Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 192: Danh Chấn Hoàng Thành

Chương 192: Danh Chấn Hoàng Thành
Đối mặt với cấm vệ hoàng cung, Từ Khuyết lại tự xưng "Tạc Thiên Bang Hoa Vô Khuyết".
Nếu không phải hắn không muốn bại lộhân phận nhanh nh, chỉ cần ném ra khối lệnh bài, hộ vệ này khẳn sẽ sợ mất mật.
Nhưng hộ vệ nghe được Từ Khuyết nói đến ba chữ "Tạc Thiên Bang", sắc mặt cũng có chút thay đổi
Thân là cấm vệ hoàng cung, tin tức khẳng định rất linh thông, ngày hôm qua Tạc Thiên Bang Lý Bạch ở Hoàng thành gây ra động tĩnh lớn như vậy, hộ vệ không thể không biết.
Nhưng hoàng cung có lệnh cấm người đi vào, hộ vệ tự nhiên cũng không thể để Từ Khuyết ngoại lệ.
Lúc này, sắặt hộ vệ kia đã hơi hòa hoãn, nói khẽ với Từ Khuyết:
- Đạo hữu, mời người trở về đi! Hỏa Hoàng có lệnh, trước khi bố trí xong sân thí luyện, toàn bộ hoàng cung đều đóng, kể là ai tới cũng không cho phép đi vào, cho dù là Viêm Dương công chúa cũng không được phép xuất cung.
- Sân thí luyện?
Từ Khuyết nga.
Lúc này ở trong hoàng cung lại bố trí sân thí luyện, chẳng lẽ để ngày mai kò mã dùng?
Ô, ý lại hỏi thăm được một tin tức có lợi nha.
Hai mắt hắn khẽ híp lại, cười nhạt nói:
- Nói như vậy, sân thí luyện khẳng định rất ghê? Thậm chí ngay cả công chúa cũng không thể xuất cung?
- Cácạ không biết sao? Hôm qua Hỏa Hoàng đã ban bố thánh chỉ, sân thí luyện tổng cộng có ba cửa, cửa thứ nhất thi văn, cửa thứ hai thi võ, cửa thứ ba sẽ do Hảo Hoàng ra đề, nhưng nội dung cần rút thăm, xem như khảo cứu số mệnh, rút được câu đơn giản, sẽ thuận lợi thông qua, nh dung nh đề này có uy lực quá lớn, cho nên mới bố trí sân thí luyện.
Hộ vệ giải thích.
Từ Khuyết ngạc nhiên, hóa ra bố trí sân thí luyện là do sợ hủy hoại hoàng cung à? Thật vô vị, còn tưởng rằng sẽ có nội dung gì kinh thiê địa chứ.
Thôi, cũng không v mai lão tử sẽ tự mình khiến hoàng cung nổ tung.
Tạc Thiên Bang ngay cả trời cũng dám phá, còn không phá được một hoàng cung rách lát sao? Chờ đó, cẩu Hoàng Đế!
Từ Khuyết cười nhạt, khẽ chy với người hộ vệ rồi xoay người rời đi.
Trở lại khách sạn, bên ngoài khách sạn bị vây chặt đến mức nước chảy không lọt, rõ ràng có rất nhiều người thu được tin tức, trang nhau tới đây tìm Lý Bạch danh chấn Kinh Thành.
Ông chủ khách sạn vui vẻ đến hỏng rồi, mọi người truyền tai nhau đại tài tử Lý Bạch ở khách sạn của bọn họ, không tới nửa canh giờ, toàn bộ khách ã đầy khách.
Khi Từ Khuyết trở lại, mũ áo choàng lấy xuống mà quên đn.
Hừa lộ diện, trong nháy mắti người như ong vỡ tổ anh dũng tiến lên, thậm chí còn có thiếu nữ vung khăn lụa với hắn...
- Lý công tử dừng chân, thiếp thân trèo non lội suối vượt bao nhiêu mấy con đường mới tới được chỗ này đây, chỉ vì muốn gặt Lý công tử một lần.
- Nhanh! Lý công tử ở chỗ này, ha ha... Ta thấy Lý Bạch. Vừa nãy ta còn thừa dịp loạn mà sờ mông hắn, ha ha...
- Ta cũny. Cơ ngực Lý công tử thực sự cường tráng, ta quyết định một năm không rửa tay phải của ta để lưu giữ chút may mắn, biết đâu lại nhiễm được chút chương của Lý công tử...
...
Từ Khuyết vất vả mớ ra từ trong đám người được, trong lòng vẫn tràn đầy sợ hãi, hắn thật sự không ngờ tới mình lại được hoan nghênh nhiều như vậy.
Đặc biệt là mấy bác gái khi nãy sờ loạn hắn, quả thực khiến hắn sợ đến suýt tiểu ra quần, hắn quyết định nhanh chóng khoác áo bào lên, xoay người chạy trốn những người đang g kia.hưng đám người kia vẫn còn điên cuồng truy tìm, Từ Khuyết đứng ngoài đám người đó, dáng vẻ không còn gì để nỉ khẽ lắc đầu một cái.
Ở đây sắp thành buổi gặp mặt fans rồi.
Sờ! Sờ em gái các ngươi ấy.
Không thể nhẫn nhịn! Tuyệt đối không nhịn!
Lão tử tới để Trang Bức! Không phải tới cho các ngươi sờ!
Còn không rửa tay, có thấy buồn nôn hay không thế?
Là một người lấy Bức làm nghề nghiệp như hắn.
Có một số quan điểm cơ bản phải tuân theo.
Đầu tiên chính là ngày thường phải biết khiêm tốn.
Không muốn fans hâm mộ.
Những fans hâm mộ các ngươi, phô trương thanh thế đuổitheo ta như thế, thì ta làm saang Bức được?
Có thể để người ta hảoảo Trang Bức hay kÀ à à ắc lắc đtrong lòng Tết thở dàitiếng, sau đó xoay người đi xa, nhanh chóng thay đổt khách sạn khác để ở, ̃ng không dám nữa tùy ý để lộ thân phận Lý Bạch nữa.
...
Sáng sớm ng hai, sắời mờ sáng, Từ Khuyết đã chạy tới hoàng cung.
Hoàng gia kén rể, công chúa tuyển phò mã, đây là đại sự.
Dù Từ Khuyết đã tận lực dậy sớm, nhưng bên ngoài hoàng cung đã ìn nghịt người, trừ một số tu sĩ đến báo danh tham gia ra, còn có vô số bách tính đến đây vây xem.
Đội ngũ xếp hàng đã rất dài, hơn nữa hàng người di chuyển có hơi chậm, dù cho bây giờ Từ Khuyết lập tức xếp hàng vào sân, sợ rằng cũng phải chờ tới buổi trưa.
- Trời à! Những người này sớm như thế làm cái gì? Vội đi đầu thai à!
Từ Khuyết không nhị trong lòng phỉ nhổ một phen, sau đó liếc trộm bốn phía xung quanh, nhìn thấy mấy thư sinh đã cười nhạo tiệc rượu của Nhã pnhân ngày đó, cũng nghênh ngang đi lên trưới ngũ.
Từ Khuyết nhìn theo mới phát hiện, hóa ry tên thư sinh này để thư đồng của mình xếp hàng thay bọn họ, vì thế nên bọn họ có thể thoải mái ngủ một giấc, sau đó chạy tới lấy chỗ từ thư đồng.
- Vô liêm sỉ! Bắt nạt ta không có thư đồng hả?
Giậm chân mái, Từ Khuyết trực tiếp đi theo sau lưng mấy thư sinh kia, chờ lúc bọn hắn cùng thư đồng đổi vị trí, trong nháy mắt mắt nhanh chân nhanh tay chen vào phía trước.
Nhưng dù Từ Khuyh động nhanh thì vẫn bị hai tên thư sinh phát hiện ra, hai người ngay lập tức kn:
- Ôi! Người phía trước kia, ngươi là ai vậy?
- Ta? Ngươi hỏi ta là ai? Ta chính là ta. Thế mà ngươi còn hỏi, ngươi có bị ngu hay không?
Từ Khuyết khẽ mỉm cười, giả ngu nói.
Thư sinh kia nghe vậy thì càng tức giận, chỉ vào Từ Khuyết rồi liên tục chỉ trích:
- Lẽ nào có ! Mọi người đều phải xếp hàng, tại sao ngươi lại chen ngang? Ngươi đến cùng..
- Bởi vì ta không có tố chất.
Từ Khuyết lại cười hì hì, thản nhiên nói chuyện.
- Ngươi...
Mấy tên thư sinh trong nhất thời không có gì nói, không sai, bọn họ muốn chỉ trích tên này không có tố chất, nhưng hiện tại con hàng này lại trực tiếp thừa nhận mình không có tố chất.
Chuyện này... hoàn toàn không đi theo kịch bản.
- Thị vệ! Thị vệ... Tên này chen ngang, mau đuổi hắn ra ngoài.
Mấy tên thư sinh bị Từ Khuy cho tức gần chết lập tức vẫy tay gọi cấm vệ.
Nhưng cũng may cệ đi tới chính là người ngày hôm qua Từ Khuyết đến tìm hiểtình báo gặp được.
Gã khắc sâu ấn tượng với người áo đen tự xưng là ngườ Tạc Thiên Bang, gã chỉ lo đắc tội với "Tạc Thiên Bang", hơn nữa chỉ là mấy tên thư sinh gây sự mà thôi, lúc này liền đi lên phía trước răn dạy những tên thư sinh kia:
- Kêu cái gì mà kêu! Ai chen ngang? Tại sao ta không thấy?
- Ngươi...
Mấy tên thư sinh thấy thị vệnày bao che cho Từ Khuyết, nhất thời tức giận đến mức trợn trừng hai mắt nhưng không thể làm gì.
Người cvệ này cũng muốn mở một con mắt nhắm một con mắt, tùy ý đem chuyện này cho qua.
Trách mắng xong vài tên thư sinh, hắn liền muốn xoay người i.
Không ngờ lúc này, Từ Khuyết lại tự mình giơ tay lên, hô lên với người cấm vệ:
- Đồng chí! Nơi này! Nơi này! Người chen ngang chính là ta...
Cấm vệ:
-...

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất