Chương 2 -
Tất nhiên, người trẻ tuổi nhất ở chỗ này chính là Tô Dung. Cô vừa mới đón sinh nhật 18 không bao lâu, còn thi xong đại học, thậm chí còn đậu trường đại học Q tốt nhất cả nước.
"Anh nói phải là phải sao?” Người trẻ tuổi tóc xanh vô cùng phách lối: "Ai biết sương mù này có phải do anh làm ra không?"
Người đàn ông liếc gã một cái: "Vậy cậu cứ coi như tôi chưa nói gì đi, tự mình đi thử một chút."
Nói xong cũng không để ý gã nữa, tiếp tục nói: "Mọi người đã xem qua《 Ghi chép quy tắc thông dụng của quái đàm》đi?"
"Đã xem." Mọi người đồng thanh trả lời, bao gồm tên tóc xanh kia. Mặc dù gã thích khiêu khích, nhưng cuối cùng vẫn có một chút thông minh, không thật sự thử đi ra ngoài.
《 Ghi chép quy tắc thông dụng của quái đàm》 là tuyên bố của “Hiệp hội liên hiệp toàn cầu nghiên cứu quái đàm", trải qua vô số lần tổng kết, gần như là quy tắc tổng hợp thích hợp dùng cho mỗi quy tắc.
Từ mười năm trước, quy tắc quái đàm đầu tiên hạ xuống toàn cầu, những năm này lục tục có vô số quy tắc liên tiếp hạ xuống. Mà mỗi lần bọn nó hạ xuống, đều đại biểu cho vô số sinh mạng biến mất.
Vào lúc này, tất nhiên loài người không thể nào bó tay chịu trói được. 《 Ghi chép quy tắc thông dụng của quái đàm》 chính là bọn họ nghĩ ra được, là cách có thể gia tăng tỷ lệ sống sót của loài người.
Trừ cái này ra, loài người còn phát hiện, những thứ gọi là quái đàm cũng chỉ là trò chơi của "nó". Chỉ cần tìm được quy tắc chính xác qua cửa quái đàm, có thể sống sót rời đi. Nếu như có thể ở bên trong quái đàm tiêu diệt phân thân của "nó", cũng chính là nguồn ô nhiễm, vậy có thể hoàn toàn kết thúc quái đàm này.
Mười năm kinh nghiệm để cho mọi người không có bó tay chịu trói nữa. Gặp phải loại chuyện này, mặc dù sẽ nói thầm bị xui xẻo, nhưng ít ra cũng không suy sụp tinh thần.
Người đàn ông gật đầu một cái, móc ra một giấy chứng nhận màu xanh từ trong túi, là chứng nhận thân phận quân nhân: "Tôi tên là Vương Kiến Quốc, là một quân nhân giải ngũ, đã từng gặp quái đàm một lần."
Hai câu ngắn ngủi, đã để cho mọi người cảm thấy kính nể. Gặp được quái đàm, bây giờ còn có thể xuất hiện trước mặt bọn họ, vậy nhất định đã qua cửa. Mặc kệ tình huống lúc đó có bao nhiêu thảm thiết, có thể còn sống đã đáng giá được người ta tôn kính.
Huống chi đây là một quân nhân, có thể bảo đảm được nhân phẩm. Mọi người lập tức lại có bảy phần tôn kính ba phần tin tưởng đối với ông ấy, ít nhất ngoài mặt chính là như vậy.
"Cho đến bây giờ cũng không có người nào đến nữa, vậy xem ra lần quy tắc quái đàm này chỉ chọn trúng sáu người chúng ta."
Tô Dung chú ý đến cô gái mặc váy dài màu vàng đã ửng đỏ hốc mắt, không ngừng lấy tay lau nước mắt. Không chỉ có cô ấy, vẻ mặt của những người khác cũng vô cùng khó coi.