Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị

Chương 71: Cao Ninh tuyệt vọng.

Chương 71: Cao Ninh tuyệt vọng.


Đi tới trước một đống nguyên thạch, Diệp Lăng vuốt cằm, hình như là đang cẩn thận chọn lựa.
Trên thực tế, ai cũng không biết, Diệp Lăng vốn không nhìn, mà là đang từ bề mặt của nguyên thạch cảm nhận được trình độ nguyên khí.
Hiện tại chẳng qua là giả bộ mà thôi.
Ngược lại là Cao Ninh, dáng vẻ bình tĩnh lúc trước đã hoàn toàn biến mất. Bây giờ trên trán ra không ít mồ hôi, đang cẩn thận tìm kiếm.
Nhưng mà qua nửa giờ, Cao Ninh vẫn chưa chọn ra.
Diệp Lăng cười lạnh một tiếng, đoán được suy nghĩ của Cao Ninh, hắn đi tới nguyên thạch phía sau.
"Tôi chọn khối này."
Đúng lúc này, Cao Ninh cũng bỗng nhiên chạy tới, còn chưa tới đã la lớn.
Bàn tay của Diệp Lăng đang vươn ra định chọn khối nguyên thạch đó, còn đang muốn mở miệng nói.
"Ông chủ Cao, anh cũng quá không thực tế rồi? Rõ ràng là tôi chọn khối này trước."
Diệp Lăng cau mày nói.
Cao Ninh âm dương quái khí nói:
"Ai biết cậu muốn chọn khối này? Cậu có nói trước sao? Ai mở miệng trước chính là của người đó, tôi muốn khối nguyên thạch này!"
"Thật là muốn?"
Diệp Lăng hỏi lần nữa.
"Nói thừa!"
Cao Ninh chỉ chỉ Hàn Lâm, nói:
"Mang khối nguyên thạch này cho tôi."
"Đê tiện."
Trong lòng Hàn Lâm thầm mắng một tiếng, nhưng mà vẫn đi tới.
Người xung quanh cũng đã nhìn ra được, rõ ràng Cao Ninh biết Diệp Lăng không đơn giản giống như biểu hiện của hắn, cho nên chờ nửa giờ cũng không chọn.
Hết lần này đến lần khác chờ đến khi Diệp Lăng muốn chọn, hắn lại tới đây đoạt.
Loại thủ đoạn này, thật đúng là vô sỉ đến cực điểm.
Vương Ngưng Mị cau mày, thầm nghĩ Cao Ninh này thua không nổi.
"Được, nếu anh chọn khối này, vậy tôi chọn cái khác."
Diệp Lăng gật đầu, đi tới đống nguyên thạch ở giữa, nói:
"Hàn huynh đệ, làm phiền anh lấy khối này cho tôi."
"Đại ca, người này thực không biết xấu hổ."
Hàn Lâm thấp giọng nói.
"Không sao."
Diệp Lăng cười nói.
Trong lòng Cao Ninh có chút không hiểu.
Lẽ nào hắn thực sự là tùy tiện chọn? Nếu thật như vậy, khối này của bản thân cũng không dùng được!
"Ông chủ Cao, làm người phải thành thật, tôi cho anh một cơ hội nữa. Nếu anh không muốn chọn khối này thì đổi lại cũng được, thế nào?"
Diệp Lăng cười nói.
Trong lòng Cao Ninh có chút xoắn xuýt, có chút không hiểu Diệp Lăng.
Nhưng mà rất nhanh, trong lòng Cao Ninh đã quyết định.
Hắn thấy, nhất định là Diệp Lăng cảm thấy khối này của mình tốt, cho nên mới bảo mình đổi.
“Không cần đổi!"
"Thật không đổi?"
"Không cần."
"Vậy được."
Diệp Lăng gật đầu nói:
"Vậy chúng ta ... bắt đầu cắt đi?"
Trên thực tế, khối nào tốt, khối nào không tốt, trong lòng Diệp Lăng biết rõ.
Nếu Cao Ninh không đổi, hắn cũng không lấy khối kia.
Khối tốt nhất đã ở trong tay Diệp Lăng.
"Cắt đi."
Cao Ninh nhìn về phía sư phụ nói:
"Cẩn thận chút, đừng cắt hư của tôi."
Trong lòng sư phụ cũng có chút khẩn trương, dù sao một đao này đi xuống, chính là 5 triệu nha!
"Từ đâu cắt xuống?"
"Từ nơi này."
Cao Ninh suy nghĩ một chút, chỉ chỉ bên trái.
Sư phụ cắn răng, cắt xuống một đao.
Một đao này, khối đá liền lộ ra ánh sáng lớn.
"Trướng!"
"Má nó, lớn như vậy, một đao liền trướng, Cao mập mạp đây là muốn phát tài!"
“Xem ra tiểu tử này rất lợi hại, vừa nãy hắn định chọn khối này nhưng lại bị mập mạp đoạt trước."
Những người đó đều ao ước một trận, nguyên thạch lớn như vậy, một đao đã ra, ngọc thạch bên trong thế nào cũng hơn 5 cân.
Vương Ngưng Mị đi đến bên người Diệp Lăng, nhỏ giọng nói:
"Có nắm chắc không? Ngày hôm nay người này là muốn cùng cậu không chết không ngừng đó."
"Không có chuyện gì, hắn muốn chơi, tôi chơi với hắn."
Diệp Lăng cười nói.
Nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Diệp Lăng, Vương Ngưng Mị có chút không hiểu.
Tiểu tử này lấy đâu ra tự tin như vậy?
"Ông chủ Cao, còn cắt nữa không?"
Sư phụ hỏi.
Sắc mắt Cao Ninh hưng phấn, thân thể có chút run rẩy, vung tôiy nói:
"Không cắt, sát cho tôi!"
Nghe vậy trong lòng sư phụ nhất thời xuất hiện một trận khinh bỉ.
Khối đá lớn như vậy, sát tới khi nào?
"Xem ra Cao mập mạp này là sợ thua, không dám cắt nữa!"
Trong lòng mọi người thầm nghĩ.
"Chú Lý, chú gọi nhiều người đến cùng nhau sát, đồ tốt như vậy, bị phá hủy thực sự đáng tiếc."
Vương Ngưng Mị mở miệng nói.
Cao Ninh lập tức ném một ánh mắt về phía cô, trong lòng thầm nghĩ, còn nói giúp mình. Nếu có thể lấy lại 5 triệu, nhất định phải cùng cô lên giường.
Sư phụ lập tức gọi vài người, sát đủ 2 giờ, đến giờ ăn cơm, mới sát xong.
Không ngoài dự liệu, khối này tuy không phải là Sơn Hải Lục cũng không phải là Đế Vương Lực nhưng phải thừa nhận là nó rất lớn, vừa vặn hơn 6 cân.
Hơn nữa nhìn phẩm chất này, cũng không kém hơn Sơn Hải Lục, giá cũng phải hơn một triệu.
Cao Ninh thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng yên lòng, cười lạnh với Diệp Lăng:
"Tiểu tử, 5 triệu ngày hôm nay, cậu phải trả lại rồi!"
"Phải không?"
Diệp Lăng nhìn Cao Ninh nói:
"Ông chủ Cao, tôi sẽ cho anh một cơ hội nữa. Nếu bây giờ anh đồng ý, chúng ta sẽ dừng đánh cược, thế nào?'
"Tôi thấy là cậu sợ thua đi?"
Cao Ninh hừ lạnh nói:
"Nhìn lão tử cắt ra ngọc thạch lớn như vậy, không dám đánh cuộc? Vừa nãy mới muốn tiền của lão tử, chưa gặp người có đức hạnh như cậu? Nhanh, đừng nói lời vô ích!"
Diệp Lăng rất bất đắc dĩ, mình cho hắn một con đường sống, sao hắn lại không biết quý trọng?
"Vậy được."
Diệp Lăng nói với sư phụ:
"Sư phụ, ngài cắt đi."
Ngày hôm nay coi như sư phụ này kiến thức được, vài đống nguyên thạch cũ, lại có thể ra một khối ngọc tốt.
Như hôm nay, ra một Viên Tâm Châu, một khối ngọc nặng 6 cân, thực sự kỳ lạ.
Một đao đi xuống, mặt trên nguyên thạch trực tiếp bạo phát một trận ánh sáng.
Nhưng tia sáng này không phải màu xanh biếc, mà là màu đỏ.
"Màu đỏ?"
"Chẳng lẽ là ngọc trái tim?"
"Mẹ nó, tiểu tử này sao có thể chọn đúng như vậy?"
Sắc mặt người xung quanh đều thay đổi. Ngọc màu đỏ, hơn nữa màu sắc lại đẹp như thế, chí ít cũng phải hơn 1 triệu!
Lúc Cao Ninh thấy màu đỏ này, đầu ông lên một tiếng thiếu chút nữa phun một ngụm máu.
Tình huống này, cơ bản không cần phải cắt nữa, chỉ cần ngọc trái tim này hơi lớn một chút, thì sẽ có giá trị hơn khối của mình.
Giờ phút này, trong lòng Cao Ninh cầu Bồ Tát Phật Tổ, ngọc trái tim của Diệp Lăng nhất định nhỏ, nhất định phải nhỏ.
Nhưng sau một cái chớp mắt, sắc mặt Cao Ninh lập tức trắng bệch, lòng tràn đầy tuyệt vọng.
Bởi vì Diệp Lăng cho sư phụ cắt một đao, hơn nữa một đao này vừa cắt xuống lại bạo phát một trận ánh sáng.
Mấu chốt nhất là, màu sắc lúc này đây, không phải màu đỏ mà là... màu xanh!


Truyện Cùng Thể Loại
Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức

Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất