Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị

Chương 66: Công phu sư tử ngoạm.

Chương 66: Công phu sư tử ngoạm.


"Nhanh, ngơ ngác cái gì? Lấy bằng lái xe của cậu cho tôi xem!"
Người đàn ông kia nhìn thấy tên phục vụ ấp úng, lập tức hắn đã biết người phục vụ này không mang bằng lái xe theo. Trong lòng cười nhạt, ngày càng táo tợn hơn.
"Tôi... tôi..."
Người phục vụ nghe được tiếng la của hắn, thân thể run lên, càng thêm sợ hãi.
"Cậu đừng nói là không mang theo bằng lái chứ?"
Người đàn ông bỗng nhiên nói.
Trong lòng người phục vụ giật mình một cái, gật đầu.
"Má nó, thật sao? Ngay cả bằng lái xe cũng không có mà còn lái xe? Hơn nữa còn lái BMW 760!"
Trong lòng người đàn ông cười ha hả, thầm nghĩ ngày hôm nay thực sự đụng tới người coi tiền như rác rồi.
Hắc, tổn thất của bản thân lại có người thanh toán cho mình.
Hơn nữa BMW này cũng không cần bản thân bồi thường.
Pháp luật giao thông là như vậy, bất luận là trách nhiệm của ai, nếu không có bằng lái thì phải chịu toàn bộ trách nhiệm.
Trên thực tế, người phục vụ này vừa mới chuyển xe ra rất tốt, Diệp Lăng đều thấy được.
Thế nhưng, người đàn ông này lúc lái xe lại không tập trung. Khi người phục vụ vừa chuyển xe ra, mới có thể đụng vào nhau.
"Anh em, làm người thì không nên như thế đâu?"
Đúng lúc này, Diệp Lăng đi tới.
Người đàn ông kia liếc mắt nhìn Diệp Lăng, nói:
"Vậy phải làm như thế nào? Cậu ta không có bằng lái xe, va vào xe của tôi, anh nói xem ai đúng ai sai?"
"Cậu ta không có bằng lái xe đúng là có lỗi, nhưng vừa nãy anh lái xe mà còn mất tập trung, lại còn nói cậu ta đụng vào xe anh? Rõ ràng là xe của anh đụng vào cậu ta?"
Diệp Lăng nói.
"Con mắt nào của anh nhìn thấy tôi lái xe mất tập trung?"
Người đàn ông ngang ngược nói.
"Hai mắt đều thấy."
"Đừng ở chỗ này xen vào việc của người khác, là cậu ta lái xe hơn nữa không có bằng lái xe, không liên quan gì đến anh."
Diệp Lăng vậy mà thấy được mình mất tập trung, trong lòng người đàn ông có chút không vui.
Nhưng mà, gã thầm cười lạnh.
Cơi như mình mất tập trung thì thế nào, người phục vụ này không có bằng lái, vậy tất cả đều là trách nhiệm của người phục vụ này.
"Tôi đích thật muốn nhúng tay vào chuyện này."
Diệp Lăng nói.
"Đại ca, đây... Đây chính là lỗi của tôi, anh đừng dính vào."
Người phục vụ cảm kích nói.
Nếu như Diệp Lăng cũng lái BMW, vậy hắn cũng cam tâm tình nguyện để Diệp Lăng giúp mình.
Nhưng Diệp Lăng chỉ lái Chery, người ta lại lái Ford, rõ ràng có tiền nhiều hơn Diệp Lăng.
Thái độ làm người của người phục vụ rất thành thật, cũng không muốn để Diệp Lăng tiếp xúc với kẻ xấu này.
"Trước không nói cậu không có bằng lái xe, quan trọng là nếu người này không mất tập trung, cũng không có chuyện như vậy xảy ra, cậu nói xem có đúng không?"
Diệp Lăng nói với người phục vụ.
"Mẹ nó, cậu ta không có bằng lái xe thì đừng có lái xe. Nếu như cậu ta không lái xe, có đúng là không xảy ra chuyện này hay không?"
Người đàn ông mắng.
Diệp Lăng có chút bất đắc dĩ, nói như thế nào đi nữa, người phục vụ này bởi vì mình đoạt chỗ đậu xe, mới lái BMW đến chỗ khác đậu, cũng không thể mặc kệ được?
"Thôi được.”
Diệp Lăng đặc biệc đi tới nhìn thoáng qua chiếc xe của người đàn ông nói:
"Như vậy đi, xe của anh cũng không bị đụng quá nghiêm trọng, cho anh 1 vạn đồng, việc này coi như xong, thế nào?"
"1 vạn đồng?"
Người đàn ông nhất thời trừng lớn đôi mắt:
"Cậu phát cơm cho ăn xin à? Xe của tôi là dòng cao cấp, gần 70 vạn, cậu cho tôi 1 vạn?"
Xe này bị đụng đúng là không nhẹ, Diệp Lăng hỏi:
"Vậy anh muốn bao nhiêu?"
"10 vạn!"
Người đàn ông trực tiếp sử dụng công phu sư tử ngoạm.
Trong lòng gã nghĩ, nếu Diệp Lăng muốn coi tiền như rác, tại sao mình không làm thịt hắn.
Dù sao nếu không báo cảnh sát, đến lúc đó người phục vụ này không có bằng lái xe, không có lời gì để nới, còn phải bồi thường tiền cho BMW.
Xe của mình thì cũng thôi, nhiều lắm là 2 vạn 3 vạn. Nhưng BMW, chỉ có một cái bánh xe, cũng gần 10 vạn.
"10 vạn? Người anh em, anh đưa giá có chút quá phận rồi?"
Diệp Lăng nhíu nhíu mày nói:
"Như vậy đi, cho anh 3 vạn, sửa chữa vậy là đủ rồi. Còn dư coi như tôi mời anh uống rượu, thế nào?"
"Cậu thấy tôi giống như thiếu một bình rượu à?"
Người đàn ông kia cười lạnh:
"10 vạn? Không thì chúng ta báo cảnh sát, không bằng lái thế nào cùng ngồi nhà tạm giam 10 ngày 8 ngày đi? Cậu ta cũng phải bồi thường tiền cho chủ xe BMW, còn có xe của tôi nữa."
"Lái xe 70 vạn, anh còn thèm mấy vạn này sao?"
Diệp Lăng nói.
"Thực sự chê cười, mấy vạn đồng không phải là tiền à? Ai bảo cậu ta không có bằng lái xe? Tự mình xui xẻo thì trách ai?"
"Đừng ở chỗ này nói nhiều, nếu cậu muốn giải quyết riêng thì 10 vạn đồng. Nếu cậu không muốn tôi lập tức báo công an, một chút sức cũng không muốn lãng phí với cậu."
"Nói đi nói lại thì anh không muốn nói chuyện trong hòa bình đúng không?"
Sắc mặt Diệp Lăng trở nên âm trầm.
“Cậu hù dọa tôi?"
Người đàn ông hừ một tiếng:
"Thực sự là kiến thức rộng rồi, người này đụng xe của tôi, cậu với tên này thật biết giả bộ, không có tiền bồi thường thì kiêu ngạo cái gì? Kiêu ngạo còn chưa tính, cậu còn muốn đánh tôi đúng không?"
"Chậc chậc, đúng là người không thực tế!"
Diệp Lăng đi tới chỗ người đàn ông.
Thấy Diệp Lăng đi tới, người đàn ông lập tức mở cốp xe phía sau, từ bên trong lấy ra một cây đao dài.
Người đàn ông cũng không phải là người lặn lộn trong xã hội đen, chỉ là bình thường chạy đường dài. Cho nên mới bỏ một cây đao vào, để tránh bất cứ tình huống nào xảy ra.
"Thế nào? Mày còn muốn thử với lão tử không?"
Người đàn ông khiêu khích.
"Anh đây coi như là tàng tư vũ khí?"
Diệp Lăng nói.
"Đừng ở chỗ này giả bộ với lão tử, giải quyết riêng hay là báo cảnh sát?"
"Báo cmn mày!"
Diệp Lăng không nói hai lời, một cước đá vào người đàn ông.
Tốc độ của một cước này quá nhanh, nhanh đến nổi làm cho người đàn ông kia phản ứng không kịp.
Chỉ nghe bịch một tiếng, người đàn ông lập tức phun ra một ngụm máu, trong lỗ mũi cũng có máu chảy ra .
Phục vụ kia có chút ngốc lăng, trợn to hai mắt, không biết nên nói cái gì.
Trong lòng gã có chút sợ, việc bản thân không có bằng lái xe là sai, người thanh niên này sao còn đánh người?
Người thành thật chính là như vậy, cái gì cũng đều không hiểu, một chút khí thế của đối phương đã bị dọa sợ.
"Rõ ràng là cậu sai mà còn dám đánh tôi?"
Người đàn ông kia đứng dậy, tức giận quát.
"Người nào sai, anh còn rõ hơn tôi."
Diệp Lăng nói:
"Anh nhìn cậu ta xem, toàn thân có bộ dạng là người có tiền sao? Anh há mồm ngâm miệng là 10 vạn, dù anh có làm gì đi nữa thì cậu ta cũng không cầm ra được số tiền lớn vậy? Một người phục vụ, tiền lương mấy nghìn, còn có một BMW cần xử lý, anh lái một chiếc xe 70 vạn mà lại tính toán với người như vậy?"
"Không có tiền lại không có bằng lái, không có tiền thì muốn mọi người khiêm tốn hữu lễ với cậu ta sao? Lão tử có tiền thì là lão tử sai?"
Người đàn ông quát.
"Không ai cần anh khiêm tốn hữu lễ, cũng không ai nói anh có tiền là sai. Nhưng anh có tiền lại hoàng hành ngang ngược, vậy chính là do anh không đúng."
Diệp Lăng chỉ chỉ chỗ bị đụng của xe đối phương nói:
"Tôi mới vừa nói rồi, cho anh 3 vạn tiền sửa xe. Nhưng anh quá tham lam, còn đòi 10 vạn. Đây không phải là đang tìm đánh thì là cái gì?"


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất