Tối Cường Tiên Đế Tại Đô Thị

Chương 78: Lưu Xảo ghen.

Chương 78: Lưu Xảo ghen.


"A..."
Không thể không nói, thân thể của Trần Hoành vẫn rất tốt.
Tuy rằng cả người đau nhức, thậm chí có nơi cũng xuất hiện vết thương chảy ra máu nhưng hắn vẫn không hôn mê.
Hàn Thanh Tâm hoàn toàn sợ ngây người.
Cô thật không ngờ, chuyện này lại phát triển thành tình trạng như vậy.
Nếu như cứ tiếp tục như vậy, Trần Hoành sẽ bị Diệp Lăng đánh chết tươi!
Bốn phía cũng có vô số người tụ tập lại.
Nhưng bọn bọ không có thương hại Trần Hoành, mà là thương chiếc Ferrari kia.
Đây là chiếc xe chí ít cũng 400 vạn, hoàn toàn bị đè ép, tiền sửa chữa cũng phải hơn 10 vạn đi?
Trần Hoành đã hoàn toàn sợ hãi.
Từ nhỏ đến lớn, gãcũng không bị ai đánh qua, chớ nói chi là đánh nặng như vậy!
Thậm chí hắn nghĩ đã phải chết rồi, cả người đều đau đớn.
Trần Hoành chính là loại phú nhị đại được dưỡng trong nhà, trên thực tế, Diệp Lăng dùng lực cũng rất nhỏ.
Tuy rằng xe kia bị đè ép xuống, nhưng Trần Hoành bị thương cũng chỉ là một chút ngoại thương mà thôi.
"Diệp Lăng đừng đánh!'
Đúng lúc này, Hàn Thanh Tâm chạy tới, kéo Diệp Lăng lại.
"Giáo huấn hắn một chút như vậy là tốt rồi, tiếp tục như vậy, hắn sẽ bị đánh chết mất."
Hàn Thanh Tâm nói.
"Tôi là bạn trai cô, phải thực hiện trách nhiệm của bạn trai. Người này dám đánh chủ ý lên người phụ nữ của tôi, tôi phải làm cho hắn nhớ kĩ mới được!"
Diệp Lăng nói.
Rất nhiều cô gái nghe nói như thế, đều hai mắt sáng lên.
Thầm nghĩ nếu như mình cũng có một người bạn trai tốt như vậy thì tốt rồi, dánh dấp đẹp trai, còn có để đánh nhau, đáng tiếc...Quần áo có chút nghèo.
Nhưng mà các cô cũng không nghĩ tới, bản thân Hàn Thanh Tâm lớn lên xinh đẹp sao?
"Anh thật đúng là hăng hái!"
Khuôn mặt của Hàn Thanh Tâm đỏ lên, đánh nhẹ Diệp Lăng một cái.
"Là cô nói, tôi là bạn trai của cô."
Diệp Lăng nói.
"Tôi... tôi không phải vì thoát khỏi dây dưa của kẻ này sao!”
Hàn Thanh Tâm dậm chân nói.
"Vậy nên cô mới lấy tôi làm bia chắn?"
Diệp Lăng đưa ngón trỏ ra, lắc lắc trước mặt Hàn Thanh Tâm nói:
"Cô thật may mắn, bây giờ trên đường, nhiều người đều đang nhìn cô như vậy. Nói cách khác, không phải đơn giản như vậy đâu."
Nghe vậy, Hàn Thanh Tâm có chút không phục:
"Vậy anh muốn như thế nào?"
"Chí ít..."
Câu nói kế tiếp không nói ra, nhưng ánh mắt của Diệp Lăng lại rơi vào trước ngực của Hàn Thanh Tâm.
Khuôn mắt của Hàn Thanh Tâm đỏ ửng, lập tức che ngực, cáu giận nói:
"Không biết xấu hổ!"
Nói xong Hàn Thanh Tâm lập tức lên xe của mình.
Cô cũng không lái loại xe như Ferrari, mà là lái một chiếc xe bình thường.
Diệp Lăng vẫn luôn nghĩ xe bình thường rất xấu nhưng khi Hàn Thanh Tâm ngồi lên... lại xinh đẹp như vậy?
"Ông ~"
Hàn Thanh Tâm đạp chân ga, cẩn thận lái xe lên đường, một trận mắng chửi tức giận vang lên.
Hàn Thanh Tâm đã đi rồi, Diệp Lăng ở chỗ này giả bộ cũng không có ý nghĩa gì.
Liếc nhìn Trần Hoành một cái, khóe miệng Diệp Lăng lộ ra nụ cười nhạt, về lại xe của mình.
"Kiếm đủ rồi?"
Vừa lên xe, giọng nói tràn đầy dấm chua của Lưu Xảo vang lên.
Diệp Lăng sửng sốt:
"Kiếm đủ cái gì?"
"Tiện nghi!"
Lưu Xảo cong cái miệng nhỏ nhắn, thở phì phò nói:
"Em đều đã thấy hết rồi, anh ôm hông của Thanh Tâm, lẽ nào không ai nói cho anh biết, thắt lưng của phụ nữ là không thể tùy tiện đụng sao? Sắc lang!"
Diệp Lăng cười xấu hổ:
"Lúc đó anh chỉ là vì giúp cô ấy thôi."
"Giúp cô ấy, sao ngón tay của anh lại không ngừng vuốt ve lên hông cô ấy?"
"Mẹ nó, em đều nhìn thấy được?"
Diệp Lăng lập tức mở to hai mắt nhìn, lẽ nào cô gái này có ánh mắt thấu thị?
Rõ ràng nhìn rõ thắt lưng của người khác như vậy!
"Hừ, nếu không muốn người biết, trừ phi mình đừng làm."
Lưu Xảo hờn giận nói.
Diệp Lăng:
"..."
...
"Vợ, ăn cái gì?"
"Cá chép chua ngọt? Đậu hủ ma bà? Hay là cánh gà?"
"Uống rượu đỏ gì?"
"Anh kháo, em nói một lời đi chứ!"
Dọc đường đi, Diệp Lăng mở miệng vô số lần, nhưng Lưu Xảo lại không nghe, cái đầu nhỏ nhìn ra ngoài cửa số, không nhìn thẳng.
"Vậy chúng ta không ăn nữa."
Diệp Lăng nói.
"Không muốn!"
Lưu Xảo lập tức quay đầu:
"Em muốn ăn, em phải ăn, em đói chết rồi!"
Diệp Lăng nghĩ cô gái nhỏ này thật đáng yêu, lửa giận lớn hơn đi nữa cũng sẽ bị đồ ăn ép xuống.
"Vậy em nói đi, muốn ăn cái gì?"
Diệp Lăng cười nói.
"Em mặc kệ, phải nhìn tâm ý của anh."
Lưu Xảo nói.
Diệp Lăng suy nghĩ một chút nói:
"Như vậy đi, ngày hôm nay buôn bán lời một ít tiền, chúng ta đi ra ngoài ăn mặn một chút, kiến thức thử xem khách sạn 5 sao là như thế nào?"
"Khách sạn năm sao?"
Lưu Xảo nhất thời trừng lớn đôi mắt nói:
"Nghe bọn họ nói, trong khách sạn 5 sao, chi phí tiệc đứng (buffet) thấp nhất cũng cần vài trăm. Hai người chúng ta, không cần phải xa xỉ như vậy đi?"
"Anh không dẫn em đi ăn tiệc đứng, mà là dẫn em đi ăn bữa tiệc lớn!"
Diệp Lăng cười nói, trực tiếp đổi tay lái, chạy tới khách sạn Hỉ Nghênh Lai.
Khách sạn Hỉ Nghênh Lai, chính là khách sạn cấp 5 sao, trải rộng tòan bộ Hoa Hạ. Về phương diện âm thực, tuyệt đối là đứng đầu.
Mà phía sau khách sạn Hỉ Nghênh Lai chính là tập đoàn Hoa Mỹ.
Nhưng mà khách sạn 5 sao cũng không phải tiêu chuẩn, mà là căn cứ vào khu vực mà định.
Nói ví dụ như, khu vực có kinh tế không mấy phát triển, khách sạn 5 sao ở đó, so sánh với thành phố Đông Hải này, chỉ có thể là 4 sao, thậm chí là 3 sao.
Rất rõ ràng, ở toàn bộ Hoa Hạ, thành phố Đông Hải có kinh tế ngành nghề đều có thể đứng vào top 10 thành phố, khách sạn 5 sao cũng đặc biệt xa hoa.
"Anh thật muốn đến đó sao?"
Lưu Xảo kinh ngạc nhìn Diệp Lăng.
"Tất nhiên, để bồi tội với vợ anh mà!"
Diệp Lăng cười đùa nói.
"Hừ, nếu như muốn bồi tội, anh không nên trêu chọc những phụ nữ khác."
Lưu Xảo hờn dỗi nói.
Diệp Lăng trầm mặc.
Nói thật, hắn cũng không phải loại người chuyên nhất một người.
Đời trước là như thế, đời này cũng là như thế.
Dùng lời của Diệp Lăng nói, chính là hắn sẽ không yêu chỉ một người phụ nữ, nhưng phụ nữ được hắn yêu, đều sẽ đối xử tốt với các cô.
Ở Tu Chân giới và Tiên Giới, thế giới người mạnh là vua.
Những nữ nhân kia đối với chuyện nam nữ cũng không có quá nhiều ý niệm giữ lấy.
Nhưng trên Địa Cầu lại không giống nhau, những người phụ nữ đặc biệt để ý đối với người đàn ông của mình, đại đa số không thể tiếp thu người đàn ông của mình có phụ nữ khác.
"Anh tức giận?"
Lưu Xảo thấy Diệp Lăng không nói gì, trong lòng bỗng nhiên có chút sợ hãi.
Diệp Lăng cười cười nói:
"Không có."
"Em, em chỉ nói giỡn thôi."
Lưu Xảo nói thầm:
"Anh đã cứu cha em, hơn nữa đã giúp em rất nhiều chuyện, sau này... sau này em sẽ không lại xen vào chuyện riêng của anh nữa."


Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất