Chương 563: Phá hủy hình tượng của ta!
Đồng thời những loài Hắc Ám này cũng cho hắn vài trăm điểm nguyên lực hắc ám. Trong phút chốc, cơ thể Vương Đằng bị chấn động dữ dội, tại thời điểm này nguyên lực hắc ám lại có thể thăng cấp như vậy.
Nguyên lực hắc ám: (Thất tinh)
Mẹ ơi, vô tình ngay cả nguyên lực hắc ám cũng thăng cấp chiến lực lên đến cao giai, loài Hắc Ám đưa vào bên trong cũng vô tình lên cao thủ rồi.
Phi phi, hắn không phải loài Hắc Ám sao!
“Ồ!” Vương Đằng vui vẻ nhặt bong bóng thuộc tính, bỗng nhiên ánh mắt dừng lại.
Sức mạnh thiên phú trung cấp x20
Vậy mà lại xuất hiện bong bóng thuộc tính thiên phú này.
Bất ngờ quá!
Cùng với bong bóng thuộc tính hòa vào cơ thể, Vương Đằng ngay lập tức hiểu được tác dụng của thuộc tính sức mạnh thiên phú trung cấp này.
Tóm lại đây là một loại thiên phú thân thể.
Thiên phú càng mạnh, thân thể càng mạnh, sức mạnh cũng không ngừng tăng cường.
Không giống với các bài tập rèn luyện cơ thể, thay đổi thuộc tính thiên phú đều là những thay đổi từ căn bản.
Nói tóm lại, chắc chăn thiên phú càng cao tu luyện công pháp luyện thể càng dễ dàng, đồng thời sức mạnh cũng tăng lên gấp đôi.
Ví dụ: Một võ giả có thiên phú * bình thường ban đầu sức mạnh là 1 điểm, một võ giả thiên phú * cao cấp tạm tính là nhân đôi, sức mạnh ban đầu là 2 điểm. Hai người đồng thời luyện thể, thời gian tinh lực giống nhau. Võ giả bình thường tăng lên 1 điểm, võ giả thiên phú trung cấp tăng lên 2 điểm. Lúc bắt đầu có thể khoảng cách không lớn, nhưng về sau khoảng cách càng ngày càng lớn, cũng giống như Hồng Câu.
‘Thiên phú ** trung cấp’:
“Rất tốt!” Vương Đằng xem sự thay đổi của bảng thuộc tính thiên phú âm thầm gật đầu.
Chuyện xưa ùa về, lúc đầu từ trên thân của loài Tộc Cự MaHắc Ám lớn hắn đạt được một cửa của chiến kỹ ‘Cuồng bạo’.
Nó thuộc về chiến kỹ bùng nổ, chẳng qua Vương Đằng không có cơ hội sử dụng mà thôi.
Cũng không thể trách hắn, thật ra là do đối thủ quá yếu.
…
Nhặt bong bóng thuộc tính nói đến thì dài nhưng thật ra chỉ mất mấy giây thôi.
Lúc này, quân đội võ giả được mấy người cứu cũng bước đến cảm ơn.
Đội trưởng của quân đội này là một thiếu úy, bước lên phía trước lễ độ chào nói: “Trung tá Ngưu, thiếu tá Vũ Văn, thiếu tá Khổng, may mắn lần này gặp được các ngươi nếu không chúng ta thật sự lành ít dữ nhiều rồi.”
“Tất cả đều là đồng liêu, không cần phải khách sáo!” Ngưu Lê đáp.
Hiển nhiên bọn họ cùng ba người Không Lê không xa lạ gì, nói vài lời ánh mắt bọn họ chuyển hướng về phía Vương Đằng.
Trong này ngoài Vương Đằng có gương mặt trẻ, mà còn vô cùng trẻ tuổi.
Nhưng mà bọn họ tận mắt nhìn thấy, thằng nhóc này tuy rằng trẻ tuổi nhưng mà sức mạnh là một mớ hỗn độn.
Vì vậy vị thiếu úy này dò hỏi hết sức lễ độ: “Vị này là?”
Ánh mắt Khổng Lê lóe lên một chút gian xảo, khoát tay đáp: “Hắn à, không cần để ý. Hắn chỉ là một hạ sĩ chuyên làm những việc vặt, mới vừa rồi ngươi cũng thấy đấy thằng nhóc này chạy rất nhanh.”
Vương Đằng: “…”
Thiệt cho lúc trước hắn còn cảm thấy đàn chị này là một người tốt, có thể giao lưu một chút.
