Chương 72: Tam Thải Đế Ngọc.
"Này...Tại sao là hai màu?"
"Màu đỏ, màu xanh. Nếu như là hai khối ngọc, hay là một khối ngọc cũng được. Tiểu tử này, liền..."
"Nguyên thạch này tuy lớn, nhưng khả năng chứa hai ngọc thạch là rất nhỏ, Tôi thấy, rất có thể là một ngọc thạch."
Tất cả đều nhìn đến ngây người, hai loại màu sắc thực sự là quá chói mắt.
"Tiểu tử, tôi đưa cậu 2 triệu, đưa khối nguyên thạch này cho tôi, được không?"
"Đậu má, 3 triệu!"
"Trước tiên không nói nó là một khối ngọc, nếu như hai khối thì khối nguyên thạch này không chỉ 2 triệu, 3 triệu cũng là thấp, tôi ra 5 triệu!"
Mặc dù nói lần này Diệp Lăng đối đổ với Cao Ninh, sẽ không bán ra, nhưng vẫn có rất nhiều người bắt đầu ra giá.
Ánh sáng đỏ xanh thực sự là quá mê người.
Vương Ngưng Mị đứng ở phía sau Diệp Lăng, cái miệng nhỏ nhắn mở lớn, trong lòng xuất hiện từng trận hối hận.
Sớm biết rằng trong đống nguyên thạch có ngọc thạch chất lượng cao như vậy, bản thân mình cắt thì phát tài rồi!
Giá của khối nguyên thạch trong tay Diệp Lăng là 500 vạn, nhưng lúc này đã có người ra giá 5 triệu. Hơn nữa trước đó Diệp Lăng đã có một Viên Tâm Châu, Vương Ngưng Mị lập tức có cảm giác mình bị thua thiệt.
Chẳng qua buôn bán chính là như vậy, cầm khối 500 vạn này mà nói Vương Ngưng Mị chỉ thu được 100 vạn, nhưng qua tay ngươi khác thì buôn bán lời 400 vạn.
Nếu Diệp Lăng không cắt ra thứ tốt, Vương Ngưng Mị nhất định buôn bán có lời.
Nhưng bây giờ cắt ra thứ tốt cô lại cảm thấy buôn bán lỗ rồi.
Chẳng quan Vương Ngưng Mị không hổ là bà chủ, cũng không có cảm giác tiếc nuối, trái lại cười với Diệp Lăng:
"Đệ đệ, hôm nay đệ ở chỗ tỷ tỷ buôn bán lời nha..."
Diệp Lăng mỉm cười:
"Ý Mị tỷ là?"
Trên hai má của Vương Ngưng Mị lộ ra một cổ mị hoặc, nũng nịu nói:
"Ngày hôm nay đệ đệ ít nhất kiếm được mười mấy triệu? 1000 vạn của tỷ tỷ..."
"Ha ha, được!"
Diệp Lăng cũng thật cao hứng, vung tay lên nói:
"Ngày hôm nay coi như là buôn bán có lời từ tiền Mị tỷ. Về chuyện kia tôi sẽ giúp, còn 1000 vạn, coi như tôi mời Mị tỷ uống rượu!"
"Tỷ tỷ phải cảm ơn đệ rồi!"
Vương Ngưng Mị cao hứng cười đến nổi hai mắt đều thành hình trăng rằm.
"Tiên sinh, cái này, còn cắt nữa không?"
Sư phụ run rẩy hỏi.
Trong lòng hắn cũng rất hưng phấn, ở chỗ này cắt thạch nhiều năm như vậy, cũng chưa nhìn thấy Viên Tâm Châu và ngọc thạch hai màu, không nghĩ tới hôm nay lại thấy đầy đủ hết.
Nếu như cắt một đao nữa, có thể xuất hiện một loại màu sắc nữa không?
Hắn thực sự muốn cắt một đao nữa, nhưng mà khối này là của Diệp Lăng, hắn không dám cắt.
"Sư phụ muốn cắt?"
Diệp Lăng mỉm cười, lại tìm một vết dài trên mặt của khối nguyên thạch nói:
"Vậy từ nơi này, lại cắt một đao."
"Được rồi!'
Sư phụ quá đỗi vui mừng, cắt xuống một đao nữa.
Tất cả mọi người trợn to hai mắt nhìn, ngay cả Cao Ninh đã định là phải thua cũng hô hấp dồn dập.
Xôn xao!
Quả nhiên, cũng không biết do vận khí của Diệp Lăng quá tốt hay là hắn giả ngu. Nói chung một đao này đi xuống thì một luồng ánh sáng lập tức tuôn ra.
Hơn nữa cũng với hai đạo ánh sáng trước, tuyệt nhiên khác nhau.
Lúc này đây là màu vàng.
"CMN, ba loại màu sắc?!"
"Má nó... lão tử chơi đổ thạch nhiều năm như vậy. Cho tới bây giờ chưa thấy khối nguyên thạch nào bên trong có ba loại màu sắc như vậy!"
"Điên rồi, điên rồi, tôi đây có phải là đang nằm mơ không?"
"Đây chẳng lẽ là Tam Thải Đế Ngọc trong truyền thuyết?"
"Nếu là Tam Thải Đế Ngọc thì chính là phi thường hiếm có. Nếu bán đấu giá, thế nào cũng phải hơn mười mấy triệu?"
Tất cả mọi người kinh hô, nhưng lúc này đây cũng không ai ra giá.
Bởi vì bọn họ đều biết, bản thân mua không nổi.
Coi như có táng gia bại sản, cũng mua không nổi ngọc thạch này.
Vương Ngưng Mị càng lộ ra nụ cười khổ, nói với Diệp Lăng:
"Đệ đệ, ngọc này của cậu chính là kết thúc việc buôn bán có lời của tiệm tỷ tỷ nha, ngày hôm nay rốt cuộc tỷ tỷ thiệt lớn rồi."
"Mị tỷ, chị cũng làm buôn bán, nên biết quy củ đi?"
Diệp Lăng nói.
Vương Ngưng Mị nhất thời lộ ra dáng vẻ tươi cười:
"Tỷ tỷ nói đùa, cậu còn tưởng thật."
"Tôi còn sợ cô đổi ý."
Diệp Lăng cười nói.
Nếu như Vương Ngưng Mị đổi ý, Diệp Lăng không ngại phá hủy tiệm của cô.
Mà Cao Ninh lúc này hoàn toàn giống như đang nằm mơ.
Gã không rõ, hôm nay là bản thân mình bị cái gì?
Khối của mình cắt ra ngọc thạch bảy tám chục vạn, Diệp Lăng cắt ra hơn một triệu.
Khối của mình cắt ra hơn một triệu, Diệp Lăng cắt ra mười mấy triệu, không phải là khiến mình táng gia bại sản sao?
"Sư phụ, không cần cắt nữa, sát cho tôi đi."
Diệp Lăng nói với sư phụ.
Nghe vậy, sư phụ gật đầu, trong lòng không biết vì sao có chút thất vọng.
Hắn còn muốn tiếp tục, nếu như cắt một đao nữa, còn có thể cắt ra một màu khác nha.
Mấy người sư phụ vội vàng sát, chừng nửa giờ, cuối cùng cũng sát xong khối nguyên thạch này.
Tất cả mọi người giờ phút này đều nín thở, chỉ vì khối ngọc trong tay Diệp Lăng.
Một khối ngọc thạch này chính là mang trong mình ba loại màu sắc, giống như là ngọc lưu ly. Màu sắc sặc sỡ, màu vàng, màu đỏ, màu xanh, rực rỡ tươi đẹp làm kẻ khác say mê.
Thậm chí, bọn họ còn có thể từ trên khối ngọc này cảm thụ được linh khí nồng nặc.
"Quả nhiên là Tam Thải Đế Ngọc..."
"Cao mập mạp ngày hôm nay hoàn toàn thua rồi. Khối ngọc thạch này, thế nào cũng phải hơn mười mấy triệu, thậm chí hơn trăm triệu. Không nghĩ tới tiểu tử nghèo lái Chery vậy mà lại có vận khí tốt như vậy?"
"Anh còn nghĩ là vận khí tốt sao? Hai lần liên tiếp đều có thể cắt ra ngọc thạch hơn 1 triệu, hơn nữa Tam Thải Đế Ngọc này, cắt ba đao, ba đao đều lộ ra màu sắc, rõ ràng là người trong nghề."
"Đúng nha, thật không nghĩ tới, còn có người khiêm tốn như vậy, nhưng mà tiểu tử này cũng quá trẻ đi? Làm cho chúng tôi... những lão già lăn lộn trong giới đổ thạch này sao chịu nổi?"
"Sau này cần thỉnh giáo hắn một chút."
Ánh mắt mọi người nhìn về phía Diệp Lăng đều lộ ra sự kính nể, loại khinh bỉ lúc trước hoàn toàn biến mất.
Trước không nói Diệp Lăng có hoàn toàn là người trong nghề hay không, chỉ nói Tam Thải Đế Ngọc của hắn, đều gần trăm triệu. Nếu chỉ từ số tiền mà nói, bọn họ cũng không dám nói coi thường Diệp Lăng nữa.
"Tôi còn tưởng rằng là Ngũ Thải Đế Ngọc..."
Trong lòng Diệp Lăng thầm nghĩ:
"Có chút đáng tiếc, ngọc thạch này nếu như qua một trăm ngàn năm nữa, hẳn sẽ có thể trở thành một Ngũ Thải Đế Ngọc, nhưng hiện tại đã bị khai thác rồi."
Ngũ Thải Đế Ngọc, Diệp Lăng ở Tu Chân giới cũng đã thấy qua, trân quý hơn linh thạch nhiều.
"Chẳng qua linh khí trong Tam Thải Đế Ngọc, cũng có thể làm cho tôi đột phá đến Hậu Thiên trung kỳ. Thật không nghĩ tới, linh khí trên Địa Cầu loãng như thế, lại vẫn có thể sinh ra được Tam Thải Đế Ngọc."
Tâm trạng Diệp Lăng rất tốt, quay đầu nhìn vẻ mặt trắng bệch của Cao Ninh.
"Ông chủ Cao, anh là đại nhân vật, nói phải giữ lời. Hai chúng ta ai thắng ai thua, trong lòng anh cũng rõ ràng, 5 triệu... có thể đúng hạn đưa tới chứ?"