Chương 544: Lò luyện đan cổ xưa
Vương Đằng lắc đầu, cảm thấy mình đúng là... quá hạnh phúc ha ha ha! Công pháp, chiến kỹ gì đều không cần tiêu tiền đi mua, tài nguyên đan dược, nguyên thạch linh tinh cũng không cần, dựa hoàn toàn vào việc nhặt thuộc tính, thoải mái.
Chỉ có như vậy mới tiết kiệm tiền được!
Vương Đằng không khỏi cảm khái.
Mấy người rời khỏi cửa hàng flagship binh khí Chim Cánh Cụt, cuối cùng cái gì cũng không mua, sự nghèo khó đã hạn chế sức mua của bọn họ.
Tiếp tục đi dạo.
Bọn họ đi vào trung tâm mua sắm ngoại tuyến Taobao, những thứ ở đây tương đối hỗn tạp, giá tiền có cao có thấp, là đi theo con đường quần chúng hóa.
Người trong tiệm nhiều hơn bên Chim Cánh Cụt.
Cũng không có chị gái bán hàng, khách hàng nhìn trúng cái gì, trực tiếp quét mã trả tiền, sau đó có thể lấy đi.
Bọn họ dạo qua một vòng, đi tới phòng giao dịch.
Phòng giao dịch Taobao chính là nơi dành cho võ giả bản địa giao dịch vật phẩm. Muốn mua muốn bán thứ gì cũng có thể lấy đến đây để xác định phẩm chất và xác định giá. Cảm thấy thích hợp thì bán cho Taobao, không hợp cũng không sao, trực tiếp rời đi là được.
Chỉ là vật phẩm giao dịch của khách hàng đều được giữ bí mật, người bên cạnh không thể nào quan sát được. Ba người Vương Đằng di lòng vòng bên ngoài phòng giao dịch, cảm thấy không có ý nghĩa gì, chuẩn bị rời đi.
Lúc này, ba tên võ giả từ trong phòng giao dịch đi ra, âm thanh nói chuyện truyền vào trong tai Vương Đằng.
“Bọn họ ra giá tiền cũng không thấp, giá tiền ngươi mua cái lò luyện đan cũng như vậy, dù sao ngươi cũng không phải là luyện đan sư, giữ nó cũng vô ích!”
“Đúng vậy, nhanh chóng bán đi đổi thành vật khác mới đúng.”
“Ta muốn xem lại một chút, lại lịch của lò luyện đan kia các ngươi cũng biết. Chung quy ta vẫn cảm thấy không tầm thường, có lẽ có thể bán ra giá tiền cao hơn, chỉ là bọn hắn không biết hàng mà thôi.”
“Ngươi có thể thôi đi được không. Giám định sư của Taobao cũng được công nhận, bọn họ cũng không nhìn ra, ngươi còn muốn như thế nào nữa.”
Trong lúc mấy người nói chuyện với nhau, mắt thấy càng lúc đi càng xa, một giọng nói đột nhiên vang lên từ phía sau bọn họ.
“Các vị chờ một chút!”
Ba tên võ giả kia lập tức quay đầu lại, theo giọng nói, nghi ngờ nhìn Vương Đằng.
“Ngươi đang gọi chúng ta?”
“Không sai.” Vương Đằng cười gật đầu.
Ba người kia giống như là võ giả tự do, không khỏi liếc mắt nhìn nhau, cẩn thận hỏi: “Các hạ có chuyện gì không?”
“Ta nghe các ngươi nói có lò luyện đan muốn bán…”
Còn chưa nói xong, người có lò luyện đan lập tức biến sắc, lộ vẻ cảnh giác, trừng mắt liếc hai người bạn, nói: “Lò luyện đan gì, ngươi nghe lầm rồi.”
Hắn lên tiếng phủ nhận, xoay người rời đi.
Mặc dù nơi này là Bộ Chỉ huy quân sự, những cũng có không ít các võ giả thế lực khác cùng với võ giả tự do. Ở thành Hắc Tước chắc chắn sẽ không phát sinh chuyện gì mà đen ăn đen, nhưng khi ra khỏi thành thì chưa chắc.
Mặc dù nhìn mấy người trước mắt này tuổi không lớn, thế nhưng bọn họ là võ giả cấp Chiến binh tam tinh lại phát hiện họ hoàn toàn không nhìn thấu đối phương.
Chứng tỏ rằng thực lực của mấy người trẻ tuổi này hơn hẳn bọn hắn.
Còn trẻ như vậy lại có sẵn thực lực như thế, trên căn bản đều là võ giả thiên tài xuất thân từ các thế lực lớn.
Loại võ giả như thế này cũng không dễ chung đụng, ngang ngược càn rỡ, thậm chí xuất hiện chuyện cướp bóc cũng không phải là không có khả năng.
Vương Đằng không nghĩ tới đối phương phản ứng kịch liệt như vậy, nhưng mà nghĩ lại, lại cảm thấy rất bình thường, võ giả bình thường giống như họ, chọc không nổi thì chỉ có thể né.
Chì là... hắn rất giống người xấu sao?
Hù dọa họ thành như vậy.
Hàn Chú và Vạn Bạch Thu không khỏi cười trộm, coi như là bọn họ có phần hiểu rõ Vương Đằng, hiển nhiên biết chắc chắn hắn sẽ không làm loạn.
Thế nên không nói cái gì, chỉ đứng ở một bên nhìn.
Vương Đằng im lặng lắc đầu, lắc mình một cái, đứng chắn trước người ba tên võ giả kia.
“Ngươi muốn làm gì? Nơi này là thành Hắc Tước, ngươi đừng có làm loạn.” Ba tên võ giả biến sắc, lớn tiếng nói.
Trong nháy mắt, rất nhiều ánh mắt bị hấp dẫn nhìn qua đây.
Vương Đằng cười nhạt, cũng không nói nhảm, trực tiếp lấy ra thẻ quân nhân, nói: “Ba vị không cần căng thẳng. Chúng ta là võ giả của Bộ Chỉ huy quân sự, vừa nãy nghe được lời nói của các ngươi, có chút hứng thú, cho nên mới tùy tiện gọi các ngươi lại, mong muốn hỏi cặn kẽ tình huống một chút.”
Ba tên võ giả nhìn thẻ quân nhân trong tay Vương Đằng, đồng thời thở phào trong lòng, hơi lúng túng nói: “Ngại quá, xem ra là chúng ta hiểu lầm.”
Nói tóm lại võ giả của Bộ Chỉ huy quân sự vẫn là đáng tin cậy, ít nhất chưa từng nghe qua lời gièm pha nào.
Mọi người xung quanh nghe đến đó, liền không hề chú ý nữa.
“Như thế nào, ba vị? Dù sao đều là giao dịch, nếu như món đồ khiến ta hài lòng, ngược lại giá cả không là vấn đề.” Vương Đằng cười nói.
Ba người liếc mắt nhìn nhau lần nữa, tên võ giả có lò luyện đan hơi do dự, gật đầu nói: “Được thôi, vậy thì cho ngươi xem, chỉ là chỗ này hình như không thích hợp lắm.”
“Vậy chúng ta tìm một chỗ hàn huyên một chút.” Vương Đằng gật đầu nói.
Mấy người gộp lại, cuối cùng đặt một gian phòng của một cửa hàng mới ở thành Hắc Tước.
Không đắt, Vương Đằng trực tiếp trả tiền.
Trong phòng.
Chuyện tới nước này, tên võ giả kia cũng nghiêm túc, lấy ra một cái lò luyện đan, làm tư thế mời với Vương Đằng.
Ánh mắt Vương Đằng lập tức rơi trên lò luyện đan.
Cái lò luyện đan này tương đối… phục cổ. Mặt ngoài còn có rỉ sắt, toàn thân hiện lên màu đen nhánh, hình thể rất tròn trĩnh cường tráng, cao tới hơn nửa người, toát ra khí thế nặng nề trầm ổn.
Mặt ngoài của lò luyện đan không chỉ có rỉ sắt, còn có không ít bùn đất không được rửa sạch, vì vậy không nhìn ra hoa văn Đại Thanh phía trên.
Mơ hồ có điểm giống với hoa văn Hỏa Diễm Vân.
Trừ cái đó ra, hình như cũng không có bất kỳ điểm nào kỳ lạ.