Tối Cường Trang Bức Đả Kiểm Hệ Thống

Chương 357: Cách Di Chuyển Như Thần

Chương 357: Cách Di Chuyển Như Thần
Phía trước, những thần câu nằm ở vị trí cuối cùng đều bắt đầu sớm giảm tốc độ.
Qua đoạn cua liền phải giảm tốc độ, bất kể là thần câu hay là xe, người bình thường đều biết điểm này.
Bằng không chỉ cần sơ ý một chút, vài phút là sẽ có chuyện, dù cho tài xế già cũng sẽ có lúc bị lật xe.
Nhưng mà Từ Khuyết không chỉ không giảm tốc độ, ngược lại còn kéo ga, cho xe gia tốc, động cơ giống như là như tiếng sấm vang vọng toàn bộ Hoàng Lăng.
- Cái tên này tuyệt đối bị điên rồi.
- Hắn quá nóng ruột, dựa theo tốc độ như thế này, nhất định sẽ trực tiếp bay ra khỏi con đường.
Mọi người ở đây đều sợ rồi, bọn họ kinh ngạc thốt lên.
Tam Hoàng Tử cũng biến sắc, trầm giọng nói:
- Nguy rồi, Từ Khuyết sẽ không khống chế được thần câu, không cách nào giảm tốc độ xuống chứ?
- Từ công tử, cẩn thận đó.
Thất Công Chúa cũng không tự chủ được hô to một tiếng, khắp khuôn mặt đều là vẻ lo lắng.
Kim Hoàng ngồi ở bên trên long ỷ, lúc này cũng hơi thay đổi sắc mặt.
Thái hậu bên trong thần câu xa xa, con ngươi nhẹ nhàng nhấp nháy, vẫn nhìn kỹ xe của Từ Khuyết như trước.
Mà trên đỉnh ngọn núi, trên mặt Nhị Hoàng Tử lộ ra tràn đầy vẻ trêu tức, cười lạnh nói:
- Chung quy vẫn phải bại!
Trương Câu Vương bị hủy đi thần câu, đã lui ra khỏi đường đua, lúc này cũng đang đứng bên đường, tỏ vẻ châm biếm, lắc đầu nói: - Hắn quá trẻ tuổi, căn bản là không có cách điều động thần câu đến xuất thần nhập hóa.
- Trương Câu Vương, vì sao hắn không sớm giảm tốc độ một chút vậy?
Có người không nhịn được hỏi.
Trương Câu Vương cười lạnh nói:
- Đây là chuyện bình thường, tiểu tử kia quá ngu xuẩn, cho rằng điên cuồng gia tốc liền có thể thủ thắng, dẫn đến bây giờ tốc độ quá nhanh, thần câu đã thoát khỏi sự khống chế của hắn, Bây giờ hắn muốn giảm tốc độ cũng không kịp nữa.
- Thì ra là như vậy.
Người bên ngoài đều bừng tỉnh gật đầu.
...
Ánh mắt của mọi người đều tập trung đến khúc cua trên đường núi này!
Lúc này, chiếc AE86 của Từ Khuyết đã bắt đầu tiếp cận thần câu của những tu sĩ khác, tốc độ vô cùng mãnh liệt, dù cho là đến gần đoạn cua, hắn vẫn không giảm tốc độ như trước.
Mọi người xuyên thấu qua cửa sổ xe, vẫn có thể nhìn thấy kiên nghị trong mắt Từ Khuyết, cùng với phần tràn đầy tự tin kia.
- Chuyện gì xảy ra?
- Trên người hắn giống như có một loại tự tin mạnh mẽ, hình như còn chưa từ bỏ.
- Không thể nào, chẳng lẽ hắn cho rằng ở dưới tốc độ như thế này, còn có thể vượt qua cái khúc cua kia?
Rất nhiều người sau khi nhìn thấy vẻ mặt của Từ Khuyết, lập tức kinh hô.
Mà ngay lúc muôn người chú ý này, xe của Từ Khuyết rốt cục tới gần khúc cua.
Đột nhiên, Từ Khuyết đang ngồi ở trong xe, đột nhiên có hành động.
Tốc độ tay của hắn vô cùng nhanh, lòng bàn tay ở trên vô lăng đột nhiên đảo một cái, dưới chân giẫm lên bộ ly hợp, chân phải đạp phanh, lại giẫm trở về chân ga, qua lại biến đổi.
Tiếp đó đầu xe vừa vặn tới gần khúc cua, cổ tay của Từ Khuyết dĩ nhiên đem tay lái nhanh chóng chuyển động.
"Cọt kẹt!"
Đột nhiên, một tiếng phanh sắc bén vang lên, cắt ngang sự yên tĩnh, vang vọng tứ phương.
Ở bên trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, lốp bánh xe của Từ Khuyết đột nhiên cứng chết, dưới lực quán tính tác dụng, cả chiếc xe nghiêng nghiêng lếch bánh, thẳng tắp vượt qua khúc cua.
Vèo!
Vẻn vẹn chỉ là một cái chớp mắt, xe lấy tốc độ cực nhanh, vượt qua khúc cua.
Tiếp theo, đầu xe vững vững vàng vàng đi qua vòng cung, thuận lợi tiến vào đoạn đường thẳng, Từ Khuyết lại nhanh chóng biến ảo vô lăng, chân ga bỗng nhiên giẫm một cái, xe tăng tốc lần nữa, như mũi tên thoát ra.
Chạy đi, chính là đơn giản như vậy.
Toàn bộ quá trình, Từ Khuyết đều là làm liền một mạch, từ lúc tiến vào khúc cua cho tới lúc vượt qua, đều như nước chảy mây trôi.
Toàn trường trong nháy mắt im lặng một mảnh!
Mọi người nhìn vài đường vòng cung mỹ lệ lưu lại trên mặt đất kia, chậm chạp chưa tỉnh táo lại.
Không nghi ngờ chút nào, đó là lúc chiếc AE-86 của Từ Khuyết lếch bánh, lốp bánh xe ma sát với mặt đất lưu lại dấu vết, vô cùng dễ thấy, vô cùng chấn động.
- Hắn... hắn đi qua được?
- Không hề lao ra khỏi đường? Chuyện này... Sao có thể?
- Trời ạ, đây là làm như thế nào?
- Vừa rồi đến cùng là phát sinh chuyện gì, vì sao hắn có thể xảo diệu đi qua khúc cua kia như vậy?
Rất nhiều người đều há to mồm, khó có thể tin, thậm chí còn không rõ được, vừa rồi đến cùng là xảy ra chuyện gì.
Di chuyển phong tao như vậy!
Thần kỳ lướt qua như thế!
Đây là một màn mà các tu sĩ ở Kim Nguyên Quốc trước đây chưa từng thấy.
Bởi vì chuyện giảm tốc độ lúc đến khúc cua, hoàn toàn đã trở thành một cái nhận thức chung cơ bản cùng thường thức nhất của các tu sĩ Kim Nguyên Quốc lúc điều động thần câu.
Không ai từng nghĩ tới, lúc đến khúc cua, còn có thể chơi giống như Từ Khuyết vậy.
Nhưng mà ngoại trừ Từ Khuyết, bất kỳ tu sĩ nào khác đều không có cách nào làm được lướt đi phong tao giống như Từ Khuyết vậy. Tất cả mọi người đều khó mà tin nổi tình cảnh này, đều cảm thấy bản thân mình nhất định là đang nằm mơ...
Kim Hoàng cũng trợn to con mắt, hết sức kinh ngạc, căn bản không nghĩ tới Từ Khuyết lại có thể qua khúc cua như vậy.
Bên trong thần câu xa xa, trong tròng mắt của Thái hậu cũng lóe qua một ít màu sắc kì lạ.
Nhị Hoàng Tử trên đỉnh núi lại triệt để ngốc ở tại chỗ, cứng lại tại chỗ.
- Làm sao có khả năng? Hắn làm sao có khả năng làm đến một bước này?
Trương Câu Vương đứng ở trong đám người, sắc mặt đột nhiên trắng nhợt, tràn ngập vẻ hoảng sợ, khó có thể tin nói:
- Không, đây không phải sự thật, làm sao có khả năng có người có thể khống chế thần câu đến trình độ này?
Mấy người Tam Hoàng Tử cùng Thất Công Chúa, lúc này cũng bị sợ hết hồn.
- Quá mạnh mẽ, không nghĩ tới ở loại tốc độ kia, hắn lại còn có thể để cho thần câu lấy tư thế nghiêng quỷ dị như thế, chạy qua khúc cua, tiếp đó thuận lợi qua vòng cua.
- Trời ạ, cái này cần Thần hồn phải mạnh mẽ cỡ nào mới có thể làm được?
- Xem ra chúng ta xác thực là khinh thường Từ thiếu hiệp rồi, Thất hoàng muội quả thực là không nhìn lầm người nha.
- Chỉ cần duy trì loại tốc độ này, cửa thứ nhất chúng ta rất có khả năng có thể đoạt được một trong mười vị trí đầu, Tam hoàng huynh còn có hi vọng.
Vài tên hoàng tử dị thường mừng rỡ, hướng Tam Hoàng Tử nói ra.
Tam Hoàng Tử cũng thở phào nhẹ nhõm, khẽ gật đầu, nhìn Thất Công Chúa nói:
- Thất Hoàng muội, xem ra ngươi đã đúng, Từ Khuyết quả thực không phải người bình thường.
- Hoàng huynh nói giỡn, kỳ thực... Ta cũng không nghĩ tới, ở phương diện thần câu hắn lại cường đại đến trình độ như thế này.
Khuôn mặt dưới khăn che mặt của Thất Công Chúa cũng lộ ra một nụ cười khổ.
Vừa nãy nàng còn đang nóng nảy truyền âm cho Từ Khuyết, không nghĩ tới tên này thật sự không làm xằng bậy, mà quả thật có bản lãnh thật sự...
Vèo!
Lúc này, AE-86 của Từ Khuyết cái sau vượt cái trước, bởi vì ở trên khúc cua không cần giảm tốc độ quá nhiều, tiết kiệm được lượng lớn thời gian, thuận lợi bắt kịp hơn nửa số thần câu.
- Chà chà, lại kiếm lời một số lớn điểm Trang Bức! Lần lếch bánh này, ta liền hỏi các ngươi có phục hay không!
Từ Khuyết cầm tay lái, trong bụng vui tới nở hoa.
Hiển nhiên lần lướt đi này vô cùng thành công, không chỉ có cho hắn danh tiếng, còn giúp hắn kiếm bộn một mớ điểm Trang Bức.
Hơn nữa nhìn từng chiếc từng chiếc thần câu bị mình vượt qua, Từ Khuyết liền biết, hạng nhất của lần thí luyện này đã là đồ vật trong túi, tiện tay có thể chiếm được.
Trong nháy mắt, nụ cười trên mặt hắn càng trở nên nồng đậm.
Nhưng tình cảnh này, chung quy vẫn bị Thái hậu bên trong thần câu xa xa đặt ở trong mắt.
- Thiếu niên này, lai lịch nhất định không đơn giản, lần này tới tham gia Hoàng Lăng thí luyện, e rằng mục đích cũng không đơn giản...
àng nhẹ giọng tự nói một câu, hơi suy tư.

Truyện Cùng Thể Loại

Các Đại Năng Đã Để Lại Thần Thức


Lưu ý: Vui lòng tải app để có thể lưu lại thần thức trên truyện này
Tải app để đọc truyện sớm nhất