Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị

Chương 65: Người hiền bị ức hiếp.

Chương 65: Người hiền bị ức hiếp.


Mặc dù là cảm ơn, nhưng một bữa cà phê này Diệp Lăng uống không có mùi vị gì.
Cuối cùng vẫn là Trần Nghiên trả tiền, lấp cái hố đào cho tên ngốc Bùi Hải Thanh kia.
Trần Nghiên và La U rời đi, Diệp Lăng đứng ở bên ngoài ra một điếu thuốc, nghĩ đến kế tiếp nên làm cái gì
Chợt, Diệp Lăng vỗ đùi, nói :
"Ah, chân khí không thể ngăn viên đạn, nhưng Ngọc Phù có thể nha!"
Trong quán có không ít người nhìn ra bên ngoài, lúc nghe tới câu nói này của Diệp Lăng, đều giống như đang nhìn kẻ ngốc .
Còn có cái gì mà chân khí, Ngọc Phù. Đây là Trái Đất, ngươi tưởng là thế giới Tiên Hiệp à!
Diệp Lăng nghĩ đến liền làm, trực tiếp lái chiếc Chery màu đỏ mới tinh, lái về phía xa xa.
Thành phố Đông Hải nổi tiếng nhất là phố đồ cổ, đây không phải nên gặp Lưu Xảo, mà là ở trung tâm thành phố.
Trên cả con đường, tổng cộng có hơn 180 cửa hàng, toàn bộ đều là cửa hàng bán đồ cổ.
Nhìn một chút, đường cái hầu như đều bị lấp kín, toàn bộ đều là xe sang trọng.
Có rất ít người dám lái xe ở chỗ này, bởi vì dừng hai bên đường đều là xe sang trọng, vạn nhất xảy ra cọ sát thì phiền phức rồi.
Diệp Lăng cũng mặc kệ, lái chiếc Chery giống như là Ferrari, lấy tốc độ 100 mã lực trực tiếp vượt qua những chiếc xe sang trọng kia .
"Xuy!"
Tiếng thắng xe vang lên, Chery cong một độ cong xinh đẹp, trực tiếp ngang ngược đổ vào ở giữa.
Phía sau vừa mới có một chiếc BMW đời 7 muốn đỗ vào, đã thấy bị một chiếc Chery chen vào, lập tức bấm kèn liên tiếp.
Diệp Lăng bình tĩnh từ trên xe bước xuống, giống như không có nghe thấy, đi vào tiệm bán đồ cổ đối diện.
"Đứng lại!"
Đúng lúc này, trên xe BMW đi xuống một Đại mập mạp.
"Cậu muốn đi vào mua đồ sao? Không cần mua đồ, lập tức lái xe ra cho tôi!"
Mập mạp rống lên.
Diệp Lăng vừa nghe, ngay lập tức nở nụ cười.
"Mẹ nó, vị trí đỗ xe này là mày mua?"
"Không phải lão tử mua, nhưng lão tử tùy tiện mua một món ở chỗ này cũng bằng mấy chiếc xe của cậu."
Mập mạp ngạo nghễ nói.
"Nếu mày không mua, tốt nhất vẫn nên đóng cái miệng của mày lại, chỗ này quy định là BMW mới được đỗ không?"
Diệp Lăng không muốn tính toán với hắn, xoay người định rời đi.
Nhưng mập mạp nghe lời này của Diệp Lăng lại tức giận.
Lái Chery còn kiêu ngạo như vậy?
"Tiểu tử, tao cho mày biết, ngay hôm nay nếu mày không lái xe đi chỗ khác, có tin tao tìm người đến đập không?"
"Mày tìm đi."
Diệp Lăng vuốt tay, không quan tâm nói:
"Mày đập Chery của tao, tao sẽ đập BMW của mày, nhìn xem xe ai cứng hơn."
"Tao đập Chery của mày tao có thể bồi thường, mày đập BMW của tao mày bồi thường nổi sao?"
Mập mạp cười lạnh nói.
"Tao không bồi thường nổi..."
Diệp Lăng nói một câu, lại nói tiếp:
"Nhưng tao chưa nói sẽ bồi thường mày!"
"Cmm..."
Mập mạp còn muốn nói cái gì đó, một người bán hàng chạy ra, nói:
"Hai vị tiên sinh, xin bớt giận. Trời nóng thế này nổi giận không tốt, các người nói có đúng không?"
"Hừ!"
Mập mạp hừ lạnh một tiếng, nói với người phục vụ:
"Có biết tôi là ai không? Mau để cho hắn lái xe sang chỗ khác, một chiếc Chery còn muốn chiếm chỗ này."
"Tôi biết ngài, ngài là Cao Ninh, Cao tiên sinh."
Người phục vụ kia cười ha hả nói:
"Cao tiên sinh, ngài trước tiên vào bên trong đi, chúng tôi đã pha trà xong cho ngài rồi. Về phần chỗ đậu xe, ta sẽ sắp xếp cho ngài."
Cao Ninh vừa nghe, trừng mắt liếc nhìn Diệp Lăng, lúc này mới tiến vào tiệm đồ cổ.
Sau khi hắn đi vào, người phục vụ kia mới thở phào nhẹ nhõm, thấp giọng nói với Diệp Lăng:
"Vị tiên sinh này, ngài không cần thiết tính toán với những kẻ... có tiền này. Bọn họ luôn trừng mắt hếch mũi lên trời, ngài đừng vì bọn họ mà tức giận."
Diệp Lăng nhíu mày:
"Ý của cậu là tôi nhường lại chỗ đậu xe?"
"Sao thế được?"
Người phục vụ nói:
"Tôi sẽ sắp xếp chỗ đậu xe của anh ta, ngài muốn đỗ xe như thế nào ở chỗ này cũng được. Nhưng mà hình như Cao Minh có chút thế lực, ngài vẫn nên bớt trêu chọc anh ta đi."
Diệp Lăng vừa nghe thì vui vẻ, còn tưởng rằng người phục vụ này giống với tên Vương Hải trong tiệm thuốc bắc kia.
"Sau khi cậu sắp xếp chỗ đậu xe cho hắn, thì mang tôi đi dạo một lúc. Ngày hôm nay nếu như tôi nhìn trúng cái gì đó, không thể thiếu chỗ tốt của cậu."
Diệp Lăng cười nói.
Phục vụ kia nói:
"Tiên sinh, nơi này không phải là nơi để những dân thường nhỏ bé như chúng ta có thể chơi đùa! Xem cái xe Chery này của ngài có phải cũng mới mua không? Khẳng định là tiêu hết tiền tiết kiệm trong một thời gian đi, bên trong giá của mấy thứ kia một chút là hơn 10 vạn. Đồ để chúng ta tán gia bại sản, theo tôi biết không dưới 10 món."
"Hôm nay thật đúng là gặp được người tốt."
Diệp Lăng lắc đầu cười nói:
"Những cái khác cậu không cần xen vào, nên giới thiệu thì giới thiệu, thế là được.”
"Được rồi."
Người phục vụ lắc đầu, lái BMW đậu tới chỗ khác.
"Rầm!"
Đúng lúc này, một thanh âm va chạm bỗng nhiên vang lên.
Diệp Lăng ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy người phục vụ lái BMW đụng phải một chiếc Ford Explorer.
Rất rõ ràng là do người lái Ford đụng BMW.
Người lái Ford là một người đàn ông khoảng 30 tuổi, vẻ mặt rất kinh sợ.
Dù sao giá của BMW 760, đắt hơn xe của mình!
Nhưng mà người này khi thấy người lái BMW là người phục vụ, kinh sợ trên mặt lập tức biến thành tức giận.
"Má nó, mắt mày mù phải không? Chuyển xe như thế nào đó? Không thấy lão tử à, sao mày không lái về?"
Người đàn ông kia nổi giận.
"Tôi. .. rõ ràng là tôi chuyển xe trước, anh thấy sắp đụng phải, nhưng không phanh lại..."
Người bán hàng thấp giọng nói.
Hắn chỉ là một người bán hàng thôi, tiền lương ba bốn trăm, có đôi khi cũng nhận được chút tiền boa, lúc cao nhất có thể được năm sáu trăm.
Nhưng bây giờ một chiếc BMW 760, một chiếc Ford Explorer.
Đụng thành cái dạng này, lấy chút tiền lương của mình, cũng không bồi thường nổi!
"Mày còn dám cãi?"
Người đàn ông kia chỉ vào người bán hàng mắng to:
"Mày trừng mắt chó ra mà xem, rõ ràng là lão tử lái đến nơi này trước, mày chuyển xe sau. Lão tử phanh rồi ngừng lại, chiếc xe này mới đụng đến. Mày nói mày chỉ là một người phục vụ, giả bộ cái gì? Cũng học người lái BMW? Mày lái nổi sao?"
Người phục vụ kia đến từ nông thôn, thái độ làm người trung hậu, bị người đàn ông mắng to một trận. Hơn nữa trong lòng lại suy nghĩ đến chuyện bồi thường tiền, thật ủy khuất muốn khóc.
"Nhìn cái dạng nghèo sơ nghèo xát của mày, đừng giả trang ủy khuất trước mặt lão tử. Bây giờ ngươi nói đi, nên làm thế nào đây? Xe này là của tao, mày phải bồi thường cho tao!"
Người đàn ông này không có chút thương hại nào.
Vốn còn tưởng là chủ xe đi xuống, không nghĩ đến là người phục vụ lái đến chỗ đậu xe.
"Thế nhưng tôi...Tôi không có tiền bồi thường cho anh..."
Người phục vụ thấp giọng nói.
"Không có tiền? Không có tiền sao mày còn lái xe của người khác làm gì?"
Người đàn ông nhất thời quát:
"Đến đến đến, cho tao xem bằng lái của mày. Nếu như không có bằng lái mà lái xe của người khác, đây là phạm pháp!"
"Ai, người hiền bị ức hiếp, ngựa tốt bị người cưỡi..."
Cách đó không xa Diệp Lăng nhìn thấy một màn này, lắc đầu đi tới.


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất