Chương 271: Ngồi Chắc, Lão Tài Xế Chuẩn Bị Xuất Phát!
Ding, chúc mừng kí chủ trang bức thu được 120 điểm trang bức!
Âm thanh thông báo của hệ thống vang lên, Từ Khuyết hơi kiếm trở về chút tiền vốn liền tỏ vẻ đắc ý, nhìn về phía hai nữ tử nói:
- Thế nào? Bị doạ ngốc rồi à? Có phải là chưa từng thấy thần câu đẹp như thế không? Tạc Thiên Bang ta còn có nhiều thần câu hoàn mỹ hơn chiếc này đấy.
Sắc mặt của hai nữ tử khẽ thay đổi, tuy nói trong lòng xác thực cũng bị vẻ ngoài của chiếc xe này hấp dẫn, nhưng trên mặt vẫn còn có chút không băn khoăn, huống hồ các nàng lại là người của Linh Bảo Các.
Lúc này, một nữ tử trong đó trầm mặt xuống, hừ lạnh nói:
- Chỉ có vẻ ngoài thì thế nào? Linh Bảo Thần Câu của chúng ta, chỉ cần một khối cực phẩm Linh Thạch liền có thể dùng tới mấy chục ngày. Hơn nữa thao tác thuận tiện, không cần dùng lực lượng thần hồn, chỉ cần nhớ kỹ mấy bộ phù văn liền có thể sử dụng thoải mái.
- Không sai, Linh Bảo Các chúng ta chú trọng cũng không phải là vẻ ngoài, mà là sử dụng thuận tiện, thần câu này của ngươi mặc dù đẹp mắt, nhưng bên trong xem ra không dùng được, liền chỗ gắn Linh Thạch đều không có.
Một cô gái khác cũng mở miệng nói.
Từ Khuyết lập tức vui vẻ, xem thường cười nói:
- Linh Thạch? Xin lỗi, thần câu này của ta không cần Linh Thạch, chỉ cần dùng chút xăng là có thể lái. Hơn nữa, chỉ cần thao tác bằng tay, cái gì chó má thần hồn cùng phù văn cũng không cần, ngay cả phàm nhân đều có thể sử dụng. Đương nhiên, tiền đề là phải thi bằng lái.
- Cái gì? Không cần thần hồn và phù văn?
Hai nữ tử vừa nghe thấy thế, lập tức thay đổi sắc mặt.
- Không thể, không có Linh Thạch, thần câu này của ngươi làm sao có thể điều động? Hơn nữa ngay cả phàm nhân đều có thể sử dụng? Đây tuyệt đối là không thể!
- Khà khà, không tin hả? Đến, lên xe, lão tài xế mang các nàng lãnh hội tài lái xe chân chính.
Từ Khuyết nhếch miệng nở nụ cười, mở cửa ra.
Kết quả cửa xe vừa mở ra, trang trí xa hoa bên trong lần nữa để hai nữ tử há hốc mồm.
Đây... Đây cũng quá đẹp rồi.
Hai người kinh ngạc không thôi, ngơ ngác ngồi xuống, nhìn nội thất của trong xe, có chút không dời nổi mắt.
Ding, chúc mừng kí chủ trang bức thành công, thu được 150 điểm trang bức!
Từ Khuyết lại kiếm lời thêm một chút.
Khóe miệng không khỏi giương lên, ngồi vào chỗ điều khiển, xuyên thấu qua kính chiếu hậu nhìn hai nữ tử kia.
Từ Khuyết cười nói:
- Thắt chặt dây an toàn, lúc nữa đừng để bị dọa ngốc! Ngồi vững vàng! Lão tài xế sắp xuất phát... Ô ô ô...
- Hả?
Hai tên nữ tử ngẩn ra, còn chưa hỏi rõ ràng đai an toàn là cái gì, Từ Khuyết liền bắt đầu khởi động xe.
Thân là một tên lão tài xế, tài lái xe khẳng định là phải qua ải, Từ Khuyết đặc biệt vì đó tốn mười điểm trang bức, từ hệ th thành mua kỹ xảo lái xe.
Sau đó, nhấn cần ga một cái, nương theo tiếng động cơ nổ vang, trong nháy mắt xe như mũi tên, vút nhanh mà đi.
"A!"
Hai nữ tử lập tức sợ đến rít gào, tốc độ này đối với các nàng mà nói cũng không tính đặc biệt đáng sợ.
Nhưng vấn đề là, con hàng Từ Khuyết này lái xe quá đáng sợ.
Ỷ có tài lái xe tại thân, ở trên đường nhỏ xông loạn, còn chạy hướng một cây đại thụ phóng đi, trong lúc hai nữ cho rằng sắp va vào, tỏ vẻ sợ hãi, Từ Khuyết đột nhiên phanh lại, trong nháy mắt tránh ra.
Mà hai người bởi vì không mang đai an toàn, lại chưa bao giờ ngồi qua xe xóc nảy như vậy, một trận phiêu dật phanh lại qua đi, sắc mặt hai người trong nháy mắt liền trắng, cảm thấy buồn nôn.
Đối với thế giới này xưa nay sẽ chưa có ai ngồi qua một chiếc xe thể thao như vậy, tài lái xe của Từ Khuyết thật là có chút quá kinh người... Không! Phải nói là quá đáng sợ.
