Chương 120: Chúng Ta Là Một CP Đấy
- Cái gì?
Hư không đồng thời truyền đến ba tiếng thốt lên kinh ngạc.
Ba tên sát thủ bị kinh sợ tại chỗ, từ hư không hiện thân, thân hình bỗng nhiên lui lại, rời xa Từ Khuyết, nhưng trên mặt vẫn kinh hãi không thôi.
Một côn đập chết một tên sát thủ Nguyên Anh kỳ tầng tám, chuyện này... sao có khả năng?
Kim Đan kỳ làm sao có khả năng làm được một bước này?
Hai nữ tử Yêu Hồ cũng ngây người, cho dù các nàng biết Từ Khuyết có một chiêu Hỏa Liên uy lực khủng bố, lại không đoán được cho dù không có Hỏa Liên, Từ Khuyết vẫn còn cường đại như thế.
Một côn này, tuy nói trộn lẫn với uy lực của pháp quyết, nhưng trừ phi là sức mạnh bản thân đủ mạnh mẽ, bằng không không thể dễ dàng đánh chết một tên sát thủ Nguyên Anh kỳ tầng tám như vậy.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết chết một tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ, thu được 20 vạn kinh nghiệm cùng một cái nhẫn trữ vật.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 50 điểm Trang Bức!
- Kiếm Hội Kín dùng bổ trợ thật tốt.
Khóe miệng của Từ Khuyết giương lên, chỉ cần hắn trang bị Kiếm Hội Kín ở trên người, loại sức mạnh bổ trợ thêm ra kia vẫn sẽ tồn tại.
Chỉ cần không bị thương, trạng thái full stack này sẽ không giảm xuống.
Liền Long Đằng Cửu Biến đều không dùng, trực tiếp có thể đánh một tên sát thủ Nguyên Anh kỳ thành sương máu, loại sức mạnh bổ trợ thêm này quả thực quá khủng bố!
Tâm tình của Từ Khuyết thật tốt, kéo côn hoa, ngâm nga khúc ca Tây Du Ký cải biên:
- Vừa bay qua hai ngọn núi! Lại tìm thấy một dòng sông! Sát thủ lão bà ngực bự nước lại nhiều! Khà khà! Ăn một bổng của Lão Tôn. Giết tới ngươi tụt cái quần, chân cũng run cúc cũng run cầm cập, chọc ra cái lỗ thông thiên... Rộng lại to...
Hai nữ tử Yêu Hồ đều gượng cười, hầu tử này làm sao lại khẽ ca lên rồi, hơn nữa làm sao nghe có chút kỳ quái?
...
- Không thể tiếp tục, hầu tử này thật không đơn giản.
- Nhiệm vụ thất bại, chúng ta lui lại.
Ba tên sát thủ vô cùng quyết tuyệt, sau khi ý thức được thực lực của Từ Khuyết kì lạ như vậy, bọn họ lập tức lựa chọn lui lại.
Một đòn không trúng, trốn xa ngàn dặm.
Đây là chuẩn tắc của sát thủ, cũng là sát phạt chi đạo của bọn họ, chưa bao giờ vì đó mà sinh tâm ma.
Nhưng Từ Khuyết cũng không tính để cho bọn họ rời đi.
Lúc này từ bên trong hệ thống thương thành mua ra ba thanh hàn thiết phi đao, cầm trong tay, trực tiếp ném ra Tác Mệnh Đoạt Hồn Phi!
"Phốc!" "Phốc!" "Phốc!"
Ba tên sát thủ trong nháy mắt từ trong bóng tối ngã xuống đất.
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 80 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết chết một tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ, thu được 20 vạn kinh nghiệm cùng một cái nhẫn trữ vật!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết đánh giết một tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ, thu được 20 vạn kinh nghiệm cùng một cái nhẫn trữ vật!"
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết giết chết một tên tu sĩ Nguyên Anh kỳ, thu được 20 vạn kinh nghiệm cùng một cái nhẫn trữ vật!
Giải quyết nhanh chóng, trong đầu Từ Khuyết đồng thời vang lên vài tiếng thông báo của hệ thống.
Nhưng tiếp đó, hắn liền cảm giác đầu óc choáng váng một trận, giống như là cảm giác bị thiếu máu, váng đầu hoa mắt, trời đất quay cuồng, thân thể lung lay một cái, suýt nữa đứng không vững ngã sấp xuống.
Hai nữ tử Yêu Hồ còn chìm đắm ở trong chấn động, nhưng thấy bộ dạng này của Từ Khuyết, nữ tử Bạch Hồ đột nhiên tiến lên, đem hắn đỡ lấy:
- Tôn Ngộ Không, ngươi làm sao thế?
- Ta cũng không biết...
Từ Khuyết tỏ vẻ ngơ ngác, loại cảm giác mê mang trong đầu óc càng ngày càng nặng.
Hắn vội vàng gọi ra hệ thống hỏi:
- Hệ thống, thân thể ta xảy ra chuyện gì thế? Nhanh mở công năng tự động chữa trị cho ta.
Ding, bởi kí chủ trong vòng một ngày liên tiếp triển khai bốn lần Tác Mệnh Đoạt Hồn Phi Đao, thần hồn bị phản phệ, tự động suy yếu 10%.
- Cái quỷ gì?
Từ Khuyết lúc này kinh ngạc đến ngây người, thần hồn suy yếu 10%, đây mẹ nó phải ăn đến 10 viên Thiên Hư Đan mới có thể bù đắp lại, gộp lại ròng rã 100 điểm Trang Bức!
Sau một khắc, hắn mới nhìn rõ ràng giới thiệu về pháp quyết mà hệ thống đưa ra.
Tác Mệnh Đoạt Hồn Phi Đao:
Pháp quyết Thiên giai trung cấp cho người trong Ma môn tu luyện, tàn thuật đến từ Thượng Cổ truyền thừa, có Thiên Lý Truy Hồn, lực sát thương mạnh mẽ, nhất đao đoạt mệnh, thần hồn càng mạnh, phát huy ra uy lực càng lớn! (chú ý: Hung thuật này đối với thần hồn tiêu hao rất lớn, một ngày chỉ có thể triển khai hai lần, nếu mạnh mẽ triển khai, sẽ tự động suy yếu thần hồn!)
- Mẹ kiếp! Ta sắp ngất rồi.
Từ Khuyết xem xong con ngươi đảo một cái, trực tiếp ngã vào trong lồng ngực của Bạch Hồ nữ tử.
Lúc đầu tựa vào trong lồng ngực, lập tức cảm giác thấy bị một đống thịt mềm mại non mềm vây quanh, đồng thời một luồng hương thơm nhàn nhạt lao thẳng tới mũi.
Từ Khuyết lập tức làm ra một cái quyết định, tiếp tục giả bộ bất tỉnh!
Lúc này liền đóng chặt mắt lại, trực tiếp ngồi phịch ở trên người nữ tử Bạch Hồ bất động, trong lòng thì lại thầm mắng không ngớt.
Hắn lúc trước dùng Vô Tướng Thần Công mô phỏng theo Tác Mệnh Đoạt Hồn Phi Đao kia, cũng là bởi vì nhìn thấy cô bé Hồng Hồ gặp nguy hiểm, trong lúc vội vàng quyết định, cũng không kịp xem giới thiệu của nó.
Lại không nghĩ rằng một tên sát thủ Thiên Sát lại nắm giữ pháp quyết cấp bậc thiên giai, hơn nữa còn là trung cấp.
Nhưng từ giới thiệu của Tác Mệnh Đoạt Hồn Phi Đao mà xem, môn pháp quyết này vẫn đúng là xứng với Thiên giai, một chiêu làm Nguyên Anh kỳ mất mạng, đây không phải là pháp quyết nào cũng có thể làm được.
Duy nhất thiếu hụt, chính là hạn chế quá lớn, một ngày chỉ có thể triển khai hai lần. Nếu như mạnh mẽ triển khai sẽ giống như bây giờ, thần hồn bị phản phệ, tự động suy yếu.
Nhưng mà, nói tóm lại cũng không tính thiệt thòi, thân pháp của ba tên sát thủ này quá mức quỷ dị, Từ Khuyết ở loại địa phương chật hẹp này lại không thể dễ dàng sử dụng Dị Hỏa, chỉ dựa vào Tam Thiên Lôi Động hoặc là Liễu Ngạn Lăng Ba truy kích, có thể sẽ để cho một hoặc hai tên chạy mất.
Hiện tại tốn 100 điểm Trang Bức bù đắp thần hồn, đổi lấy cả đội sát thủ này bị diệt, lại học được một môn pháp quyết thiên giai viễn trình giết người, xác thực cũng không bị thiệt thòi, hơn nữa cả tràng chiến đấu xảy ra, coi như trừ đi điểm Trang Bức, hắn còn kiếm lời nhiều Trang Bức hơn.
Nghĩ tới đó, Từ Khuyết lại thoải mái, khóe miệng không nhịn được nhếch lên một vệt ý cười, gò má tiếp tục cảm thụ mảnh ôn nhuyễn xúc cảm này.
- Tôn... Tôn Ngộ Không, ngươi tỉnh lại đi... ngươi thế nào rồi?
Nữ tử Bạch Hồ lúc này tỏ vẻ đỏ ửng, cảm giác được hô hấp của người trên ngực kia lúc phun ra nhiệt khí, thân thể nàng không khỏi có chút nhũn ra, nhưng là lại không thể đẩy Từ Khuyết ra, chỉ lo là hắn bị thương nặng.
Cô bé Hồng Hồ vừa vặn đi tới, liếc Từ Khuyết một chút, nhất thời kinh hô:
- Tỷ tỷ mau nhìn, hầu tử chết tiệt này đang cười, hắn là đang giả bộ bất tỉnh chiếm tiện nghi của ngươi.
- Cái gì?
Nữ tử Bạch Hồ đột nhiên ngẩn ra, bỗng nhiên đẩy Từ Khuyết ra.
Từ Khuyết vô liêm sỉ "Ai nha" một tiếng, vịn vách đá "tỉnh lại", mở to con mắt mê man nói:
- Ta làm sao rồi? Đây là đâu? Xảy ra chuyện gì?
- Ngươi...
Nữ tử Bạch Hồ thông minh nhanh trí, làm sao không nhìn ra Từ Khuyết đang giả bộ, nhất thời tức giận đến nói không ra lời, hừ một tiếng, liền trực tiếp xoay người hướng về cửa ra.
Tiểu Hồng hồ cũng trừng mắt lườm Từ Khuyết, giơ giơ nắm đấm trắng nhỏ nhắn của nàng nói:
- Hầu tử chết, hầu tử thúi, đừng tưởng rằng ngươi đã cứu chúng ta là có thể chiếm tiện nghi của chúng ta, tỷ tỷ ta chính là Cửu Vĩ Yêu Hồ.
- Đúng rồi, ta còn là Tề Thiên Đại Thánh đây, lẽ nào ngươi không biết, Tề Thiên Đại Thánh cùng Cửu Vĩ Yêu Hồ ở trong game là một đôi CP (couple/cặp đôi) sao?
- CP? CP là cái gì?
Tiểu Hồng hồ nhất thời ngẩn ra.
- Chính là chỉ một đôi trời sinh, được rồi, đừng nói, ta cùng ngươi tỷ tỷ là chân tâm yêu nhau, ngươi không nên luôn chia rẽ chúng ta, coi như ngươi chiếm lấy thân thể của ta, trái tim của ta cũng sẽ không thuộc về ngươi, tạm biệt.
Từ Khuyết nói xong, trực tiếp cất bước hướng về cửa ra mà đi.
Tiểu Hồng hồ tỏ vẻ hoang mang đứng tại chỗ, tựa hồ bị lời nói này của Từ Khuyết làm cho có chút mơ hồ.
Chờ một lát sau, nàng mới đột nhiên kịp phản ứng lại, tỏ rõ vẻ nổi giận nói:
- Hầu tử chết tiệt, ngươi muốn cho ta cùng tỷ tỷ đều hầu một chồng, ngươi nằm mơ.
Nhưng mà Từ Khuyết đã theo sát phía sau nữ tử Bạch Hồ rời khỏi sơn động, nếu không nghe được lời nói như thần này của Tiểu Hồng hồ, tất nhiên sẽ kinh ngạc nói với nàng một câu, ngộ tính của tiểu cô nương không tệ nha.
...
Đi ra khỏi sơn động.
Đập vào mắt chính là một mảnh ruộng đồng rộng lớn, cùng với rất nhiều dị tộc có cách ăn mặc khác nhau, nhưng duy trì hình thái nửa người nửa yêu.
Bọn họ thiên kỳ bách quái, có người sau lưng mọc ra một đôi cánh khổng lồ, có người là nửa người trên là người, nửa người dưới là ngựa, cũng có phần lớn người trên đầu mọc ra sừng thú.
Những người này đang làm việc ở bên trong ruộng đồng, lợi dụng pháp quyết cày đất hoặc thu hoạch.
Xa xa, còn có vô số tiểu phòng ốc, trên nóc nhà có khói bếp lượn lờ.
Mới nhìn, đây cơ hồ chính là một thôn trang mỹ lệ hoàn toàn tách biệt với thế gian!
- Thiên Yêu bộ lạc kông tồi.
Từ Khuyết thán phục không ngớt.
Nữ tử Bạch Hồ tựa hồ còn đang tức giận, cũng không để ý tới Từ Khuyết.
Mà lúc này, một nữ tử trẻ tuổi trên đầu mọc ra một đôi sừng dê, trên người mặc quần áo đơn giản vội vội vàng vàng chạy tới, lo lắng như lửa đốt nói:
- Đại vương, không tốt, phòng luyện đan bên kia xảy ra sự cố rồi.