Chương 231: Tỏa Hồn Tháp
- Tịch tịch tang tang...
Trong nháy mắt, trong đàn điện tử bên vang lên hỗn âm của sáo trúc và đàn Piano, vang khắp mộ thất.
Một đám hồn phách hoàng đế từ trong mộ thất chuẩn bị xông ra, nghe thấy tiếng đàn này đều cảm thấy hồn phách chấn động, mấy người đột nhiên ngừng lại, sợ hãi nhìn xung quanh.
Bọn họ tuy rằng vẫn còn hồn phách, nhưng diện mạo lại vô cùng lạ kỳ, rõ ràng vẫn duy trì dáng vẻ lúc trước khi chết.
Mà đám Kim Nhị Gia Nhất Bàn vốn đã chạy ra ngoài mấy trăm mét, vừa nghe thấy thanh âm này vang lên, nhất thời tất cả đều ngừng lại, trợn tròn hai mắt, vẻ mặt khiếp sợ không gì sánh nổi.
Không phải bọn họ muốn dừng lại, mà là do thanh âm bày khiến bọn họ không tự chủ được mà dừng lại.
- Chuyện gì xảy ra? Tiền bối làm gì thế?
- Vì sao thân thể giống như bị khống chế, có cảm giác như muốn nhảy múa.
- Ta cũng thế!
- Ô ô ô!
Đám Kim Nhị Gia Nhất Bàn đều bị doạ, họ hoàn toàn không hiểu tại sao tiếng nhạc lại có uy lực mạnh mẽ như vậy.
...
Ở cửa mộ thất, hồn phách mấy vị hoàng đế Luyện Hư kỳ cũng trợn trừng hai mắt, nhưng bọn họ không thể nói chuyện, chỉ có thể há miệng gầm rú, giống như đã mất đi ý thức.
Từ Khuyết không để ý, chỉ chuyên tâm đánh nhạc, tiếng nhạc có nhịp điệu nhanh tràn ngập phấn chấn, hắn há mồm hô lớn lên:
- Chuẩn bị ! Một, hai ba, bốn năm, sáu bảy, tám, hai hai, ba bốn, năm sáu, bảy tám, ba hai, ba bốn, năm sáu, bảy tám, bốn hai, ba bốn, năm sáu, dang tay...
- Một, hai ba, bốn năm, sáu bảy, tám.. Trong nháy mắt, bất kể là nhóm Kim Nhị Gia Nhất Bàn hay là hồn phách mấy vị hoàng đế, tất cả đều bắt đầu tập các động tác thể dục.
Cho dù hành động vô cùng không phối hợp, nhưng chân bọn họ đã hoàn toàn mất khống chế, thế nên chỉ đáng vung vẩy lung tung, thậm chí còn ở tại chỗ đánh đủ loại võ quyền.
Từ Khuyết hơi nghiêng đầu, nhìn ra cửa mộ thất, thấy hồn phách vài tên Hợp Thể kỳ cũng không tránh thoát loại khống chế này, đều đang dang tay dang chân tập thể dục.
- Như thế là được rồi, quản ngươi là Luyện Hư kỳ hay Hợp Thể kỳ, trước mặt đài phát thanh tập thể dục của học sinh trung học toàn quốc, các ngươi cũng phải nghe theo!
Từ Khuyết thoả mãn gật đầu, ánh mắt nghiêm nghị nhìn kỹ hành động của bọn chúng.
Mà ánh mắt nghiêm khắc xen chút hiền hoà này, chính là ánh mắt "Chủ nhiệm lớp nhìn chăm chú" trong truyền thuyết.
Âm thanh kỳ diệu vẫn đang tiếp tục, miệng Từ Khuyết cũng đang đọc nhịp điệu tập thể dục cho bọn họ tập.
- Bốn hai, ba bốn, năm sáu... Động tác tay chân, một, hai ba, bốn năm, sáu...
- Động tác vai, một, hai ba, bốn năm, sáu..., hai hai, ba bốn, năm sáu...
- Động tác ngực, một, hai ba, bốn năm, sáu...
Do chịu ảnh hưởng của nhịp điệu nhanh, hành động của đám hồn phách nhóm cũng xuất hiện biến hóa thần kỳ, đường như càng làm càng chỉnh tề, càng tập càng hăng say.
Âm nhạc vẫn tiếp tục, âm thanh liên tục tuần hoàn.
Lúc này, Từ Khuyết hô mãi cũng thấy mệt mỏi, trực tiếp mở ra công năng quản lý của hệ thống, để hệ thống lấy ra một cỗ thần hồn, hỗ trợ hô nhịp điệu.
Sau đó, Từ Khuyết chắp hai tay sau lưng, vẻ mặt nghiêm khắc, hóa thân làm thầy giáo thể dục, bước về phía mấy hồn phách Hoàng Đế.
Ở cửa mộ thất, người cầm đầu là một lão giả, sắc mặt âm trầm, ánh mắt lộ hung quang, gắt gao nhìn chằm chằm Từ Khuyết, cả người tràn đầy sát khí.
Từ Khuyết từng thấy chân dung lão giả này trong Tổ miếu hoàng cung, đây là cha Hỏa Hoàng, cũng là Hỏa Hoàng đời trước.
- Nhìn cái gì mà nhìn? Có tin bản phò mã quất ngươi hay không? Nâng cao chân lên chút, đúng, cao thêm chút nữa!
- Ồ, còn ngươi nữa, đừng tưởng ta không chú ý tới ngươi, ông nội của Hỏa Hoàng đúng không, mau mau, cánh tay nâng cao lên một chút, không được lười biếng!
- Còn có ngươi nữa, ngươi có tập cùng tay cùng chân được không? Chú ý theo sát hành động của người khác!
- Đậu xanh, ngươi là Hỏa Hoàng đời thứ nhất đúng không? Lợi hại nha, Hợp Thể kỳ đấy, nhưng ngươi có thể nhảy đứng đắn một chút hay không, uốn tới ẹo lui là như thế nào? Hiện tại là tập thể dục theo đài, không phải múa cột đâu đại ca!
- Ôi ôi ôi, ai đây, ngươi không cần nhảy hăng say như thế, quần cũng sắp rơi mất kia, mau mau kéo lên, tất cả nam tử Cơ gia các ngươi đều có kiểu này hả, trời sinh tiểu jj, thật sự cũng không thể trách Hỏa Hoàng rồi.
- CMN, đại ca, ngươi kiềm chế một chút, ngươi tập thể dục theo đài thật lợi hại nha, luyện qua rồi? Đầu cũng sắp quăng bay đi rồi kìa.
...
Từ Khuyết đi tới đâu chửi bậy đến đó, các đời Hỏa Hoàng vừa tập thể dục theo đài, vừa nghe hắn mắng đến mức máu chó đầy đầu.
Nhưng họ không có chút sức phản kháng lại Từ Khuyết, hồn phách bản thân bị suy yếu, huống hồ Từ Khuyết dùng kỹ năng tứ tinh âm luật đặc biệt nhằm vào thần hồn, vì thế cho dù cảnh giới Hỏa Hoàng mấy đời trước mạnh đến đâu, cho dù tu vi đạt đến Hợp Thể kỳ cũng không thể chống lại.
- Một, hai ba, bốn năm, sáu bảy, tám...
Tập thể dục theo đài vẫn tiếp tục.
Từ Khuyết cũng mắng đến sảng khoái, bắt đầu đứng bên cạnh suy nghĩ.
Hắn đã khống chế được những hồn phách này, hơn nữa còn bỏ ra nhiều điểm Trang Bức như vậy, trực tiếp giết chết thì rất tiếc.
- Hệ thống, ngươi có thu mua hồn phách không, một hồn phách Hợp Thể kỳ chỉ bán một ức điểm Trang Bức thôi!
Từ Khuyết hỏi hệ thống.
H lạnh lẽo đáp:
- Không mua!
- Ngàn vạn thôi!
- Không mua!
- Dựa vào, ngươi giở công phu sư tử ngoạm à, được thôi, một cái một triệu!
"..." Lần này hệ thống không thèm đáp lại nữa.
Từ Khuyết thấy hệ thống quyết tâm không mua đám đồ chơi này, cả người vô cùng sầu muộn.
Đến hệ thống còn không muốn mua, khẳng định là những con hàng này còn không bằng ván quan tài.
Nhưng Từ Khuyết tiếp tục nghĩ một lát, đột nhiên hai sáng mắt lên, chớp mắt đã có chủ mới ý.
Hắn tràn đầy hứng thú, vẻ mặt nóng lòng muốn thử quay sang hỏi hệ thống:
- Hệ thống, những đồ chơi này có thể gặp ánh sáng không? Có phải gặp ánh sáng sẽ chết không?
- Những hồn phách này sinh ra không có nguyên nhân, đời này không cách nào rời khỏi nơi đây, đề nghị kí chủ mua Tỏa Hồn Tháp cao cấp để mang bọn họ ra.
- Ta kháo, lại muốn hãm hại ta?
Từ Khuyết vừa nghe thấy thế, mặt lập tức liền chìm xuống.
Tỏa Hồn Tháp cao cấp, thứ này cần 1 ngàn điểm Trang Bức đấy.
Nhưng ưu điểm của nó là có thể giam cầm rất nhiều hồn phách, nhốt bọn chúng bên trong tháp, cũng có thể tùy thời thả ra.
Lúc trước khi Tiểu Nhu chết, Từ Khuyết đã mua một Tụ Hồn tháp, Tụ Hồn tháp và Tỏa Hồn Tháp tuy rằng chỉ khác một chữ, nhưng hai thứ nhưng hoàn toàn khác nhau.
Tụ Hồn tháp chỉ có thể thu một hồn phách, đồng thời có thể nuôi dưỡng Thần hồn, thời gian trôi qua thì thần hồn sẽ càng ngày càng lớn mạnh.
Tỏa Hồn Tháp thì không giống, nó hoàn toàn chính là một nhà tù, lúc nào cũng hành hạ thần hồn, hoàn cảnh cực kỳ ác liệt.
Năm đó Từ Khuyết cũng hết cách rồi, điểm Trang Bức trên người hắn có hạn, chỉ có thể mua một Tụ Hồn tháp để bảo tồn lại hồn phách Tiểu Nhu, nhưng những thôn dân kia thì hắn đành bất lực.
Mỗi khi nhớ tới việc này, Từ Khuyết đều cảm thán một trận.
Cũng may, bây giờ hắn có thể làm, chính là mau chóng thu thập năm gốc linh thảo để phục sinh Tiểu Nhu, hiện nay hắn cũng đã thành công bước vào Hoàng Lăng Hỏa Nguyên Quốc, cây linh dược đầu tiên rất nhanh sẽ tới tay.
Nhưng trước đó, hắn muốn mạnh mẽ trả thù Hỏa Hoàng, thuận tiện phá hoại mấy thi thể cường giả này.
- Được, không phải chỉ là 1 ngàn điểm Trang Bức thôi sao, Tỏa Hồn Tháp ta muốn mua. Chờ đến khi đi ra ngoài, ta sẽ thả một đống lão tổ tông của Hỏa Hoàng ra võ đài, hù chết ông ta!