Hiện tại xem ra là hắn quá non rồi!
Người con gái này rất xấu!
Thế mà lại ở trước mặt nhiều người như thế nói xấu hắn, nói hắn là chân chuyên làm việc vặt.
Phải biết, hắn là vị cứu tinh của bọn họ. Nếu như vừa rồi hắn không đến đúng lúc thì không là có bao nhiêu người chết rồi.
Vương Đằng đã tự thiết lập hình tượng nhân vật cho bản thân mình.
Là một tân tinh trong quân đội anh dũng và tràn đầy lòng chính nghĩa từ từ trỗi dậy… nhưng hiện tại đã không còn!
Người phụ nữ này, ngươi xong rồi!
Phá hủy hình tượng của ta!
Thù lớn này đã kết!
“Hạ sĩ!!” Vị sĩ quan thiếu úy này trợn tròn mắt không thể tin nhìn về hướng Vương Đằng.
Một hạ sĩ lại có thể lợi hại như vậy?
Hắn mới rời khỏi quân đội không đến ba ngày, quân đội đã phát sinh thay đổi lớn như vậy? Ngay cả một hạ sĩ cũng cần võ giả mạnh như thế đến giữ chức?
Trong phút chốc, sĩ quan thiếu úy rơi vào sự nghi ngờ chính mình, chỉ sợ không theo kịp sự thay đổi của thời đại.
Ngộ nhỡ sau khi trở về, cấp trên đột ngột nói với hắn: “Thiếu úy ngươi có thể quang vinh giải ngũ rồi!”
Vậy thì phải làm sao?
“Đừng nghe nàng ta, đứa trẻ này tuy rằng chỉ là một hạ sĩ nhưng thực lực rất mạnh, là trường hợp đặc biệt.” Ngưu Lê lắc đầu bất lực, mở miệng nói.
Sĩ quan thiếu úy trong lòng lập tức cảm thấy an tâm.
May mắn, may mắn!
Không cần vinh quang giải ngũ rồi.
Nói thế thôi, nếu như giới trẻ hiện tại đều lợi hại như vậy vậy còn có chuyện loài Hắc Ám sao, sớm tắm rửa đi ngủ cả rồi!
Sĩ quan thiếu úy lắc đầu, vứt bỏ những suy nghĩ mờ ám trong đầu.
“Hạ sĩ… Vương Đằng, vô cùng cảm ơn ngươi đã giúp đỡ!”
Vừa nói xong, hắn ta bỗng nhiên lùi lại một bước vẻ mặt nghiêm túc lớn tiếng chào theo nghi thức quân đội.
“Khách sáo rồi!” Vương Đằng ngạc nhiên, vội vàng đáp lại theo nghi lễ, sau đó cười nói: “Nếu như ngươi không cố ý nhắc đến hạ sĩ, ta sẽ càng vui hơn.”
Sĩ quan thiếu úy và chiến binh xung quanh tất cả đều choáng váng, không nhịn được lập tức cười lớn.
Mọi người trò chuyện vài câu, sĩ quan thiếu úy mang người tạm biệt rời đi.
Ngưu Lê nói với sĩ quan thiếu úy và mọi người về tuyến đường mà họ vừa đến, tuyến đường đó bọn họ đã dọn dẹp một lần, tạm thời an toàn.
Vương Đằng và mọi người còn có nhiệm vụ trên mình, tiếp tục lên đường…
Khu cảnh giới được phân từ cấp một đến cấp bốn. Cấp một và cấp hai khu vực được dọn sạch thuộc về nhân loại, mà sau cấp ba lại không giống vậy.
Khu cảnh giới cấp ba và cấp cấp là thuộc về địa bàn của loài Hắc Ám, khu cảnh giới cấp ba nằm ở vị trí dựa vào sau điểm đóng quân, thậm chí đã xuất hiện loài Hắc Ám.
Mục tiêu của đám người Vương Đằng chính là điểm đóng quân số 56 khu cảnh giới cấp ba.
Trên đường, bầu không khí có chút ngột ngạt, bốn người cũng không ai nói chuyện.
“Ngươi tức giận?” Khổng Lê liếc qua Vương Đằng, trêu chọc nói.
“Ngươi tránh ra, ta không quen ngươi.” Vương Đằng quay đầu sang chỗ khác.
“Ây da, đàn ông đàn ang, đừng có lòng dạ hẹp hòi như vậy chứ.” Khổng Lê mặt dày sáp lại gần nói.