Chương 358: 5 Khúc Cua
Tất cả mọi người đều thán phục, thế nhưng thí luyện cũng chưa ngừng lại, vẫn còn đang kéo dài.
Lúc này nằm ở vị trí dẫn đầu là thần câu chi quỷ Tề Vân Phi đại biểu đoàn đội của Bát Hoàng Tử, cùng với thiên tài thứ nhất Cao Kiều Giới của Linh Bảo Các đại biểu cho Đại Hoàng Tử xuất chiến!
Hai người này mỗi người đều có ưu thế riêng, Tề Vân Phi am hiểu khống chế thần hồn, mà Cao Kiều Giới lại chiếm cứ ưu thế về phương diện thần câu, điều động còn ung dung hơn những người khác.
Vì thế lúc này hai người đều xông lên trước, đang tranh cướp vị trí thứ nhất kịch liệt, bỏ rất nhiều thần câu phía sau rất xa.
Nhưng Từ Khuyết càng mạnh hơn, xe AE-86 đã cải tạo qua động cơ đua, ở trên đường núi chạy vô cùng nhanh.
Đặc biệt sau khi Từ Khuyết liên tục giẫm chân ga gia tốc, cả chiếc xe đang thẳng tắp tăng tốc độ lên, dĩ nhiên đạt đến tốc độ 300 km/h, đột phá tốc độ cao nhất.
Vèo vèo vèo...
Trang Bức như gió, làm bạn thân ta.
Xe của Từ Khuyết hầu như xuyên qua không khí, như cơn lốc xé rách mà đi, khí thế bàng bạc.
Hắn cái sau vượt cái trước, ở trên đường núi vốn chật hẹp, trái tránh phải né, vô cùng linh xảo, không ngừng vượt qua những thần câu khác.
Mọi người ở đây nhìn thấy thế cũng kinh hô liên tục, rất hưởng thụ loại hình ảnh đặc sắc này.
- Trời ạ, các ngươi mau nhìn chén nước bên trong thần câu của Từ Khuyết kìa!
Lúc này, có người đột nhiên kinh ngạc thốt lên.
Mọi người nghe tiếng, đều quay đầu nhìn tới...
Lấy thần hồn của bọn họ, muốn nhìn rõ thần câu của bất luận người nào trên sơn đạo, đương nhiên là một chuyện dễ dàng, mà khi bọn họ xuyên thấu qua cửa sổ xe, sau khi tầm mắt rơi vào bên trong xe AE86 của Từ Khuyết, trong nháy mắt đều hít vào một ngụm khí lạnh.
"Híttt!"
- Chuyện này... Sao có thể?
- Vừa rồi tốc độ của thần câu chạy đi nhanh như vậy, kết quả một giọt nước đều không rơi ra.
- Cái tên này sao có thể làm được?
- Thật đáng sợ, chạy với tốc độ cao như thế lại không xóc nảy một chút nào, mặt ly nước cũng chỉ có một chút gợn sóng, không rơi ra một giọt nào.
- Thật mạnh!
Rất nhiều người đều cảm thấy khó có thể tin, thán phục không ngớt, thậm chí có mấy người đã hoàn toàn bị thuyết phục.
Loại năng lực điều động thần câu này, quả thực là cường đại đến làm người nghẹt thở.
Bọn Tam Hoàng Tử cùng Thất Công Chúa, trên mặt bắt đầu lộ ra ý cười mừng rỡ, một lần nữa nhìn thấy hi vọng thắng lợi.
Mà đám người Đại Hoàng Tử cùng Bát Hoàng Tử, sắc mặt lại trở nên nghiêm túc, tuy rằng bọn họ không cho rằng Từ Khuyết có thể uy hiếp đến vị trí thứ nhất của bọn họ, thế nhưng đối với loại năng lực chưởng khống thần câu này của Từ Khuyết, cũng cảm thấy rất là chấn động.
Có thể tưởng tượng được, nếu như không phải Nhị Hoàng Tử xuất thủ trước tiêu hao nhiều thời gian của hắn như vậy, vị trí nhất bảng cửa thí luyện thứ nhất lần này, khẳng định sẽ bị Từ Khuyết dễ dàng cướp đi.
- Đáng ghét!
Nhị Hoàng Tử cùng Trương Lâm lúc này lại nắm chặt nắm đấm, gân xanh trên cánh tay hiện lên, trong lòng của hai người gần như là phun lửa.
Nguyên bản bọn họ còn muốn mượn cơ hội này, để Tam Hoàng Tử triệt để mất đi tư cách cạnh tranh vị trí Thái Tử, nhưng biểu hiện bây giờ của Từ Khuyết, muốn đoạt thứ hạng một trong mười người đứng đầu hoàn toàn là không thành vấn đề.
Điều này làm cho Nhị Hoàng Tử cảm thấy vô cùng không cam lòng, y nhọc nhằn khổ sở, bỏ ra đánh đổi lớn mời Trương Lâm tới, không nghĩ tới cuối cùng chính mình liền ba vị trí đứng đầu đều không tranh được, còn phải chịu 100 gậy.
100 gậy chỉ là chuyện nhỏ, nhưng mất mặt mới là chuyện lớn.
- Thí luyện kết thúc, bổn hoàng tử nhất định phải để tiểu tử này chết không có chỗ chôn.
Trong tròng mắt của Nhị Hoàng Tử lóe ra sát ý mãnh liệt, trong lòng lạnh giọng thề thốt.
...
Mà lúc này, rất nhiều thần câu phía trước đã đến giữa sườn núi, đang hướng tới đỉnh núi cấp tốc chạy đi.
