Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị

Chương 79: Mắt chó coi thường người khác.

Chương 79: Mắt chó coi thường người khác.


Nghe nói như thế, Diệp Lăng không khỏi nhìn Lưu Xảo một cái. Dáng vẻ ủy khuất của cô gái nhỏ này, thật đúng là làm cho người tôi đau lòng
"Được rồi, đừng không vui, còn phải ăn bữa tiệc lớn đây."
Diệp Lăng sờ sờ đầu nhỏ của Lưu Xảo lại cười nói:
"Còn nữa, giúp em cứu cha của em, cũng không phải là bởi vì anh muốn em làm thế nào. Em quen biết anh, đây chính là em nên được, hiểu chưa?"
Lưu Xảo nghiêng đầu nhìn Diệp Lăng, hình như là có chút không phản ứng kịp.
Cái dáng vẻ ngốc manh này, giống như là một đứa con nít, thực sự vô cùng dễ thương.
Khách sạn Hỉ Nghênh Lai tọa lạc ở trung tâm thành phố Đông Hải, cao 33 tầng, trang trí xa hoa, cửa sổ toàn bộ đều là thủy tinh công nghiệp.
Nhất là buổi tối, đèn đuốc sáng trưng, màu sắc huyễn lệ làm cho người khác chỉ đứng từ xa mà nhìn đã thấy mỹ lệ.
Như loại khách sạn này ngoại trừ tiệc đứng ra, ăn một bữa thì hơn mấy ngàn đồng. Người bình thường thực sự có rất ít đến đây.
Ăn một bữa cơm tiêu tốn mất hai tháng tiền lương, có bệnh mới đi?
Xe chậm rãi đi tới phía trước bãi đỗ xe của khách sạn, Diệp Lăng định tìm vị trí dừng lại.
Lưu Xảo có vẻ hơi câu nệ, dù sao từ nhỏ đến lớn, cô còn chưa đến nơi nào xa hoa như vậy.
"Đông đông đông."
Đúng lúc này, cửa sổ xe bỗng nhiên bị người gõ.
Diệp Lăng kéo cửa xe xuống, chỉ thấy một người mặc đồ bảo vệ đứng ở bên ngoài.
Dáng vẻ người này lấm la lấm lét, nhìn một cái liền biết không phải là thứ tốt gì, miệng đầy răng vàng, không biết có bao nhiêu năm không chà rồi.
Vốn là dự định nói chuyện với Diệp Lăng, chẳng qua con mắt của gã nhìn thấy đầu tiên chính là Lưu Xảo. Nhất là khi nhìn thấy đồi núi của Lưu Xảo, trong mắt vậy mà lóe ra ánh sáng.
"Anh nên quản mắt của mình cho thật tốt. Nếu không, tôi sẽ giúp anh lấy xuống?"
Diệp Lăng cau mày nói.
Dáng dấp Lưu Xảo xinh đẹp, hơn nữa hai ngọn núi lại lớn, nhất định sẽ đưa tới rất nhiều ánh mắt nhìn ngắm.
Đối với thứ ánh mắt này, Diệp Lăng ngược lại cũng sẽ không đi quan tâm. Nhưng tên này vẫn luôn nhìn chòng chọc, vậy là không tốt rồi?
"Khụ khụ..."
Nghe được lời của Diệp Lăng, nhân viên bảo vệ kia ho khan một tiếng, chỉnh sửa lại quần áo một chút, nói:
"Tiên sinh, đây là Chery của ngài?"
Diệp Lăng gật đầu.
"Là như vậy, công ty có quy định, đây là khu xe sang trọng, xe 20 vạn trở xuống không thể đậu ở chỗ này."
Bảo vệ nói, trên mặt lộ ra sự khinh bỉ. Trong lòng hắn âm thầm suy nghĩ: Một tên lái Chery, cũng đến loại địa phương này dùng cơm? Giả trang à?
"Ồ?"
Diệp Lăng cười lạnh tiếng, nói:
"Vậy anh nói cho tôi một chút, tôi nên dừng xe ở đâu?"
"Dừng ở nơi nào không thuộc phạm vi quản lí của tôi." bảo vệ nói:
"Chẳng qua anh có thể cho vị tiểu thư này xuống trước, tôi cảm thấy người xinh đẹp giống như vị tiểu thư này, ngồi trên ghế không làm bằng da, thật sự là ủy khuất cái mông của vị tiểu thư này."
"Anh nói cái gì đó?"
Lưu Xảo nhất thời lộ ra vẻ tức giận.
"Tiểu thư, tôi cũng là suy nghĩ cho cô."
"Không cần!"
Lưu Xảo không nhịn được khoát tay áo.
"Anh qua đây."
Diệp Lăng vẫy vẫy tay với người bảo vệ này.
Nghe vậy, bảo vệ lộ ra nụ cười nhạt, thầm nghĩ: Cấp cho tiền boa đi ? Hừ, không cho tiền boa, còn muốn tìm nơi đỗ xe?
Không thể không nói, bảo vệ này vẫn rất có ánh mắt.
Ở chỗ này làm thời gian dài, rất nhiều thổ hào lúc xuống xe, đều sẽ cho chút phí. Mà giống như Diệp Lăng, lái chiếc xe 20 vạn lại tới chỗ này ăn cơm, lại mang theo mỹ nữ bên người, cũng là vì giả trang trước mặt người đẹp mà thôi.
Người như thế, bình thường sẽ không cho tiền boa.
Mà giống như loại tình huống này, phải cho bản thân mình tiền boa, giống như bây giờ...
Đi tới trước mặt Diệp Lăng, bảo vệ này lộ ra nụ cười, vừa muốn nói cái gì đó.
Sau một phút, nụ cười trên mặt hắn liền đọng lại.
Chỉ thấy một bàn tay to không ngừng phóng đại trong mắt hắn cuối cùng bộp một tiếng, hung hăng đánh lên mặt gã. Bảo vệ này trực tiếp phát mộng!
Sau khi Diệp Lăng xuống xe, lại đá một cước vào bụng của bảo vệ này, trực tiếp đá gã nhắn lăn trên mặt đất.
"Tôi cho anh mặt mũi đúng không?"
Diệp Lăng nhìn chòng chọc hắn, nói:
"Ngay cả người trên xe taxi xuống, anh cũng phải giống như con chó vội vàng đi qua mở cửa, còn có tư cách khinh thường lão tử?"
"Mày biết nơi này là nơi nào không?!"
Bảo vệ kia bây giờ mới phản ứng lại, bưng lấy khuôn mặt bầm tím hô:
"Nơi này chính là khách sạn Hỉ Nghênh Lanh còn dám đánh tao, tao cho mày biết, khách sạn Hỉ Nghênh Lai là sản nghiệp dưới trướng của tập đoàn Hoa Mỹ, mày dám ở chỗ này đánh người là muốn chết mà!"
"Bốp!"
Diệp Lăng lại tát một cái tát vang dội qua.
"Tôi biết nơi này là Hỉ Nghênh Lai, tôi cũng biết tập đoàn Hoa Mỹ, nhưng một con chó giữ cửa, còn có tư cách để tập đoàn Hoa Mỹ đứng ra à?"
Diệp Lăng cũng không phải là khinh thường bảo vệ, cũng không khinh thường bất kỳ nhân viên ngành nghề nào. Hắn xem thường là loại mắt chó coi thường người khác này.
"Con mẹ nó, tao giết chết * thằng nhãi con!"
Nhân viên bảo vệ kia bị Diệp Lăng liên tiếp tát mấy bạt tai, lửa giận ngút trời.
Lập tức, gã đánh một quyền tới Diệp Lăng.
Diệp Lăng bắt lại quả đấm của gã, chân phải hoa lệ đá ra, bảo vệ này lập tức bay ra xa ba mét.
Cũng đúng lúc này, vài bảo vệ từ trong khách sạn chạy ra.
Thấy Diệp Lăng đá lăn người bảo vệ trẻ tuổi này, một người chừng 30 tuổi trong số đó lập tức quát nói:
"Xảy ra chuyện gì? Khách sạn có quy định, không cho phép ở chỗ này ẩu đả, lẽ nào các anh không biết sao?"
Diệp Lăng vỗ tay một cái, thản nhiên nói:
"Cái khách sạn này không phải cũng có quy định, xe 20 vạn trở xuống, không thể ngừng ở bãi đỗ xe?"
Nghe vậy, người này sửng sốt.
Rất hiển nhiên, trong khách sạn cũng không có loại quy định này.
Chẳng qua bọn họ đều thông đồng với nhau, tất nhiên trong lòng hiểu rõ.
"Đúng, khách sạn thật là có loại quy định này."
Người này nói.
"Được."
Diệp Lăng gật đầu, nói:
"Vậy anh phải đi gọi quản lý của các anh cho tôi, tôi ngược lại muốn hỏi một chút sản nghiệp dưới trướng tập đoàn Hoa Mỹ thật có loại quy định mắt chó coi thường người khác này?"
"Quản lý hiện tại bề bộn nhiều việc, sẽ không ra gặp anh."
Người này hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ: Một tên lái Chery, còn có tư cách để quản lý đi ra gặp? Thực sự là chuyện cười! Cho là mình lái Porsche sao?
"Được, nếu quản lý của các anh không gặp tôi, xe này của lão tử liền dừng ở đây"
Diệp Lăng lên xe trực tiếp lái đi, tiến nhập vào bãi đỗ xe.
Nhưng vào lúc này, tên bảo vệ trẻ tuổi bị đánh tơi bời trước đó, chắn trước mặt Diệp Lăng.
"Thằng nhãi con, mày có bản lĩnh thì lái đi, ngày hôm nay nếu mày không dám đụng tao, mày chính là cháu tao!"
"Ông ~ "
Diệp Lăng trực tiếp tức giận chân phải tàn nhẫn nhấn ga, xe oanh một tiếng vọt tới.
Tên bảo vệ trẻ tuổi kia trực tiếp bị đụng trúng, thân thể từ trên thân xe bay qua, cuối cùng rơi xuống mặt đất.



Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất