Chương 270: Lamborghini
Từ Khuyết tỏ vẻ ngơ ngác, sững sờ đứng tại chỗ, nhìn chiếc xe kỳ quái kia xông tới trước mặt.
Xe này quá kỳ hoa, ngoại hình vô cùng giống loại xe con cổ trên Địa Cầu, phủ tấm sắt, phía dưới là bốn cái lốp xe kim loại.
Nhưng chất liệu hiển nhiên không giống, toàn thân xe lấy kim loại rèn đúc, nhìn kỹ, bên ngoài đều có khắc phù văn, đầu xe còn có một khối Linh Thạch to lớn, đảm nhiệm cung cấp động lực.
Loại nguyên lý cấu tạo này, rất giống với Thần Uy Sung Năng Pháo của Từ Khuyết, đều dựa vào phù văn hấp thu năng lượng của Linh Thạch, hóa thành động lực.
Nhưng nhìn qua, xe này cũng không phải toàn bộ tự động, còn phải cần người dùng pháp quyết đi tiến hành khống chế, tựa như là ngự kiếm.
Nhưng chuyện này cũng đủ để cho Từ Khuyết cảm thấy kinh ngạc.
Ngũ quốc cách xa nhau vô cùng xa xôi, Hỏa Nguyên Quốc cùng Thủy Nguyên Quốc xem như là rất gần, nhưng Kim Nguyên Quốc này cùng Hỏa Nguyên Quốc cách nhau rất xa, nếu không dùng Truyền Tống Trận, ít nhất cần hơn nửa năm lộ trình mới có thể đến.
Vì thế trong trí nhớ của Từ Khuyết, hiểu biết đối với Kim Nguyên Quốc cũng chỉ có chút xíu.
Đương nhiên, tình cờ hắn cũng từng nghe nói tu sĩ của Kim Nguyên Quốc không chăm chú tu luyện, yêu thích dựa dẫm ngoại vật, hơn nữa luyện khí sư cũng không làm việc đàng hoàng, cuối cùng mua bán lại chút kỹ xảo kỳ lạ.
Thế nhưng bây giờ nhìn lại, Kim Nguyên Quốc mới là quốc gia có ý thức khoa học nhất, cũng khó trách có thể trở thành đại địch của Hỏa Nguyên Quốc.
- Tiểu tử, mau tránh ra.
Lúc này, nữ tử trong xe kinh hãi kêu lên, tựa hồ không có cách nào dừng xe lại, chỉ có thể hô to, mà xe cũng lấy tốc độ cực nhanh, nhằm thẳng phía Từ Khuyết.
Nhưng Từ Khuyết còn đang quan sát xe, giống như cái gì đều không nghe thấy.
"Ầm!"
Dưới một tiếng vang trầm thấp, nương theo hai nữ tử rít gào, đầu xe mạnh mẽ tông vào người Từ Khuyết.
Nhưng mà, hiện trường tai nạn xe cộ vô cùng hài hòa.
Cả chiếc xe quái lạ trong nháy mắt ngừng lại, Từ Khuyết lại không bị tông bay, cũng không bị thương, nhưng thân thể lại bị cái đầu xe kim loại rèn đúc mà thành kia bao vây, hoặc là nói, là triệt để lõm vào.
Hơn nữa nhìn trình độ lõm vào của chiếc xe kia, chiếc xe này hơn phân nữa đã bị phế rồi.
- A, xem ra cái xe này cũng là đồ chỉ có cái hình, ngay cả hệ thống phanh cũng không có.
Từ Khuyết lắc lắc đầu, tỏ vẻ thất vọng.
Nhưng hai nữ tử trong xe lại ngây người, một lát sau mới định thần lại.
Một người trong đó lúc này rít gào lên chạy xuống xe, căm tức nhìn Từ Khuyết nói:
- Ngươi... Ngươi bồi thương Linh Bảo Thần Câu cho ta!
- Thần câu?
Từ Khuyết trợn mắt lên, suýt chút nữa bật cười.
Bằng thứ đồ vật nát này, còn không thấy ngại gọi là thần câu?
Từ Khuyết lắc lắc đầu:
- Vị cô nương này, có thể nói chuyện cẩn thận hay không? Rõ ràng là ngươi đụng phải tại hạ, dựa vào cái gì bắt tại hạ bồi thường? Ngươi bỗng dưng đụng phải ta, ta cũng không có giả bị đụng mà. Ngươi còn muốn tới doạ dẫm vơ vét sao? Có phải là nếu là ta không phục, ngươi liền từ bên trong lấy ra một cái dao bổ dưa hấu, cho ta mười mấy đao? Xin hỏi một câu, cha ngươi là Lý Cương sao?
Nữ tử lập tức tức điên lên: - Ngươi... Ngươi người này! Rõ ràng là ngươi đột nhiên chạy đến, làm hại ta quên ngừng phù văn Linh Bảo Thần Câu lại, cho nên mới...
- Cái đồ vật nát này dựa vào phù văn để điều động?
Từ Khuyết ngẩn ra, cắt ngang lời của cô gái.
Nữ tử vừa nghe, nhất thời tỏ vẻ xem thường:
- Hừ, tên nhà quê, liền Linh Bảo Thần Câu cũng không nhận ra, ta mặc kệ, ngươi va hỏng thần câu của ta, nhất định phải bồi thường ta.
- Yêu yêu, đụng người còn ăn vạ. Muốn ta bồi thường đúng không? Được không, bằng lái đâu lấy ra.
- Bằng lái gì?
- CMN, không có bằng lái?
Từ Khuyết lông mày nhíu lại:
- Căn cứ "Luật an toàn giao thông của Trung Hoa nhân dân Tạc Thiên Quốc" điều quy định thứ chín mươi chín, không bằng lái cần xử phạt từ 200 Linh Thạch tới 2000 Linh Thạch, cũng tạm giam ít nhất 15 ngày.
- Ngươi... Ngươi còn muốn lừa lại chúng ta?
Cô gái kia tuy rằng nghe không hiểu Từ Khuyết đang nói cái gì, thế nhưng nghe được Linh Thạch, liền cũng bị tức đến ứ họng.
- Các ngươi không phải muốn chơi ăn vạ sao? Hay lắm! Bản bức vương liền bồi các ngươi vui đùa một chút, nếu không, những nữ tài xế các ngươi còn tưởng đường là nhà của mình.
Dứt lời, Từ Khuyết trực tiếp lui lại mấy bước, nằm ở trên mặt đất, kêu rên nói:
- Ai nha, đụng người rồi, nữ tài xế đụng người rồi, chết tui rồi, thiên lý ở đâu!
- Ngươi... Ngươi ngậm máu phun người, rõ ràng là ngươi va vào chúng ta.
Nữ tử chưa từng gặp phải người nào lại vô sỉ như vậy, tức giận đến mức lời nói đều lắp bắp cả lên.
- Cái chân này của ta là Linh Bảo Thần Cước, nhìn xem đều bị cái xe nát kia của ngươi húc thành ra sao rồi? Không cho ta mấy ngàn vạn Linh Thạch làm tiền thuốc thang, việc này ta sẽ không để yên.
Từ Khuyết tiếp tục hô.
- Tên nhà quê này! Đây là Linh Bảo Thần Câu của chúng ta, không phải xe nát! Có thể bị Linh Bảo Thần Câu của chúng ta va một lần, xem như là phúc phận của ngươi có biết không?
Cô gái kia cũng là thở phì phò nói.
- Ngươi nói ai là tên nhà quê?
Từ Khuyết lập tức không vui, từ dưới đất bò dậy, chỉnh sửa kiểu tóc một chút, chỉ mình mặt cả giận nói:
- Đại tỷ, ngươi mở to hai mắt nhìn, đúng! Chính là khuôn mặt đẹp trai này, ngươi ngắm nghía cẩn thận. Bộ trang phục này của ta, đi đến chỗ nào đều là phong lưu phóng khoáng, hoa thấy hoa nở, người thấy ngươi cười! Xem ngươi tuổi còn trẻ, trông cũng không tệ, tại sao lại bị mù cơ chứ? Hơn nữa liền cái đồ vật nát này của ngươi, ta tùy tiện làm một chiếc ra đều mạnh hơn ngươi.
- Đồ vật nát? Ngươi dám nói thần câu mới nhất của Linh Bảo Các chúng ta là rác rưởi?
Nữ tử nhất thời trợn mắt lên, khó có thể tin, giống như nghe được chuyện gì không thể tin nổi.
Một cô gái khác cũng không nhịn được, cất bước đi xuống, hừ lạnh nói:
- Được lắm tiểu tử ngông cuồng, ngươi có biết bên trong toàn bộ Kim Nguyên Quốc, có ít nhất hơn nửa thần câu đều là do Linh Bảo Các chúng ta luyện chế ra hay không?
Mà ngươi bây giờ va hỏng chiếc thần câu này, chính là Thiên Lý Truy Phong Hào do đại trưởng lão Linh Bảo Các chúng ta tối qua mới luyện chế được, nhưng ngươi lại dám nói ẩu nói tả, nói ngươi có thứ càng mạnh hơn?
- Phụt, Thiên Lý Truy Phong Hào? Cái tên quái gì, quá rác rưởi, hoàn toàn không sánh được thần câu cao cấp của Tạc Thiên Bang ta.
Từ Khuyết lập tức cười ra tiếng, tỏ vẻ xem thường.
- Tạc Thiên Bang?
Hai nữ tử đều ngẩn ra, tỏ vẻ nghi hoặc.
Hiển nhiên sự tích của Hoàng thành Hỏa Nguyên Quốc còn chưa truyền lưu đến đây, hai người đều chưa từng nghe nói qua Tạc Thiên Bang.
Một nữ tử trong đó lạnh lùng nói:
- Ta mặc kệ ngươi là bang phái gì, nói chung ngươi va hỏng thần câu của ta trước, rồi nói năng lỗ mãng với Linh Bảo Các của ta, nhất định phải giải thích rõ ràng.
- Không sai, thần câu Linh Bảo Các ở Kim Nguyên Quốc chính là số một số hai, ngươi dám nói năng lỗ mãng, nếu như không xin lỗi, nhất định sẽ cho ngươi biết tay.
Một cô gái khác cũng cả giận nói.
Từ Khuyết lập tức nhắm mắt lại, cười gằn lắc đầu một cái:
- Tuổi không lớn lắm, nhưng tính khí cũng không nhỏ! Giảng đạo lý, Linh Bảo Các các ngươi xác thực không ra sao, Tạc Thiên Bang ta luyện chế ra thần câu, mới thật sự là bảo vật.
Ah ha, đừng không phục, ta hỏi các ngươi, nghe nói qua Mercedes-Benz chưa? Nghe nói qua Lamborghini, Bugatti, Ferrari, Aston Martin, Maserati chưa? Thấy chưa, cái gì đều chưa từng nghe nói, còn không thấy ngại ở đây khoe khoang Linh Bảo Các của các ngươi? Biết thẹn không vậy?
Hai nữ tử nghe thấy thế liền sửng sốt, đầu óc mơ hồ.
Thiếu niên trước mắt này nói, các nàng đúng là một thứ đều chưa từng nghe nói... À không, ngoại trừ Bảo Mã (BMW), cái này khẳng định đã nghe qua.
Lúc này, nữ tử lộ ra ý xem thường cười:
- Bây giờ ai còn ở dùng mã? Chúng ta đều điều động thần câu rồi.
- Ha ha, ta nói Bảo Mã (BMW) chứ không phải mã, mà là chỉ một loại thần câu bên trong Tạc Thiên Bang ta mới có, quên đi, nói các ngươi cũng không hiểu, vẫn là ta lòng dạ từ bi, để hai người ngu xuẩn ếch ngồi đáy giếng các ngươi được thêm kiến thức đi! Đi ra đi, Bikini của ta... À! Không đúng, Lamborghini của ta!
Từ Khuyết gọi ra hệ thống, không chút do dự thuê một chiếc xe thể thao Lamborghini ra.
Cũng may hệ thống thương thành lần này cũng không bẫy người, bất kể là máy xúc hay là các loại xe con xe thể thao, toàn bộ đều chỉ có thể lấy phương thức cho thuê giao dịch, đồng thời giá cả nhất trí, đều là 500 điểm trang bức một ngày.
Từ Khuyết vừa ra tay, hoàn toàn chính là vì trang bức.
Mẹ nó lũ dế nhũi thiểu năng.
Người ở Kim Nguyên Quốc này, làm một vài cái xe đồng nát liền không ngại gọi là thần câu? Thật là cười chết người rồi. Còn dám nói bản bức vương là tên nhà quê?
Đã như vậy, liền để các ngươi mở mang kiến thức một chút.
Cái gì mới gọi là phong cách xe thể thao chân chính.
"Vèo" một tiếng, bạch quang lóe qua, một chiếc Lamborghini hào hoa, lập tức xuất hiện trước mặt hai nữ tử.
Hai người lập tức liền há hốc mồm.
Hiển nhiên ngoại hình của cái xe thể thao tinh xảo ưu mỹ này, trong nháy mắt liền đủ để lóe mù hai mắt các nàng.
Đường vòng cung trên thân xe làm người nhìn thấy một chút liền thỏa mãn mắt, màu sơn tinh xảo, chỉ từ vẻ ngoài thân xe, liền trực tiếp ăn đức thứ các nàng gọi là Linh Bảo Thần Câu kia mấy trăm con phố.