Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 340: Trộm Mộ Chuyên Nghiệp

Chương 340: Trộm Mộ Chuyên Nghiệp
Hoàng Đế Kim Nguyên Quốc, quả thực là nhìn xa trông rộng.
Nếu ông ta sống trên địa cầu, hoàn toàn có thể xưng là một nhân sĩ cải cách!
Bỏ qua mê tín thời phong kiến, lợi dụng tài nguyên, ý tưởng này nếu xuất hiện trên địa cầu cũng không tính là gì, nhưng ở Tu Tiên Giới, đây coi như là người dẫn đầu.
Hơn nữa Kim Hoàng còn toàn lực ủng hộ Linh Bảo Các làm thần câu, để rèn luyện thần hồn tu sĩ, làm như vậy cũng rất lợi hại, rất giống cách mạng công nghiệp.
Lãnh tụ vĩ đại đã nói, mặc kệ hắc miêu bạch miêu, chỉ cần có thể bắt chuột chính là hảo miêu!
Muốn đất nước được giàu sang thì trước tiên phải sửa đường, muốn giải phóng tư tưởng, khoa học mới là thứ đầu tiên cần phát triển.
Từ Khuyết cảm thấy, Hoàng Đế Kim Nguyên quốc đúng là trẻ nhỏ dễ dạy.
Hôm nào có thời gian nhất định phải tìm y bàn chuyện nhân sinh, tâm sự quy hoạch, cố sức để Kim Nguyên Quốc làm một cuộc cải cách quy mô, phát triển nghệ thuật điện ảnh, để sinh hoạt thêm muôn màu muôn vẻ...
- Ài, chỉ tiếc long mạch được các vị tổ tiên tầng tầng bảo vệ, bây giờ chúng ta khó có thể tiến vào bên trong, qua nhiều năm như vậy, hàng năm phụ hoàng đều tổ chức thí luyện Hoàng Lăng, chính là hi vọng có người có thể tiến vào bên trong, loại bỏ phong ấn long mạch, thả nó ra ngoài, nhưng thực sự rất khó có thể thành công.
Lúc này, Thất công chúa thở dài, lắc đầu nói.
Từ Khuyết vừa nghe, nhất thời liền vui vẻ.
Chuyện này chính là mình muốn ngủ thì đúng lúc có người đưa gối đến.
Đào long mạch?
Việc này đơn giản, ta chính là trộm Hoàng Lăng chuyên nghiệp đấy, vụ án Hoàng Lăng Hỏa Nguyên Quốc chính là ta làm, không nghĩ tới Kim Nguyên Quốc các ngươi lại không xử được một toà Hoàng Lăng, xem ra vẫn là để bản bức vương ra tay.
Từ Khuyết suy nghĩ một chút, khóe miệng không khỏi dương lên.
Chuyện này đối với hắn mà nói, thực tại là việc tốt.
Kim Hoàng muốn đào long mạch, lợi dụng Kim Nguyên Linh Khí bên trong long mạch để tăng cường quốc lực, mà Từ Khuyết muốn đào long mạch để hái Thái Sơ Kim Linh Thảo.
Lợi ích hai bên không hề xung đột, vẹn toàn đôi bên, hoàn toàn chính là hai bên cùng có lợi.
Từ Khuyết rất muốn xung phong đến trước mặt Hoàng Đế Kim Nguyên Quốc nhận việc, tự đề cử mình một phen, nói một câu, Hoàng Đế đừng lo lắng, muốn đào mộ tổ tìm Tạc Thiên Bang ta! Chuyên nghiệp đào mộ tổ mười ngàn năm.
- Công chúa yên tâm, chúng ta luôn là người vì chính nghĩa! Huống hồ ta đã đáp ứng ngươi, nhất định sẽ hỗ trợ. Vì thế chuyện này, nàng cứ yên tâm giao cho ta!
Từ Khuyết tràn đầy tự tin vỗ ngực, bảo đảm.
