Chương 191: Chuẩn Bị! Trang Bức Quy Mô Lớn!
Ngày thứ hai, cái tên "Tạc Thiên Bang Lý Bạch" đã vang vọng khắp Hoàng thành.
Đầu tiên là Triệu công tử đứng đầu tứ đại tài tử của Minh Thánh thư viện, tối hôm qua đã cầm một tờ giấy, đi một vòng quanh Hoàng thành, trên giấy viết "Triệu Hạo không bằng Tạc Thiên Bang Lý Bạch"!
Hơn nữa, bởi vì Từ Khuyết nói đùa một câu, Triệu công tử Triệu Hạo, từ đây còn có một danh hiệu vô cùng bá khí"Triệu Nhật Thiên".
Lại nói, những thư sinh tham gia tiệc rượu của Nhã phu nhân ngay hôm qua xong, người nào cũng kể lại sự việc ngày hôm qua.
Một truyền mười, mười truyền một trăm, chỉ trong một đêm, toàn bộ Hoàng thành đều lưu truyền năm chữ "Tạc Thiên Bang Lý Bạch".
Đương nhiên, được lưu truyền rộng nhất chính là những bài thơ, những vế đối mà Từ Khuyết làm ra.
- 'Hảo vũ tri thì tiết, đương xuân nãi phát sinh. Tùy phong tiềm nhập dạ, nhuận vật tế vô thanh. ' Đây thực sự là một bài thơ hay, Lý Bạch mới thật sự là một đại tài tử.
- Còn cả câu ' Dạ lai phong vũ thanh, hoa lạc tri đa thiếu' quả thực là kinh diễm!
- Không ngờ trong một đêm, lại có nhiều bài thơ được truyền ra ngoài, hơn nữa người làm ra những bài thơ này còn hoàn thành trong mười bước, tài hoa như vậy thực sự là để người kính nể.
- Đâu chỉ kính nể, những người đọc sách chúng ta đứng trước mặt hắn, sợ rằng đều cảm thấy tự ti mặc cảm.
- Kỳ thực khiến ta tâm đắc nhất là đoạn 'Mưa này, sinh ra từ trời, chết nhập xuống nhất, quá trình này chính là nhân sinh', nghe xong câu này thực sự thụ được rất nhiều lợi ích.
Rất nhiều tài tử và một số bách tính đều bàn luận về thơ của Từ Khuyết.
Thậm chí có rất nhiều nữ tử ngồi trong khuê phòng, cũng thường xuyên ngâm lại những câu thơ của Từ Khuyết.
- Tiểu lâu nhất dạ thính xuân vũ, thâm hạng minh triêu mại hạnh hoa! ! Hay cho một Lý Bạch thiên kiêu đại tài tử.
- Nam triêu tứ bách bát thập tự, đa thiếu lâu đài yên vũ trung. Cuối cùng một đại tài tử phải là người như thế nào mới có thể làm ra những câu thơ chấn động lòng người như vậy, thật sự muốn kết bạn với hắn.
- Người khác cười ta quá điên, ta cười người khác không nhìn thấu! Chỉ có người có tài hoa hơn người, mới có khả năng làm ra những câu thơ mê người như vậy.
...
Trong lúc vô tình, Từ Khuyết đã thu được một đống fans nữ ở Hoàng thành!
Đồng thời, chân chính khiến vô số người chấn động chính là vế đối cuối cùng của hắn là câu "Yên tỏa trì đường liễu", thư sinh và bách tính khắp thành, từ người già trăm tuổi tới đứa trẻ bốn, năm tuổi đều đăm chiêu suy ngẫm vế dưới.
Nhưng mà, trước sau không có người nào có thể nghĩ ra một câu đối ngay ngắn.
Khiến người ta không biết nên khóc hay cười chính là trong Hoàng thành còn lưu truyền bức "Lý Bạch hút thuốc", bị vô số thư sinh tranh nhau mua, treo trong nhà để khoe khoang với bạn bè.
Còn có người hát lại bài hát mà Từ Khuyết đã hát trên tiệc rượu, "Vô địch thật tịch mịch".
Mọi người cũng đang tìm kiếm thứ mà đại tài tử Lý Bạch ngậm trong miệng, có người nói thứ đó gọi là "Thuốc lá", nhưng thuốc lá dùng thế nào đây? Và cái gì làm thành thuốc lá đây?
Nhưng khiến đại tài tử Lý Bạch tài trí như vậy, thuốc lá này tất nhiên là đồ tốt rồi.
Đương nhiên trừ thuốc lá ra, trên tiệc rượu còn lưu truyền ra một câu mà Từ Khuyết thuận miệng nói "Bia cộng thuốc lá, pháp lực vô biên", càng làm cho một số tu sĩ cũng vì đó mà điên cuồng.
Trong khoảng thời gian ngắn, vô số tài tử giai nhân, con cháu thế gia yêu thích đồ chơi mới mẻ, mỗi một người đều tìm kiếm khắp đầu đường góc phố thứ gọi là "Thuốc lá" và "Bia".
Họ tìm khắp Hoàng thành, nhưng vẫn không có người nào có thể tìm được thuốc lá và bia trong miệng đại tài tử Lý Bạch.
Mãi đến tận xế chiều hôm đó, Nhã phu nhân mang theo một gói thuốc lá, đi bái phỏng một số danh môn quý phụ, sau đó nàng hút một điếu thuốc đã khiến vô số người kinh ngạc.
Thậm chí rất nhiều võ tướng cũng thử hút một cái, rồi hô to sảng khoái, tranh nhau xin Nhã phu nhân thêm một điếu.
Chưa tới một canh giờ, gói thuốc lá mà Từ Khuyết đưa cho Nhã phu nhân đã hết sạch.
Đêm hôm ấy, rất nhiều võ tướng đều lăn lộn khó ngủ, hồn vía lên mây, chỉ vì, nghiện thuốc lá!
...
Mà Từ Khuyết vẫn ngủ ngon trong khách sạn, còn Đường Liễu Phong đi ra ngoài uống rượu cả đêm không về.
Không bị ai đến quấy nhiễu, Từ Khuyết cũng ngủ một mạch, một giấc ngủ kéo dài một ngày hai đêm, hắn không hề biết mình tham gia một hồi tiệc rượu đã khiến Hoàng thành sôi sùng sục.
Mà trong đầu, hệ thống thấy hắn đang ngủ, cũng không nhắc nhở, nhưng điểm Trang Bức vẫn đang nhanh chóng dâng lên, liên tiếp không ngừng.
Mãi đến sáng sớm ngày thứ ba sau khi tiệc rượu qua đi, Từ Khuyết mới tỉnh lại, thấy cột điểm Trang Bức trị trong hệ thống tăng lên tới hơn tám ngàn điểm khiến hắn cũng biến thành lờ mờ.
Chờ đến khi hắn đi ra khỏi phòng, xuống lầu khách sạn ăn đồ ăn, bất ngờ bị một đám người vây nhốt, trong tiếng sùng bái của mọi người hắn mới biết rõ nguyên nhân.
Thậm chí thư sinh mua được bức "Lý Bạch hút thuốc", đã xin hắn phú một câu thơ.
Từ Khuyết không chút nghĩ ngợi, có cơ hội trang bức mà không làm sẽ uổng cơ hội làm người, hắn nhận bút rồi viết "Tay cầm nhật nguyệt trích tinh thần, thế gian không có địch thủ!"
Kí tên: Tạc Thiên Bang Lý Bạch!.
...
Sau đó, dưới ánh mắt kinh ngạc của mọi người, và tiếng hệ thống khen thưởng Trang Bức vang lên, Từ Khuyết lại trở về trong phòng, không nhịn được cười to mấy tiếng.
- Ha ha ha, điểm Trang Bức tăng lên đến mức khiến ta nằm mơ cũng phải cười tỉnh, lần sau nếu chuyển sang nơi khác, phải tiếp tục Trang Bức mới được.
Nói xong, hắn lại dặn dò tiểu nhị lấy một thùng nước nóng, từ từ tắm giặt sạch sẽ.
Rồi hắn đổi một thân áo bào đen, lưng cõng Huyền Trọng Xích đi ra ngoài rồi!
Không phải hắn không muốn tiếp tục giả làm thư sinh, mà hắn sợ rằng hoá trang thành thư sinh đi ra ngoài thì sẽ bị người vây kín, vì thế hắn đổi một thân áo bào đen, hóa trang thành một tán tu rồi chạy tới hoàng cung.
Từ Khuyết đã nghe ngóng được thời gian công chúa kén phò mã là vào ngày mai, địa điểm ở trong hoàng cung.
Vì thế hắn muốn đi qua trước, tìm Tử Huyên cùng Viêm Dương công chúa, lấy Hoàng Lăng địa đồ từ chỗ các nàng, thuận tiện lại hỏi thăm một chút về việc kén phò mã ngày mai.
Bởi vì, ngày mai hắn muốn nhân cơ hội Trang Bức một lần.
Hắn muốn Hỏa Hoàng phải xấu mặt ngay trước mặt toàn thành bách tính.
Nhưng việc này phải cẩn thận mưu tính, dù sao Hỏa Hoàng có tu vi Anh Biến Kỳ tầng sáu, thực lực cường hãn đến cực điểm, vì thế hắn phải chuẩn bị đây đủ, miễn cho đến lúc Trang Bức sẽ không được thuận lợi.
Một đường đi qua mấy con đường ở trong Hoàng thành, bốn phía xung quanh đều có thể nghe thấy mọi người nghị luận về sự tích "Lý Bạch" ngày hôm trước, rất nhiều người đang đọc thơ của hắn.
Lúc này Từ Khuyết khoác áo bào đen, không có người nào nhận ra dáng hắn, một đường đi đến trước hoàng cung.
Hắn đang tìm một cớ để đi vào.
Không ngờ hắn còn chưa tới gần cửa cung, một tên hộ vệ Nguyên Anh kỳ đột nhiên đã bước đến, đưa tay chặn Từ Khuyết lại rồi lạnh lùng nói:
- Hoàng cung là chốn trọng địa, những người không có liên quan không được tới gần!
- Ha ha, những người không có liên quan? Ta khuyên ngươi hãy đi thông báo với Viêm Dương công chúa một tiếng đi.
Từ Khuyết cười lạnh một tiếng.
- Đi nói cho nàng biết, Tạc Thiên Bang Hoa Vô Khuyết đến rồi!