “Ngươi tính toán hay thật, giám định sư Taobao ra giá hai trăm triệu, ngươi lại kêu giá gấp đôi, thật sự nghĩ rằng chúng ta là người tiêu tiền như nước sao.”
“Đi đi, lò luyện đan hỏng gì gì đó, ngươi ra ngoài mua cửa hàng chính phẩm, bốn trăm triệu đủ cho ngươi mua một cái lò luyện đan cửu tinh rồi.”
Vừa nói vừa lôi kéo Vương Đằng, xoay người muốn rời đi.
Mắt thấy bọn hắn cũng không quay đầu lại, muốn đi ra khỏi gian phòng, khi hai gã bạn liên tục nháy mắt, vẻ mặt tên võ giả kia biến đổi, vội vàng lên tiếng nói: “Đợi một chút!”
Vương Đằng dừng bước lại, nhìn đối phương: “Nói sao?”
“Vậy ngươi cảm thấy giá bao nhiêu thì thích hợp?” Tên có lò luyện đan chần chờ mà hỏi.
“Lò luyện đan này của ngươi quả thật có phẩm chất cao hơn thất tinh một chút, bởi vì bên trong được thêm chất liệu đặc biệt, cho nên mới có thể được bảo tồn đến nay, chỉ là cũng không ra ngoài thất tinh. Thế nên nhiều lắm ta chỉ có thể ra giá hai trăm triệu ba trăm nghìn!” Dường như suy nghĩ một chút, Vương Đằng nói.
“Hai trăm triệu ba trăm nghìn, mới nhiều hơn ba trăm nghìn.” Tên võ giả kia có phần không cam lòng, lắc đầu nói: “Giá tiền này ta không chịu được, dù sao tam cảm thấy lò luyện đan này không tầm thường.”
“Rốt cuộc ngươi là luyện đan sư hay ta là luyện đan sư? Cảm giác của ngươi dùng được cái rắm.” Vương Đằng tức giận nói.
Sắc mặt tên võ giả kia đỏ lên, ngoan cố nói: “Hai trăm triệu năm trăm ngàn, nếu như không được, ta tình nguyện tốn thêm sức lực, mang đến Địa tinh cho những giám định sư của công ty khác xem một chút.”
Hình như Vương Đằng có phần do dự.
“Ta thấy hay là thôi đi. Tiền này của ngươi cũng không phải là tự nhiên mà có được. Người này vừa nhìn liền thấy là thường dân, vô duyên vô cớ thêm hai trăm ngàn là tính toán chuyện gì chứ.” Vạn Bạch Thu im lặng nói.
“Ta cũng cảm thấy không thể cứ lãng phí như vậy, hai trăm ngàn có thể mua được không ít đồ.” Hàn Chú khuyên nhủ.
Hai người đều nghèo quen rồi, bình thường tính toán tỉ mỉ, một đồng tiền có thể chia ra làm hai để tiêu, huống chi là chừng hai trăm ngàn.
“Lò luyện đan này ta thật sự thích, chỉ là giống như hai người bạn của ta nói, không thể phí phạm hai trăm ngàn…” Vương Đằng lắc đầu, vẻ mặt thất vọng.
“Chúng ta đi thôi.”
Ba người xoay người chuẩn bị rời đi.
Lúc này, phía sau bỗng nhiên truyền đến giọng nói của đối phương: “Hai trăm triệu bốn trăm ngàn!”
Vương Đằng dừng bước chân.
Thấy hắn vẫn còn hơi động lòng, Hàn Chú và Vạn Bạch Thu lập tức lôi kéo hắn nhanh chóng đi ra ngoài cửa trước.