Tề Vân Phi cùng Cao Kiều Giới vẫn nằm ở vị trí dẫn đầu, nhưng rất nhanh, bọn họ lại đồng thời giảm tốc độ.
Bởi vì tiếp theo phải đối mặt với năm cái khúc cua hình chữ U liên tục, góc độ càng thêm xảo quyệt, là một loại thử thách đáng sợ đối với năng lực điều động.
Vì thế cường đại như bọn Tề Vân Phi, lúc đối mặt với năm cái khúc cua liền nhau này, cũng chỉ có thể giảm chậm tốc độ, lựa chọn vững vàng vượt qua.
- Đoạn đường có độ khó chân chính đến rồi.
- Rất đáng để chờ mong, nơi này chính là chỗ then chốt để quyết định thắng bại.
- Không sai, năm cái khúc cua cực hạn liền nhau này, yêu cầu rất cao đối với năng lực điều động thần hồn cùng với phù văn, chỉ có người mạnh nhất mới có thể đoạt được vi trí số một.
- Dù sao Kim Hoàng bố trí cửa ải này, chính là để sàng lọc người có thần hồn cùng lực khống chế phù văn mạnh mẽ.
- Đúng rồi, chỉ có người có hai loại năng lực mạnh mẽ này, sau khi tiến vào Hoàng Lăng mới phát huy tác dụng.
- Không nói có ai có thể đi tới bước cuối cùng hay không, thế nhưng có thể đào ra long mạch hay không, cũng phải phụ thuộc vào người có hai loại năng lực này, vì thế cửa thứ nhất này đúng là một khâu rất quan trọng.
- Cũng không biết đến cùng ai sẽ đoạt được hạng nhất, thật đáng chờ mong.
- Điều này cũng rất dễ suy đoán thôi, bây giờ Trương Câu Vương đã lui ra khỏi thí luyện, mà Từ Khuyết tuy rằng tốc độ rất nhanh, nhưng vừa nãy lãng phí quá nhiều thời gian, có thể đoạt được hạng nhất, ngoại trừ Tề Vân Phi, cũng chỉ còn Cao Kiều Giới.
- Không sai, chính là một trong hai người bọn họ.
Mọi người đều phân tích.
Lần này không có ai nghi vấn thực lực của Từ Khuyết nữa, nhưng hắn vừa nãy cùng Nhị Hoàng Tử tranh luận, lãng phí quá nhiều thời gian, không ai cho rằng hắn có thể truy đuổi được hai người Tề Vân Phi cùng Cao Kiều Giới.
Liền ngay cả Tam Hoàng Tử cùng Thất Công Chúa, giờ khắc này cũng khẩn cầu Từ Khuyết có thể tiếp tục phát huy tốt, tranh thủ đoạt được một trong mười vị trí đầu là được.
Nhưng mà, trong mắt Từ Khuyết, cũng chỉ có số một!
Thân là một đời bức vương, không nắm thứ nhất, còn Trang Bức thế nào?
Ầm!
Từ Khuyết giẫm mạnh chân ga, xe trong nháy mắt lại bạo phát tốc độ, như một đạo chớp giật màu đen trắng, ở trên đường núi tiến lên.
- Trời ạ, tại sao Từ thiếu hiệp còn không giảm tốc độ?
Có người nhìn thấy tình cảnh này, lập tức lại bị dọa sợ đến kinh ngạc thốt lên thành tiếng.
Mọi người ở đây lần thứ hai rối loạn.
- Không thể nào, chẳng lẽ hắn còn muốn dùng phương thức vừa nãy, liên tục vượt qua năm khúc cua kia?
- Không thể nào, khúc cua này còn khó hơn cái lúc trước nhiều, nếu như tiếp tục chạy theo cách khi nãy, rất dễ bị đâm đầu vào núi đá.
- Phỏng chừng hắn còn không quen thuộc địa thế của nơi này, lần này e rằng phải ăn thiệt thòi rồi.
Rất nhiều người lắc đầu.
Nhưng Từ Khuyết càng ngày càng hưng phấn, ngồi ở trong xe bắt đầu lay động đứng dậy, nhiệt huyết sôi trào!
- Ha ha, năm cái khúc cua liên tiếp, ta đến rồi! Dét sờ, AV8d, đều đứng lên đi!
Hắn cười to một tiếng, quay cửa kính xe xuống, đưa tay ấn về phía đầu phát DVD trong xe.
"Tăng tăng!"
Lập tức, một bài hát sục sôi nhẹ nhàng, xuyên thấu qua cửa sổ xe, hướng tứ phương khuếch tán, vang vọng phạm vi Hoàng Lăng!
"Ta đứng ở ngôi thứ nhất, phiêu di thanh xuân
Thua cùng thắng đều tính toán rất chuẩn xác
Ta đạp canô phiêu di thanh xuân
Bên trong chuyện cũ của chúng ta, đang diễn cuộc đời của chính mình...
Đến phiêu đến phiêu đến y phiêu
Ta vòng qua sườn núi tiếng mưa rơi lộp bộp
Đến phiêu đến phiêu đến y phiêu
Lại lái tiến vào trong đường hầm âm thanh rả rích..."
Một bài Phiêu Di của Chu Đổng đột nhiên vang vọng ở bên trong Hoàng Lăng.
Từ Khuyết đầy cảm xúc ở chỗ ngồi tài xế lay động theo, nhìn từng chiếc từng chiếc thần câu bị mình vượt qua, khóe miệng nhếch lên một nụ cười nhạt, ánh mắt nhìn thẳng tới chỗ năm khúc cua liên tục phía trước.
- Khà khà, ở bên trong nhạc nền của ta, không có ai có thể thắng ta!
PS: Bài hát này là Phiêu Di của Châu Kiệt Luân nhé. (No ideas about this shit)