Phụng chỉ trộm Hoàng Lăng, chuyện này quá thú vị rồi.
Nhưng Thất Công Chúa lại đánh giá thấp Từ Khuyết đối với việc này, cho rằng hắn chỉ đáp ứng nàng hỗ trợ Tam Hoàng Tử vượt qua cửa thứ nhất thí luyện Hoàng Lăng, để dành được tư cách vào Hoàng Lăng.
Nhưng dựa vào điểm ấy, cũng đủ khiến nàng mừng rỡ thỏa mãn.
- Đa tạ Từ công tử, bất luận có thể thành công hay không, ta cùng Tam hoàng huynh đều ngươi một món nợ ân tình, sau này nếu ngươi gặp khó khăn, chúng ta nhất định dốc sức giúp đỡ.
Thất công chúa giơ ly rượu lên, nói với Từ Khuyết.
- Khách khí rồi, đây là việc ta phải làm.
Từ Khuyết rất khiêm tốn nói.
...
Hai người tiếp tục uống rượu nói chuyện.
Thất công chúa nhìn thì điềm đạm nho nhã, nhưng tửu lượng lại không kém một chút nào, còn có thể giảng giải choTừ Khuyết một số cửa ai trong thí luyện Hoàng Lăng.
Mà những cửa ải này cũng không phải là vì cố ý làm khó dễ người, mà là căn cứ vào cấm chế trong Hoàng Lăng thiết lập.
Ví dụ như cửa thứ nhất, chính là thi đua thần câu.
Tuy rằng dưới nhận thức của Từ Khuyết, cái này chính đua xe.
Nhưng khống chế thần câu, chính là kiểm tra thần hồn cùng năng lựckhống chế phù văn, hai loại năng lực này chính là then chốt để loại bỏ phong ấn long mạch.
Nếu như ngay cả hai yêu cầu cơ bản này họ đều không đạt được, thì tiến vào Hoàng Lăng cũng chỉ là tham gia trò vui mà thôi, hoàn toàn không cần thiết.
Vì thế cửa thứ nhất này, chính là để sàng lọc đào thải đi một kẻ yếu, để các tinh anh tiến vào Hoàng Lăng chiến đấu với nhau.
Thế nhưng thí luyện Hoàng Lăng năm nay lại có quy tắc biến hóa.
Liên quan đến vị trí Thái Tử.
Kim Hoàng để mấy hoàng tử tự thành lập đội ngũ, lấy đội ngũ làm trụ cột, một người trong đội vượt qua cửa ải, sẽ tính cả đội thành công.
Thất Công Chúa nói, trong đội ngũ của Tam Hoàng Tử có vô số nhân tài tập hợp, thế nhưng cửa thứ nhất thực sự không nắm chắc.
Vì thế mới Khuyết ra tay.
Buổi tối hôm đó, Từ Khuyết vỗ ngực hứa hẹn nhất định sẽ trợ giúp vượt ải, bởi vì hắn là xe thần Thu Danh Sơn, lão tài xế đại danh đỉnh đỉnh!
Vì thế, hắn còn cố ý kính Thất Công Chúa mấy chén rượu.
Nhưng kết quả khiến hắn thất vọng, tửu lượng của Thất công chúa quá mạnh mẽ, căn bản không say, sau khi luận xong sự tình, liền đứng dậy cáo từ.
Từ Khuyết không thể làm gì khác hơn là đi tìm một gian khách sạn để ở lại, ngã trên giường liền ngủ.
Một buổi tối trôi qua mà Husky đều không tin tức, bởi vì Từ Khuyết không có ý định tìm nó.
Thế nhưng, một đêm này Husky lại không dễ chịu.
Bị mấy vị hoàng tử dẫn người thay phiên đánh, tuy rằng cấp bậc công kích này không đả thương được nó, thế nhưng khắp toàn thân nó cũng bị các loại công kích đánh cho rách da chảy máu.
Vài đội thị vệ hoàng cung ở trên đường thay phiên tuần tra đang vây bắt nó, gặp người là truy hỏi có nhìn thấy một con chó biết nói hay không.
- Mẹ nó! Đã nói rồi bao nhiêu lần rồi, bản thần tôn là sói huyết thống cao quý, không phải loài chó đê tiện.
- Tiên sư nó, tên tiểu tử trời đánh, tiểu tử vô sỉ kia, hắn quá vô sỉ rồi.
- Đây nhất định là một âm mưu lớn nhằm vào bản thần tôn, cố ý dùng đậu hủ thúi ngụy trang thành phân, sau đó tới lừa bản thần tôn! May là bản thần tôn thiên tư thông tuệ, đúng lúc phát hiện âm mưu này, bỏ chạy trước, bằng không hiện tại thật sự không cách nào thoát thân.
Hơn nửa đêm, Husky vừa nói thầm, vừa lén lén lút lút trở lại cạnh quán nhỏ.
Lúc này đám người gần quầy hàng đã tản đi từ lâu, trên đường phố không có một bóng người, vô cùng quạnh quẽ.
Husky rất đắc ý, cười lạnh nói:
- Chỗ nguy hiểm nhất, mới là an toàn nhất! Muốn bắt bản thần tôn, nằm mơ đi! Ồ...
Husky đột nhiên ồ một trận, phát hiện này một chảo phân vạn năm của mình vẫn còn ở nơi này.
Chần chờ chốc lát, Husky nhặt một cái cành cây, từ trong đống hỗn hợp đậu hủ thúi cùng phân của nó ở trong nồi lấy ra đậu hủ thúi thực sự, nhìn xung quanh...
- Đây là đậu hủ thúi chó má gì, chẳng lẽ ăn thật sự mỹ vị như vậy?
Husky nhìn chằm chằm này vào miếng đậu hủ thúi đen thùi lùi, cuối cùng hạ quyết tâmbỏ miếng đậu hủ thúi vào trong miệng mình.
Bốp bốp!
Bốp bốp...
Khi Husky cảm nhận được mỹ vị nổ tung trong miệng, trong nháy mắt cả người... không! Là toàn bộ thân chó đều kinh ngạc đến ngây người...
- Sao... Tại sao có thể ăn ngon như vậy? Hơn nữa thần hồn của bản thần tôn lại tăng lớn như vậy?
Husky khó có thể tin, cũng không để ý trong nồi còn có phân mình, nhanh chóng đem từng khối đậu hủ thúi bên trong ra, cảnh giác quét một vòng bốn phía xung quanh, giống như lo có người theo chân nó cướp, cẩn thận từng li từng tí...
...
Mà Từ Khuyết lại một đêm vô sự, khi tỉnh lại thì mặt trời lên cao, cửa bị người gõ cà tỉnh.
"Tùng tùng tùng!"
- Từ công tử, mời ra gặp một lần.
- Ai thế? Không rảnh!
Từ Khuyết lười ra mở cửa, nằm ở trên giường, không kiên nhẫn nói.
- Từ công tử, là Nhị Hoàng Tử điện hạ phái ta đến, phủ đệ của ngài cùng với ba nghìn mỹ nhân các loại, cũng đã chuẩn bị đầy đủ.
Ngoài cửa người đáp.
Vèo!
Từ Khuyết bỗng nhiên từ trên giường ngồi dậy đến, dán mắt vào cửa phòng, khóe miệng nhếch lên một vệt ý cười.
Mẹ nó, sáng sớm đã có chuyện tốt đưa tới cửa, được thôi được thôi, bản bức vương thật vất vả ngủ một giấc.
Nếu như vậy, vậy cũng tốt, bản bức vương sẽ cố hết sức ra tay, không khiến tên Nhị Hoàng Tử ngươi thành phân chó, bản bức vương sẽ không phải họ bản!

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất