Tối Cường Phản Phái Hệ Thống

Chương 479: Cuộc chiến kiếm đạo (1)

Tất cả mọi người khuyên bảo Tô Tín không nên đáp ứng Lâm Khiếu ước chiến, Tô Tín nghe xong lại nói:

“Lão Hoàng, nói cho bọn chúng biết, ta tiếp bọn chúng ước chiến, ba ngày sau sẽ đánh trên sinh tử lôi của Lục Phiến Môn. “

Đám người Hoàng Bỉnh Thành lập tức sững sờ, không ngờ bọn họ nói nhiều như thế nhưng lão đại không nghe một câu sao?

Nhìn thấy thái độ Tô Tín kiên quyết như thế, bọn họ cũng không khuyên nữa.

Bọn họ đều là thủ hạ Tô Tín, bọn họ không có tư cách phản đối quyết định của Tô Tín, nếu không là bọn họ không hiểu chuyện.

Ôn Minh Ngự cũng giống như vậy, Tô Tín nói Ôn gia chính là minh hữu Lục Phiến Môn nhưng Ôn Minh Ngự lại bày ra tư thái mình là thủ hạ.

Như lúc trước còn bỏ đi, với uy thế Lục Phiến Môn hiện tại, Ôn gia cũng không có tư cách đi làm minh hữu Lục Phiến Môn, cho nên hắn phải thả tư thái thật thấp.

Tô Tín đáp ứng ước chiến đương nhiên không phải là không có lý do, hơn nữa lý do rất đơn giản, đơn giản là hắn muốn chiến.

Vị trí tổng bộ đầu Giang Nam đạo đúng là rất cao, cao đến có thể biến thành uy thế vô lượng tại Giang Nam đạo, mọi người đều phải sợ hãi thán phục.

Hắn hiện tại chỉ là võ giả Thần Cung Cảnh, chờ tới lúc Tô Tín đột phá Nguyên Thần Cảnh, vị trí của hắn sẽ càng vững chắc hơn trước.

Cho nên nói Tô Tín lập nhiều công lao như vậy, cộng thêm tiềm lực Tô Tín, chỉ cần vững vàng không đi tìm đường chết, vị trí tổng bộ đầu Giang Nam đạo vẫn là hắn làm.

Nhưng việc này không phải Tô Tín muốn.

Thân là võ giả, quá mức an nhàn sẽ làm cho ngươi quên đi khổ cực, quên đi dốc sức làm việc lúc gian khổ.

Ai không muốn quyền thế vô song? Như đàn chủ Thu đàn Đổng Bất Nghi nói, hắn chỉ tin vào nắm đấm của mình, quyền thế vô song cũng chỉ dùng nắm đấm đổi lấy.

Quá mức an nhàn hưởng thụ sinh hoạt sẽ mài đi nhuệ khí bản thân, như Trầm Tấn vị trí mười tám Nhân Bảng, tuy hắn xuất thân tán tu nhưng có thực lực Nhân Bảng, tối thiểu hắn muốn vinh hoa phú quý cả đời không khó khăn, hắn muốn cuộc sống tốt một chút cũng không khó.

Nhưng kết quả Trầm Tấn vẫn mặc áo vải thô, ăn cơm dưa.

Tô Tín cũng giống như vậy, hắn sẽ không cự tuyệt quyền thế và vinh hoa phú quý, hắn cũng không buông nắm đấm của mình, cho nên hắn phải tiếp khiêu chiến, không cân nhắc thắng bại, chỉ cầu đánh với Lâm Khiếu một trận ma luyện nhuệ khí bản thân.

Sau khi Tô Tín bên này truyền tin tức ra ngoài, cả Giang Nam đạo lập tức sôi trào, chờ ba ngày sau tất cả tông môn võ lâm Giang Nam đạo đều phái người đến đứng ngoài quan sát thắng bại của cuộc chiến.

Tô Tín lựa chọn sinh tử lôi điều tiết tranh chấp của thế lực Giang Nam đạo, nơi này đã sớm có võ giả gia cố qua, phòng khi đánh nhau sẽ phá hủy nó.

Võ giả Tiên Thiên tạo thành lực phá hoại cực kỳ cường đại, như hai thế lực có võ giả Thần Cung Cảnh thật đánh nhau, một lúc sau hủy diệt một con phố không thành vấn đề.

Cho nên lôi đài sử dụng kim loại cứng rắn làm khung sườn, bề mặt khảm vật liệu đá chắc chắn, võ giả Tiên Thiên quyết đấu không thành vấn đề.

Lúc Tô Tín đến thì Lâm Khiếu đã lên lôi đài, hắn có dáng người cao lớn và đeo kiếm, hắn đứng trên lôi đài giống như thanh kiếm sinh ra kiếm khí trùng thiên.

Tô Tín cũng đạp lên lôi đài, hai người chắp tay đơn giản và báo tên của mình.

“Lâm Khiếu.”

“Tô Tín.”

Trên lôi đài cũng không có trọng tài hay người chủ trì, dùng thân phận của hai người bọn họ đoán chừng không ai có tư cách chủ trì vì bọn họ.

Đặc biệt là Tô Tín, tối thiểu cả Giang Nam đạo tông môn trừ Tiêu gia gia, còn lại không ai có thể đứng ra chủ trì.

Nhưng lần này Tiêu gia chỉ phái một hạ nhân tới ghi lại hình ảnh trận đấu mà thôi.

Cho nên sau khi hai người bào danh liền động thủ ngay sau đó, dù sao nơi này có nhiều người xem như vậy, sau khi phân thắng bại sẽ không ai có thể dùng thủ đoạn ăn gian.

Lâm Khiếu rút trường kiếm sau lưng ra, đó là thanh kiếm như sương tuyết tạo thành, dùng da xích sa nam hải tạo thành vỏ, trường kiếm ra khỏi vỏ liền có hàn khí lạnh thấu xương ập vào mặt.

Mục đích Lâm Khiếu khiêu chiến Tô Tín rất đơn thuần, Tô Tín ứng chiến Lâm Khiếu cũng có mục đích đơn thuần, cho nên hai người không nói nhảm và lập tức ra tay!

Trường kiếm sương tuyết trong tay Lâm Khiếu đánh thẳng về phía trước, trường kiếm như xuyên qua hư không, trong nháy mắt đã tới trước mặt Tô Tín.

Tròng mắt Tô Tín hóp lại, Tiên Thiên Vô Hình Phá Thể Kiếm Khí bộc phát giống như thần ma, hắn vung hai tay và có vô số kiếm khi bộc phát vô tướng vô hình, không gì không phá.

Nhìn thấy Tô Tín vận dụng Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí, nội tâm Lâm Khiếu sinh ra thần thái hưng phấn.

Kiếm hắn như xuyên qua không gian không thể tìm ra, những nơi mũi kiếm đi qua lại bộc phát cương khí vô cùng cường đại, lực lượng kia mang theo vận luật cực kỳ quái lạ, vậy mà trực tiếp đánh tan Tiên Thiên Phá Thể Vô Hình Kiếm Khí của Tô Tín.

Trong cầm kiếm ngũ phái cũng cũng chỉ có Kiếm Thần Sơn có công pháp vũ kỹ hiếm thấy nhất, kỳ thật hiếm thấy chủ yếu là vũ kỹ, bởi vì điển tịch vũ kỹ của Kiếm Thần Sơn không có chữ nào.

Công pháp điển tịch của Kiếm Thần Sơn chỉ có một bộ tên viết Kiếm Điển, nó là ba mươi sáu tảng đá lớn tạo thành, phía trên không có một chữ, chỉ có từng vết kiếm, chính là lão tổ sáng lập Kiếm Thần Sơn lưu lại.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất