Chương 144: Trời Cao Nổi Giận
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 40 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 60 điểm Trang Bức!
Ding, chúc mừng kí chủ Từ Khuyết Trang Bức thành công, khen thưởng 80 điểm Trang Bức!
"Ầm ầm ——!"
Cùng với tiếng thông báo liên tiếp vang lên của hệ thống, trên trời cao, đạo lôi kiếp thứ ba rốt cục cũng mãnh liệt đổ xuống.
Lôi kiếp, đạo sau mạnh hơn đạo trước.
Uy lực của đạo Lôi Kiếp thứ ba này so với hai đạo lúc trước gộp lại còn kinh khủng hơn.
Nhưng mà dưới ánh mắt sợ hãi của mọi người, Từ Khuyết lại giơ thiết côn màu vàng trong tay lên, cứng rắn chống đỡ với lôi điện to gấp mấy lần thân thể hắn.
Lấy trứng chọi đá, châu chấu đá xe, những câu này rất thích hợp dùng để hình dung tình hình hiện tại của Từ Khuyết.
Nhưng sức mạnh và khí thế của thân thể hắn đã vượt xa tưởng tượng của mọi người!
Đạo lôi kiếp thứ ba này, hắn vẫn có thể đỡ lại, đồng thời điên cuồng tiến hành hấp thu.
Minh Vương Trấn Ngục thể trong lôi kiếp này, giống như một miếng bọt biển điên cuồng hấp thu.
5%, 6%, 7%...
Năng lượng mà Minh Vương Trấn Ngục thể tích lũy, vẫn đang tăng lên.
Ding, kiểm tra uy lực lôi điện, Minh Vương Trấn Ngục thể Lôi thuộc tính đã hấp thu 10%!
Khi tiếng thông báo của hệ thống vang lên, đạo lôi kiếp thứ ba cũng triệt để tiêu tan.
Trên tế đàn lại khôi phục vẻ yên tĩnh, toàn trường dưới đài cũng một mảnh vắng lặng, chỉ còn mây đen tren trời cao vẫn cuồn cuộn sôi trào, khí tức cuồng bạo càng lúc càng kịch liệt.
Từ Khuyết cảm nhận được rõ ràng cơ thể mình đang xảy ra biến hóa, tựa như có một luồng uy lực lôi đình chảy dọc trong cơ thể hắn, mỗi một kinh mạch đều ẩn chứa lôi điện, khiến cơ bắp thân thể trở nên rõ ràng, tràn ngập lực bộc phát.
- Ha ha ha, lúc này mới chân chính có một chút dáng vẻ của Tôn Ngộ Không rồi.
Từ Khuyết cười to, cúi đầu nhìn thân thể của chính mình, trong mắt tràn ngập chờ mong.
Nếu có thể hấp thu xong Cửu Tiêu Lôi Kiếp, Minh Vương Trấn Ngục thể của mình rất có thể sẽ đạt đến một cảnh giới khủng bố, mang đến hiệu quả tăng cường cực kỳ mạnh mẽ.
"Ầm ầm ầm ——!"
Đúng lúc này, trên bầu trời đột nhiên vang lên một tiếng nổ đinh tai nhức óc, giống như Lôi điện nổ tung, chấn động đến mức mang nhĩ của tất cả mọi người đều đau đớn, trong đầu vang lên tiếng ong ong.
- Mau nhìn, này... Lôi kiếp, thay đổi!
Đột nhiên, có người sợ hãi chỉ lên bầu trời, cao giọng hét lên.
Mọi người nghe thấy đều ngẩng đầu nhìn lên trời, toàn trường lập tức xôn xao.
- Tử... Tử lôi kiếp, tại sao lại như vậy, thế gian này, thật sự tồn tại loại lôi kiếp này ư.
- Làm sao... Đây là Thượng Cổ Lôi Kiếp ghi chép bên trong sách cổ, không ngờ bây giờ lại xuất hiện.
- Thượng Cổ Tử Tiêu Thần Lôi, một loại lôi kiếp không nên xuất hiện trên thế gian, thế mà hiện tại lại xuất hiện rồi.
Rất nhiều lão giả đều nhận ra loại tử lôi kiếp này, sắc mặt thay đổi, kinh hãi vạn phần.
Từ Khuyết cũng ngẩng đầu nhìn biến hóa trên bầu trời, từng đạo chớp giật như cự long, hiện giờ đã biến thành màu tím, Lôi Điện không có chút tạp sắc nào, chỉ một tia chớp nhỏ, đã có thể so với sức mạnh của ba đạo lôi kiếp màu xanh lam lúc trước gộp lại, mang theo thần uy hủy thiên diệt địa, khiến người ta kinh hãi run rẩy.
Đám người dưới tế đài cũng không ngồi yên được nữa, bắt đầu hoảng loạn.
- Thiên Phạt, đây là thiên phạt, không chỉ đơn giản là Thiên Kiếp nữa.
- Tên khỉ kia khiêu khích, cuối cũng đã khiến trời cao nổi giận.
- Trời cao nổi giận, chính là sinh linh đồ thán.
- Ngày hôm nay chúng ta có khả năng cũng phải chôn cùng, xong rồi, xong rồi, tên khỉ này gặp phải phiền toái lớn rồi.
- Sợ rằng Tế đài sẽ không chịu nổi cỗ thần uy này.
- Nhanh, chúng ta nhanh quỳ xuống để cầu trời, bằng không Thánh Địa của chúng ta sẽ phải biến mất trong lần Thiên Phạt này.
- Đúng đúng, nhanh cầu xin trời cao.
Rất nhiều dị tộc hoảng sợ, mặt không còn chút huyết sắc.
"Phù phù" một tiếng, một đám người nhanh chóng quỳ xuống.
Bọn họ quỳ xuống đất, dập đầu với trời cao, giống như giun dế nhỏ yếu đang khẩn cầu Thương Thiên bỏ qua cho họ một mạng.
Mấy vị cường giả của Thiên Yêu bộ lạc cũng tỏ vẻ kinh hoảng, bọn họ cũng không nghĩ tới, Từ Khuyết lại gặp phải loại đại sự này.
Chọc giận trời cao, dẫn tới thiên phạt.
Sắc mặt Tô Linh g trắng bệch, trước mặt thiên uy, nàng cảm thấy một cảm giác vô lực cùng sợ hãi sâu sắc.
Nhưng bóng người trên tế đàn đạo kia, vẫn đứng im như cũ.
Một người một côn, đỉnh thiên lập địa!
- Tề Thiên Đại Thánh... Tôn Ngộ Không!
Tô Linh Nhi thấp giọng lẩm bẩm, nhớ lại phong hào mà ngày thứ nhất Từ Khuyết nhìn thấy các nàng đã tự xưng.
Tề Thiên Đại Thánh, ngang với trời cao!
Thời khắc này, nàng mới hiểu được Tôn Ngộ Không mạnh mẽ đã vượt xa sự tưởng tượng của nàng.
Mà Hổ Vương cùng với đám người Vạn Yêu bộ lạc lạn mắt ngoác mồm, có người càng sợ đến mức sắc mặt trắng bệch, cả người run rẩy.
Thượng Cổ Tử Tiêu Thần Lôi, đây là thiên phạt.
Tên khỉ kia đang độ kiếp, hay hắn muốn lôi kéo đoàn người chôn cùng hắn?
- Thượng Thiên, chúng ta vẫn luôn kính nể ngài, tuyệt đối không phải đồng bọn của tên khỉ này
- Xin Thượng Thiên tha mạng~
Đám người Vạn Yêu bộ lạc vạn phần kinh hoảng, tiếng khóc liên miên, bọn họ không muốn bị thiên phạt liên lụy mà chết, chỉ có thể cầu xin trời cao tha thứ.
Nhưng trời cao hình như không nghe thấy tiếng cầu xin của bọn họ, Tử Tiêu Thần Lôi vẫn đang nổi lên, uy thế mạnh mẽ.
Thiên phạt này tựa như là vì muốn trừng phạt Từ Khuyết bất kính, đem hắn đánh vào địa ngục, vĩnh viễn không bao giờ siêu sinh.
Nhưng Từ Khuyết vẫn không biến sắc, trong mắt tràn ngập vẻ mừng rỡ như điên.
Nếu như có thể để Minh Vương Trấn Ngục thể hấp thu thần lôi này, đây chính là tạo hóa lớn lao.
Lần tạo hóa này, hắn nhất định phải có!
Cơ hội Trang Bức này, hắn cũng nhất định phải làm!
- Đến đây đi!
Từ Khuyết vung thiết côn màu vàng trong tay lên, gào lên với trời cao.
"Ầm ầm ——!"
Trời cao tựa như phẫn nộ đáp lại, thiên uy làm người ta phải nghẹt thở, bốn đạo Tử Tiêu Thần Lôi đột nhiên từ trên trời giáng xuống.
Lần này, là bốn đạo Lôi Kiếp đồng thời đánh xuống.
- Ha ha ha ha, đến hay lắm, tiết kiệm thời gian! Vừa vặn, hôm nay ta nhất định làm Tôn Ngộ Không một lần! Để cho các ngươi nhìn, cái gì mới gọi là Tề Thiên Đại Thánh!
Tiếng cười điên cuồng của Từ Khuyết vang vọng toàn bộ Lôi Trì.
Hắn vung kim côn, khí thế ngập trời, bễ nghễ thiên hạ.
- Long Đằng Cửu Biến, đệ nhất biến, mở!
- Đệ nhị biến, mở!
- Đệ tam biến, mở!
...
...
- Đệ cửu biến, mở!
Ầm!
Trên người Từ Khuyết xuất hiện chín bóng cự long mờ ảo, từ đỉnh đầu hướng xuống, tăng thêm chín lần sức mạnh, trong nháy mắt khhắn càng thêm mạnh mẽ.
Đây là thực lực cao nhất của hắn.
"Ầm!"
Bốn đạo Tử Tiêu Thần Lôi, đột nhiên đánh xuống.
Vẻ mặt Từ Khuyết ngưng lại, vung thiết côn, triển khai Diễm Phân Phệ Lãng cùng Lục Hợp Du Thân, biến ảo ra vô số côn ảnh, bao trùm toàn bộ tế đài.
- Ta muốn trời này, không che được mắt ta!
Từ Khuyết trầm giọng gầm lên, thiết côn quét ngang ra, vô số côn ảnh trong nháy mắt hợp lại làm một, bạo phát sức mạnh điên cuồng, đập về phía hư không.
"Ầm!"
Đạo Tử Tiêu Thần Lôi thứ nhất còn chưa kịp đến gần, trong nháy mắt đã bị thiết côn đánh nát, tán thành một mảnh hồ quang màu tím, sau đó bị cơ thể hắn hút lấy.
- Ta muốn đất này, không chôn được tâm ta!
Từ Khuyết lại niệm một tiếng, quét ngang một côn về phía trước.
"Ầm!"
Đạo Tử Tiêu Thần Lôi thứ hai bị đánh xuyên qua, tán làm một mảnh.
- Ta muốn chúng sinh, đều hiểu ý ta.
- Ta muốn chư Phật, đều tan thành mây khói!
Như sấm bên tai, tiếng gầm vang động núi sông, tiếp tục từ miệng Từ Khuyết nói ra.
Hai đạo Tử Tiêu Thần Lôi phía sau theo sát đánh xuống, dưới một côn của hắn, trong nháy mắt đã bị quét gãy, nổ thành hồ quang!