Dù cho là các nàng dùng phù văn khống chế Linh Bảo Thần Câu, cả lúc chạy cùng khống chế đều phi thường vất vả cùng cồng kềnh, cần dựa vào thần hồn mạnh mẽ khống chế phù văn, mới có thể hơi linh xảo khống chế Linh Bảo Thần Câu chuyển hướng và ngừng lại.
Hơn nữa, trong lúc Linh Bảo Thần Câu chạy, mọi thời khắc đều cần dùng thần hồn khống chế phù văn, chỉ cần có một khắc không khống chế, liền sẽ lập tức mất khống chế, vì thế yêu cầu đối với lực lượng thần hồn của người lái xe phi thường hà khắc.
Nhưng điều này cũng có một chỗ tốt, chính là rất nhiều tu sĩ sẽ dùng Linh Bảo Thần Câu để rèn luyện thần hồn của mình.
Bởi vậy, lúc dân chúng bình thường cùng tu sĩ ở Kim Nguyên Quốc nhìn thấy có Linh Bảo Thần Câu đi ở trên đường, đều sẽ theo bản năng lẩn đi xa, bởi vì bọn họ biết... Đây phỏng chừng lại là đệ tử của môn phái nào đó đang rèn luyện thần hồn.
Hai nữ ngày thường lái Linh Bảo Thần Câu đi ra, đều là uy phong hiển hách, người bên ngoài đều tránh né, nào giống như ngày hôm nay, ngồi ở trong xe thể thao Lamborghini xa hoa của Từ Khuyết như vậy, lại còn bị... Bị tốc độ xe làm cho sợ đến sắc mặt trắng bệch buồn nôn.
Vào lúc này, các nàng mới biết xe thể thao Lamborghini xa hoa lại linh hoạt như vậy, thậm chí ngay cả phàm nhân cũng có thể lái, thiếu niên này nói không sai, cái Linh Bảo Thần Câu kia của các nàng vốn là một chiếc xe nát, hai người mình mới là nhà quê từ đầu đến đuôi.
Mà Từ Khuyết vừa nhìn thấy có gì không đúng, lập tức ngừng lại, xoay người hỏi:
- Các ngươi không sao chứ? Nếu không ta lái chậm một chút?
Hai nữ hơi kinh ngạc, phản cảm vừa rồi đối với Từ Khuyết cũng lập tức biến mất hơn nửa, vẻ mặt hòa hoãn gật gật đầu.
Nhưng Từ Khuyết căn bản liền không phải đang quan tâm các nàng, mà là sợ các nàng thật phun ra.
Nói đùa, đây chính là Lamborghini của ca đó, dám nôn ở trên xe, tuyệt đối không để yên cho các ngươi.
Vạn nhất nếu như hệ thống lại hãm hại, nói muố phí rửa xe gì đó, vậy điểm trang bức kia tìm ai đòi đây? Hai ngươi cống hiến điểm trang bức còn chưa đủ tiền vốn nữa là.
Không được!
Một hồi tuyệt bức lại phải lợi dụng Lamborghini một chút, phải trang bức thêm.
Lái xe, mang theo em gái đi hóng gió, còn có thể kiếm điểm trang bức, chuyện tốt như vậy, ở chỗ nào tìm được? E rằng lần này xem như là lần mà Từ Khuyết thu được điểm trang bức thoải mái nhất.
Nhưng sau khi đùa giỡn hai người, Từ Khuyết cũng không lại khoe tài lái xe nữa, chậm rãi lái lên.
Hai nữ tử hòa hoãn lại, trong lòng cũng chấn động một mảnh.
Các nàng cuối cùng cũng coi như là phát hiện "Thần câu" này thật sự không cần Linh Thạch cùng bất kỳ thần hồn hoặc pháp quyết gì, ngay cả phù văn đều chưa thấy một cái, chỉ dựa vào hai tay cùng hai chân liền có thể đi được như vậy, hoàn toàn làm các nàng chấn kinh rồi.
- Thiếu hiệp, trước đây là chúng ta đường đột, thần câu này của ngươi, quả thực không giống thứ bình thường.
Nữ tử sau khi trấn định lại, cũng không khỏi phải phục nhuyễn, nói ra lời nói trong lòng.
- Đa tạ đa tạ, đây chỉ là một loại thần câu trong Tạc Thiên Bang chúng ta mà thôi.
Từ Khuyết đắc ý nói, bởi vì trong đầu của hắn lại vang lên âm thanh thông báo của hệ thống, lần thứ hai thu hoạch hơn 100 điểm trang bức, sắp lấy lại được vốn rồi.
Mà trong lòng hai nữ tử kia cũng tràn ngập nghi hoặc, ở Kim Nguyên Quốc lâu như vậy, chưa từng nghe qua tên tuổi của Tạc Thiên Bang.
Kết quả người ta vừa ra tay, lại lấy ra đồ vật thần kỳ như thế, xa xa mạnh hơn nhiều so với thần câu của Linh Bảo Các các nàng.
Sau khi im lặng một lát, một nữ tử trong đó, rốt cục không nhịn được mở miệng hỏi lần nữa:
- Xin hỏi tôn tính đại danh của thiếu hiệp là gì? Không biết quý bang phái có thể cân nhắc hợp tác cùng Linh Bảo Các chúng ta hay không?
Khóe miệng Từ Khuyết giương lên, nhàn nhạt đáp:
- Tại hạ Tạc Thiên Bang Takumi Fujiwara, xa thần Thu Danh Sơn, biệt hiệu lão tài xế!