Tôi Bẻ Cong Boss Game Kinh Dị

Chương 03:

Chương 03:
Tôi gật đầu: "Đúng vậy."
Game hẹn hò mà.
Chẳng lẽ họ là đối thủ cạnh tranh của tôi? Đều là gay? Cũng đến để chinh phục nam chính?
Từ Trí Lãng lẩm bẩm: "Lạ thật, bình thường không phải chỉ có sáu người thôi sao? Sao lại có thêm một người?"
Đêm đến, vẻ mặt ba nam sinh càng lúc càng tái mét.
Lúc này, Từ Trí Lãng đề nghị: "Thế này đi, chúng ta bốc thăm quyết định xem tối nay ai sẽ đi lấy chìa khóa đầu tiên."
Chìa khóa gì vậy nhỉ?
Tôi hơi thắc mắc.
Cuối cùng tôi bốc được số 1.
Ba bạn nam sinh khác đều lộ ra vẻ thương cảm hoặc nhẹ nhõm.
Từ Trí Lãng nói: "Cậu đi lấy chìa khóa đi."
Tôi mờ mịt hỏi: "Chìa khóa gì vậy? Lấy ở đâu cơ?"
"Quả nhiên là người mới."
Từ Trí Lãng giải thích: "Theo gợi ý của vòng chơi này, vị trí của chiếc chìa khóa đầu tiên là ở phòng của bác quản lý ký túc xá nam."
Tôi nhìn về hướng phòng của bác quản lý, là cái này à?
Tôi từng nói chuyện với bác quản lý Lý A Di, bác ấy là một người ôn hòa và nhiệt tình, nếu chỉ là đi lấy chìa khóa gì đó, chắc bác ấy sẽ không từ chối đâu nhỉ.
Sao ba bạn học mới đến lại căng thẳng như vậy?
"Tại sao phải lấy chìa khóa vậy?"
Từ Trí Lãng nói: "Đương nhiên là để qua màn rồi! Hơn nữa, lấy được một chiếc chìa khóa còn có thể nhận được phần thưởng qua màn phụ nữa."
Tôi tò mò hỏi: "Phần thưởng gì thế?"
Ánh mắt Từ Trí Lãng lóe lên một tia kỳ lạ, nhìn những người khác rồi nói: "Một triệu vạn."
Cái gì! Một triệu vạn!
Tôi vỗ ngực: "Để tôi!"
Lúc ra ngoài, Vương Hạo nói với tôi: "Cậu phải về ký túc xá trước mười hai giờ đêm, nếu không cậu sẽ không về được nữa đâu."
Tôi hiểu rồi, ý là bác quản lý sẽ khóa cửa.
"Được rồi."
Tôi vừa ra khỏi cửa ký túc xá, chỉ thấy hành lang vắng tanh, lạnh lẽo.
Tôi bật điện thoại, mượn ánh sáng để đi.
Đúng lúc tôi đi đến cửa phòng của bác quản lý ký túc xá nam, đột nhiên một nam sinh mặc đồng phục, mặt đầy máu bò về phía tôi.
Tôi nhìn kỹ lại, cậu ta không có chân.
Tôi sợ đến mức bỏ chạy.
Tôi quá sợ hãi, không kịp nhìn đường cẩn thận.
Tôi cảm thấy mình đã va vào một vòng tay lạnh băng.
Tôi ngẩng đầu lên, chỉ thấy một khuôn mặt xinh đẹp hiện ra trước mắt.
Tôi như tìm được cứu tinh, ôm chặt lấy anh ta.
Tôi không nghĩ nhiều, giống như trong cuộc sống thực, buột miệng gọi: "Ông xã!"
Bình thường khi tôi theo đuổi thần tượng, tôi sẽ ngầm gọi Tư Nhiên là "ông xã".

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất